Editor: Vi Vi
Tâm tình Tân Gia lúc này không cách nào hình dùng được, một mâm đồ ăn trước mắt nghe nói là có thể ăn, nhưng đối với một đóa hoa xinh đẹp như vậy, anh không cách nào xuống tay được.
XOO1: "Chủ bá, cái này.......!Đồ ăn, thật sự có thể ăn?"
Nhan Yên nhìn làn đạn* của một người xem, chớp chớp mắt: "Có thể ăn, khách quan có cần tiểu nữ thử trước đồ ăn?"
Làn đạn: ý chỉ cmt của người xem
XOO1: "Nga......"
Nhan Yên liền cầm lấy một đôi đũa, động tác ưu nhã gấp lên một chồi non rau dớn, chậm rãi để vào trong miệng nhẹ nhàng nhai nuốt, cuối cùng lộ ra nụ cười: "Còn đang ngon miệng, khách quan có muốn nếm thử?"
Tân Gia nhìn động tác Nhan Yên ăn xong, chính mình không nhịn được nuốt nước miếng, sau đó học theo cầm lên hay cây gậy nhỏ kia gắp đồ ăn, tiếp theo sự tình xấu hổ đã xảy ra.
Chiếc đũa không gắp được, làm sao bây giờ?
Tân Gia vẻ mặt mộng bức, rõ ràng khi nãy chủ bá cầm hay cây gậy nhỏ động tác nhẹ nhàng như vậy, vì cái gì hắn lại làm không được!? Thật không khoa học!
Thử nửa ngày vẫn không có kết quả, Tân Gia quyết định dùng tay.
Từ mâm bóc lên một miếng chồi non rau dớn, học chủ bá đưa vào miệng, sau đó......!Tân Gia không thể tưởng tượng được trừng lớn đôi mắt.
Đồ ăn ở trong miệng nở rộ vị ngọt thanh thúy, giống như một cỗ nước mát thấm vào yết hầu, khắp miệng ngọt thanh, còn có hương thơm của loại quả kỳ dị quanh quẩn ở khoang miệng, thật sự làm người ta nhớ mãi không thôi.
Tân Gia trực tiếp nuốt xuống, chưa bao giờ tiếp xúc qua hương vị này, nhất thời có chút muốn ngừng mà không được, anh không chút do dự tiếp tục duỗi tay vào mâm hoa rau dớn xinh đẹp kia.
Không gian kênh livestream nhất thời im lặng, Nhan Yên không khỏi sinh ra vài phần thấp thỏm, hiện giờ nguyên liệu cùng gia vị nấu án đều thật sự giới hạn, nàng đã cố gắng làm giống vị bản gốc của món ăn cũng trang trí thêm màu sắc cho món ăn thêm cảnh đẹp ý vui.
"Khách quan, có thích?"
Rốt cuộc bây giờ chỉ có một người xem, Nhan Yên rất để ý đánh giá của người xem này.
Tân Gia đã dùng tay bóc xong mâm đồ ăn, miệng không ngừng nhai,