Mel hôm nay vẫn như mọi ngày ngồi canh phát sóng trực tiếp của Nhan Yên, còn kéo theo cả Hill cùng Lorca.
"Em sẽ mở tích hợp vừa phần bình luận người xem chung với phát sóng trực tiếp, chốc nữa sẽ cho mọi người thấy được kiến thức đa dạng của tiểu tỷ tỷ!"
Vừa dứt lời, phát sóng trực tiếp Nhan Yên liền mở ra.
Hill cùng Lorca không có hứng thứ gì nhiều, mặt trong rất chán đời.
Mel rất hưng phấn mở phần bình luận, vừa liếc mắt liền thấy trên bàn phát sóng trực tiếp đặt những bộ phận gà đã được tách ra.
Hill kinh hãi trợn trừng mắt, Lorca nhanh tay che hai mắt Hill, " Đây là phát sóng trực tiếp mà em nói?"
Mel cũng cảm thấy bàng hoàng trước hình ảnh này, ngây ngốc một hồi mới phản ứng lại, "Quả nhiên mỗi lần tiểu tỷ tỷ mở phát sóng trực tiếp đều ra chiêu mới, dọa chết em rồi!"
Lorca nhíu mày: "Kiểu phát sóng trực tiếp thế này sao lại không làm mờ!"
Mel trừng mắt nhìn qua: "Làm mờ gì chứ, đấy là nguyên liệu nấu ăn đó! Tiểu tỷ tỷ hôm qua vừa lên Tinh Võng mua một con gà lôi lông màu!"
"Bị tách ra từng phần nhỏ như thế, sau khẩu vị em mặn vậy?" Lorca cực kỳ hoài nghi Mel có xem phát sóng trực tiếp đến ngu người rồi không.
Lúc này, buổi phát sóng trực tiếp của Nhan Yên, vẫn như mọi ngày chào hỏi dạo đầu, sau đó liền tiến vào chủ đề phát sóng trực tiếp hôm nay.
"Nguyên liệu nấu ăn hôm nay vẫn như lần trước, chuẩn bị làm một bữa tiệc toàn gà."
Mel nhớ tới hôm qua vừa ăn cánh gà, hương vị thơm ngon đến nỗi chút dư vị vẫn còn vương vấn trên đầu lưỡi, tức khắc không nhịn được nuốt nước miếng.
Lorca: "..." Mel chắc không phải bị ngu thật chứ?
Hill tò mò nhìn chằm chằm trước màn hình phát sóng trực tiếp, nói: "Đây là vị tỷ tỷ Hoa kiều à, lớn lên thật là xinh đẹp nha!"
Nhan Yên đang mỉm cười, mặt mày như họa thanh tao trang nhã, đôi mắt trong vắt như có dòng suối chảy qua, làm người xem cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Lorca yên lặng nghĩ: Lớn lên đúng là không tồi, cũng xấp xỉ nguyên soái nhà mình.
Chiến Minh cũng là diện mạo Hoa kiều, nhưng khuôn mặt vẫn luôn ít nói ít cười, trong mắt như ẩn chứa băng lạnh, phong lãnh sắc bén, khí thế dọa người, rất ít người có thể nhìn vào mắt hắn mà không run sợ.
Mel đắc ý khen Nhan Yên: " Chủ bá nhỏ nhà em không chỉ người đẹp, mà đồ ăn làm ra cũng là món ngon đệ nhất tinh tế đó! Quá là xuất sắc!"
Lorca không phát biểu ý kiến, dù sao hắn vẫn không tin.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, Nhan Yên đã bắt đầu nấu ăn.
Vẫn động tác cắt rau điêu luyện, tàn ảnh đao lập lòe.
Lorca ban đầu còn lơ là nhưng từ từ nghiêm túc đi.
Tuy rằng bây giờ đại đa số người đều ý lại vào vũ khí nóng, nhưng trong quân đội, đặc biệt là Quân Đoàn Ám Lưu, không ít chiến sĩ sử dụng vũ khí lạnh.
Phải luôn thi hành các nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm, các chiến sĩ gặp phải không biết bao nhiêu gian nguy, thường xuyên sẽ gặp tình trạng vũ khí nóng bị trục trặc, lúc ấy vũ khí lạnh liền trở thành vũ khí phòng thân cuối cùng, những lần thập cửu nhất sinh đều nhờ ơn vũ khí lạnh.
(Vũ khí nóng- lạnh đổi thành gì thì ổn nhỉ mọi người?)
Cho nên Lorca rất coi trọng việc sử dụng vũ khí lạnh, khi nãy vừa thấy kỹ thuật xắt rau của Nhan Yên, hắn không khỏi cảm thấy kinh diễm.
Thịt gà dưới nhát dao của Nhan Yên không trở thành những lát thịt mỏng, thì cũng là những lát thịt mảnh mai hay những lát thịt đều nhau phăng phắc.
Lưỡi kiếm dưới bàn tay nhỏ kia như đang khiêu vũ, linh động nhưng cực kỳ chính xác.
Lorca tự hỏi, khi nào anh ta có thể đạt đến trình độ như thế.
Bên này, Nhan Yên đã xử lí xong thịt gà, liền bắt nồi lên bắt đầu làm đại tiệc gà hôm nay.
Số món ăn trên yến hội thường dựa theo các con số may mắn, tính đến số lượng người nhà Byron, Nhan Yên quyết định hôm nay sẽ làm mười món, với ý nghĩa thập toàn thập mỹ.
"Hôm nay là lần đầu tiên làm một bàn đại yến, trước tiên sẽ nói đến trình tự từng món ăn: một món nguội, bốn món xào, ba món chính, một canh và chốt lại bằng một chút điểm tâm."
Nhan Yên nói chậm rãi, " Đây là quy cách của một bữa tiệc hoàn chỉnh, tổng cộng có mười món ăn."
Khán giả hôm nay sợ ngây người.
"Mẹ ơi, tiểu tỷ tỷ hôm nay sao thế? Vừa vào đã chơi lớn rồi, hạnh phúc tới quá nhanh, có chút nghi ngờ bản thân đang nằm mơ."
"A a a a a, chị làm em phấn khích quá nè, tiểu tỷ tỷ em yêu chị aaaa!"
"Vẫn may hôm nay chưa uống ống dinh dưỡng, ngồi chờ tiểu tỷ tỷ cho ăn đến bể bụng luôn!"
"Lầu trên hãy quay về hiện thực đi, đây chỉ là nền tảng phát sóng trực tiếp ảo mà thôi!"
"Dăm ba chuyện nhỏ này không quan trọng, cái chính đó là hôm nay có mười món lận đó, mười món!"
"Không nhịn nổi nữa rồi!"
"+1"
..........!
Trong lúc bình luận đang phấn khích tột độ, Nhan Yên bắt đầu làm từng món một.
Đầu tiên là món nguội.
Mề gà và thận đã được chuẩn bị kĩ lưỡng.
Dưới sự mong đợi của người xem, Nhan Yên quyết định dùng....nội tạng gà.
WTF?!
"Từ từ, theo như tui không nhìn lầm, đó là nội tạng gà lôi lông màu đúng không?"
"Tiểu tỷ tỷ chị muốn làm gì thế?"
"Thật sự phải ăn nội tạng sao?"
"Có chắc là ăn được không đấy?"
"Đừng làm mị sợ mà!"
.....!
Tuy rằng người xem có thể tiếp nhận được việc ăn cỏ ăn thịt....Nhưng không có nghĩa đến cả nội tạng cũng không buông tha!
Nhan Yên trăm vội liếc mắt nhìn bình luận một cái, liền biết khán giả đang hoang mang nội tạng gà có ăn được hay không.
Nhưng mà..Nhan Yên lần này sẽ không giải thích, thời gian để làm một bữa tiệc rất lâu, cũng hao tốn sức lực, cứ để mọi người tự đấu tranh nội tâm đi, tóm lại tới cuối cùng cũng sẽ có người ăn thôi.
Mề gà còn tươi, vị cực kỳ ngon, chần sơ qua nước sôi để khử đi mùi tan, cắt thành những miếng mỏng, lại rưới thêm nước sốt là được.
Thật ra Nhan yên còn muốn ướp gia vị, nhưng lại không đủ thảo dược để làm, thực vật tinh tế sau khi biến dị đã hoàn toàn thay đổi, Nhan Yên suy tính sau này phải tự mình thám hiểm thử các nguyện liệu mới được.
Thế nhưng trước mắt vị nguyên bản cũng không tệ lắm.
Mề gà cùng thận gà sau khi được đặt lên dĩa, hoàn toàn không nhìn ra bộ dáng ban đầu, trên dĩa trắng tinh được đặt một đóa hoa màu nâu thẵm, nước chảy ra sóng sánh, trong cực kỳ bắt mắt, một mùi hương cứ thoang thoảng quanh mũi, làm lòng người không khỏi xao xuyến.
"Cái này...Trong thật ngon mắt nha..."
"Tui cũng cảm thấy như thế, nếu xem nhẹ việc đây là nội tạng, thật sự có thể thử xem sao!"
"Nguyên tắc đâu rồi?!"
"Nguyên tắc ăn được sao?"
Xin lỗi, tay của mị không nghe