Editor: Vi Vi
Hương vị thịt xào liên tục phảng phất trong phòng phát sóng trực tiếp, người xem không tự chủ được, chóp mũi bị kích thích, đâu đâu cũng ngửi được mùi thịt, nước miếng cứ tuôn trào!
Hệ khảo cổ năm 3: "Vừa rồi ta đi tra xét một chút về mười kí tự tên phòng livestream của chủ bá tiểu tỷ tỷ, nhân sinh có ngũ vị, chua ngọt đắng cay mặn, chính là từ người cổ đại dùng để miêu tả mùi hương mùi vị đồ ăn.
Hiện
tại hương vị thịt này có lẽ là vị mặn?
"Khiếp sợ học bá lầu trên, dưới hương vị mê người như thế vẫn còn tâm trạng đi tra tư liệu!"
"Thật là cảm động trời đất!"
"Cảm động trời đất +1...."
Hệ khảo cổ năm 3: "Ngạch.....!Kỳ thật, vừa rồi ta ra khỏi phòng livestream, là vì mùi hương này có tính xâm lược quá!"
"Ta cũng tính đi ra, nhưng lại luyến tiếc!"
"Cùng lầu trên giống nhau, đối với hương vị này chính là muốn ngừng mà không được!" (Vi: cũng giống như ta tự nhủ đã béo không được ăn)
.........!
Tốc độ Nhan Yên nấu đồ ăn cực mau, chỉ chốc lat đã đem thịt xào ba chỉ ra khỏi bếp.
Chỉ nấu nướng đơn giản như vậy, đối với Nhan Yên mười năm tôi luyện trù nghệ Giai Hào Sư giống như uống nước vậy rất đơn giản.
Mỗi miếng thịt ba chỉ đều óng ánh, thịt mỡ xen nhau, làm cho tất cả mọi người xem đều thèm nhỏ dãi.
Sau khi ra nồi, Nhan Yên bóp nát hai trái màu đỏ để nước rải lên trên thịt, làm miếng thị càng thêm óng ánh.
Nhan Yên đem đồ ăn đã chuẩn bị xong đặt lên bàn cơm trên phòng phát sóng trực tiếp, làm tất cả người xem đều có thể thử.
"Món thứ nhất hôm nay đã hoàn thành, các vị khách quan cứ việc nhấm nháp!"
Nghĩ đến mọi người ăn thử.
Nhan Yên có chút khẩn trương, tuy rằng nàng đối với khả năng trù nghệ của mình rất tự tin, nhưng đối với tinh tế đã sơn mất đi nền văn hóa ẩm thực, lại không biết kết quả tột cùng sẽ như thế nào.
Trong khi nàng còn đang suy nghĩ, phòng phát sóng an tĩnh trong chốc lát, nháy mắt đã bị làn đạn che phủ cả màn hình!
"A a a a! Ta vừa rồi ăn cái gì? Ăn cái gì? Ăn cái gì?"
"Ta là ai? Ta ở đâu? Ta ăn cái gì?"
"Này là hương vị của thú khò khè sao? Là nguyên