Edit: Tama
Beta: Mỡ Mỡ
Chương 57
Ở tại hệ hành tinh Thâm Lam cách xa không biết bao nhiêu năm ánh sáng, nơi hành tinh trung ương được xem làm trung tâm trong Liên minh tinh vực diễn ra một cảnh tượng phồn hoa, trên 102 vệ tinh chức năng khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, bên trong từng trạm không cảng có vô số phi thuyền tới lui, mọi người tinh thần phấn chấn đi lại như con thoi trong thành thị, ồn ào náo động sầm uất, muôn hình vạn trạng.
Bởi vì bước vào lễ Tân Nguyên liên minh vũ trụ* Hoa Hạ mỗi năm một lần, mới đây, trên hệ hành tinh Thâm Lam khắp nơi đều là không khí ngày lễ náo nhiệt, nhất là mấy tinh cầu giải trí nổi tiếng, chật ních người Hoa minh từ các hành tinh cùng những hệ hành tinh khác tới nghỉ phép du lịch.
*Mỡ: Chỗ này nguyên văn là tinh tế, chắc mọi người đã quen với cái chữ này nhưng hẳn là 1 số bạn cũng không rõ là gì đúng không? Nay xin giới thiệu: tinh tế = interstellar = giữa các vì sao. (Mỡ mạn pháp đổi luôn nhé Tama)
Tân Nguyên tiết là thời gian kỉ niệm Trái Đất bước vào thời kì vươn ra ngoài vũ trụ, cũng là một trong những ngày nghỉ lễ dài nhất Hoa minh trong luật định, khoảng chừng 21 ngày tiêu chuẩn vũ trụ, so với ngày nghỉ tết trọng đại nhất Hoa minh từ Địa Cầu cổ truyền lại ngày còn dài hơn hai ngày.
Mỗi khi đến dịp này, cũng là lúc khách du lịch nhiều nhất, vô số người Hoa minh liên tục không ngừng tràn vào hệ hành tinh Thâm Lam, chỉ riêng hành tinh Keya nhỏ nhất trong 102 vệ tinh của hành tinh trung tâm, phi thuyền xếp hàng bên ngoài các cảng hàng không đều nhìn không thấy điểm cuối, tư nhân, thương đoàn, công ty du lịch... Phi thuyền muôn hình muôn vẻ cùng người Hoa minh cũng muôn hình muôn vẻ làm cho người ta hoa cả mắt.
Chẳng qua tất cả ồn ào náo động ở đây đều không ảnh hưởng tới hành tinh trung ương, bởi vì tại thủ đô tinh của Hoa minh, từ khi hội nghị năm 347 Tinh nguyên lịch ban bố "Dự luật bảo hộ đặc quyền dị năng giả" , đã không mở ra với người bình thường. Có thể đi vào tinh cầu Trung ương chỉ có người sở hữu dị năng, mà chỉ có dân cư có dị năng được cục quản lí ban hành chứng nhận quyền hạn cư dân tinh cầu Trung ương, mới có thể định cư tại hành tinh này.
Người Hoa minh phổ thông không sở hữu dị năng muốn đạp lên đất tinh cầu Trung ương, hoặc là bối cảnh bản thân hùng hậu, có đầy đủ hậu trường cứng rắn, hoặc là một thân tài phú hùng hậu, Hoa minh tệ nhiều đến mức có thể đập chết người. Hầu hết người Hoa minh bình thường chỉ có thể ở trên mạng lưới internet vũ trụ xem tinh cầu Trung ương, mơ ước bản thân có một ngày cũng có thể trở thành dị năng giả cao cao tại thượng, đến tinh cầu Trung ương mở mang kiến thức một chút.
Lúc này trên tinh cầu Trung ương, mặc dù khắp nơi tràn đầy không khí ngày lễ náo nhiệt, lại hoàn toàn không có các loại người từ những tinh cầu khác chen chúc phi hành khí sát bên phi hành khí náo nhiệt chen lấn, bên trong các cảng hàng không ngay ngắn trật tự, từng chiếc từng chiếc phi thuyền hoặc xa hoa khí thế hoặc khiêm tốn cao cấp thong thả ra vào.
Thành phố thủ đô K bên trong cảng hàng không số 34, một chiếc phi thuyền màu xám bạc mang đồ án Bàn Long Vân Hải chậm rãi đáp xuống khu A2, lối đi dành cho khách quý khu A2 mở ra, một đoàn người đi xuống phi thuyền, từ trong lối đi dành cho khách quý đi ra ngoài. Người đàn ông dáng người thon dài thẳng tắp tuấn tú cùng với người phụ nữ đáng yêu hoạt bát thân mật đi cùng nhau phía trước, dĩ nhiên là một đôi tình nhân tình nồng mật ý, một đám hộ vệ cao lớn mặc trang phục màu bạc vây quanh bọn họ, những nơi đi qua, những người khác trên đường nhao nhao tránh ra.
"Đây không phải là phi thuyền của Sở gia sao?" Một chiếc phi thuyền khác vừa hạ xuống khu A2, một cô gái thân hình cao gầy thướt tha mỹ lệ cau mày, mặt mũi tràn đầy bất mãn hung hăng quẳng túi xách trong tay, oán trách với người đàn ông bên cạnh mình: "Sở gia không phải có không cảng của mình sao, bọn họ hạ cánh tại cảng hàng không K số 34 làm gì! Có bọn họ ở đây, danh tiếng của tôi đều bị cướp hết!"
"Chị Phong, đây cũng là chuyện không có nào cách giải quyết." Thanh niên tóc đỏ bên cạnh cô tiếp được túi xách, một mặt bất đắc dĩ cười theo, thiện ý khuyên giải nói: "Đây chính là Sở gia, tin tức không một công ty nào có thể thăm dò, nếu như sớm biết, sẽ không an bài chúng ta hạ cánh tại cảnh hàng không K số 34. Ngài bớt giận, chúng ta ở chỗ này chờ, tối lại ra ngoài, đối với bên ngoài sẽ nói là gặp phải bão di chuyển dẫn đến phi thuyền đến muộn giờ."
"Nói nhảm, hiện tại ra ngoài, người của chúng ta khẳng định đều bị Sở gia dọn sạch, truyền thông chờ ở bên ngoài cũng chỉ đi phỏng vấn đôi vợ chồng kia, ai còn chú ý tiểu minh tinh là tôi?" Phong Dực Lan cắn răng, khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ lên, mắt nhìn sang phương hướng đám người kia rời đi, tràn đầy yêu thích cùng ao ước không cam lòng.
Ra khỏi hành lang, các kí giả truyền thông thủ trong đại sảnh ùa lên, vừa phát hiện người đến không phải ca hậu giới giải trí Hoa minh, mà là một đôi vợ chồng tân hôn Sở gia danh tiếng ở Hoa minh đang nóng lên gần đây, con gái út Sở gia gia chủ Sở Hinh cùng người chồng mới của nàng vừa mới lên chức Cơ Thừa Hi, lập tức giống như điên cuồng, từng người so với vừa rồi kích động gấp trăm lần.
"Sở tiểu thư, xin hỏi các vị là vừa hưởng tuần trăng mật trở về sao?"
"Cơ Thiếu tướng, nghe nói ngài trước đây không lâu chính thức trở thành dị năng giả cấp tám, xin hỏi ngài tính lúc nào tổ chức buổi họp báo chính thức hướng toàn Hoa minh công bố việc này?"
"Làm một vị dị năng giả hệ tiên đoán cấp tám trước mắt duy nhất trong Hoa minh, ngài..."
"Trước đây không lâu hôn lễ của hai vị tại Hoa minh dấy lên một trận phong trào hôn lễ phục cổ, xin hỏi..."
"..."
Xung quanh một mảnh náo động hỗn tạp, hộ vệ chen chúc chung quanh hai người lập tức tiến lên, không tới một lát liền khiến tất cả phóng viên đều ra ngoài hết. Một gã hộ vệ hỏi rõ tình huống, nhanh chóng hướng hai người nói rõ những phóng viên này thật ra thủ ở đây nghênh đón một vị minh tinh, cũng không phải là biết trước được tin tức của bọn họ, chỉ là trùng hợp đụng phải. Cơ Thừa Hi nhíu nhíu mày, nắm vai Sở Hinh, thấp giọng trấn an: "Thật xin lỗi Hinh Hinh, không bị dọa sợ chứ?"
Sở Hinh cười đến mặt mày cong cong, toàn thân tràn đầy cô gái nhỏ hạnh phúc ngọt ngào, bắt lấy tay Cơ Thừa Hi, le lưỡi nói: "Đương nhiên không, là em cố ý ẩn giấu hành tung, sao có thể trách anh được!"
"Cũng là anh không có điều tra rõ ràng trước, là anh sơ sót." Cơ Thừa Hi sửa sang sợi tóc bên tai cho nàng, động tác ôn nhu, ánh mắt cũng rất ôn nhu, trên khuôn mặt tuấn tú mang theo thần sắc tự trách mà cưng chiều.
Sở Hinh yêu hắn đến không thể tự kiềm chế, thấy hắn lộ ra thần