“Tản ra, toàn lực nhắm bắn.
” Đầu trọc hét lớn, cầm súng quang năng đổi thành súng từ lực, bắn một phát về đám kiến, từ lực phát ra, đám kiến bị giật điện ngất ngư.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Ô Nha và Quyển Mao đều là người có kinh nghiệm phong phú, súng quang năng trong tay cũng nhanh chóng công kích vào đám kiến.
Tô Kiều cũng nghiêm nghị lên, không chút suy nghĩ, một súng lập tức lấy mạng một con kiến, sau 3 súng nhanh chóng nạp vào đá năng lượng đỏ.
Đẳng cấp súng ống ở tinh tế chia thành súng năng lượng – kích thương, và súng quang năng có sát thương lớn, súng từ thì có công kích đặc thù, có thể đánh ngất dị thú trong thời gian ngắn, trong thời gian mấy giây bọn họ phải nhất định giết chết những dị thú này, bằng không chờ đợi bọn họ chính là bị nuốt gọn không còn mảnh xương.
“Đầu trọc, còn có thể bắn được mấy phát?” Ô Nha âm trầm hỏi.
“Năm lần, mẹ nó, ông đã nói đụng phải bọn chó kia thì sẽ xui xẻo cả ngày mà.
” Con mắt Đầu trọc cũng đỏ hằn, vừa gào vừa bắn điện vào bọn kiến.
Thực Kim nghĩ phát ra tiếng rít chói tai, xông về hướng mọi người.
Đầu trọc lại bắn một phát súng từ, điện giật hôn mê con kiến đang chạy tới.
“Nhóc con, chú bắn chuẩn một chút, đừng tạo ra trên người ông đây vài lỗ máu.
” Đầu trọc nổi giận mắng.
“Tôi có thể bắn chuẩn.
” Mộc Đan ban đầu khi sử dụng súng, sau khi tìm được yếu điểm của súng quang năng thì một phát có thể bắn hôn mê một con Thực Kim nghĩ.
“Đầu trọc Thực kim nghĩ quá nhiều, súng từ không đánh được, để người mới đi trước đi.
” Quyển Mao rịn mồ hôi kêu lên.
Nhóm kiến đầu tiên bị đánh ngất đã tỉnh táo lại, giương nanh rít gào xông tới.
Đầu trọc bắn thêm một súng, giận dữ hét lên: “Tô Kiều, mấy người lui lại theo đường cũ, nhanh.
Tôi chỉ có thể chống đỡ thêm nhiều nhất 2 phút.
”Tô Kiều bắn ra 12 phát, một súng đều giết thêm 1 mạng, bởi vì xạ kích cường độ cao, cánh tay bắt đầu đau đớn, thế nhưng Thực kim nghĩ là dị thú quần cư, thực sự là quá nhiều, phỏng đoán phải có trên trăm con, lúc này coi như có chạy cũng lành ít dữ nhiều.
Tô Kiều từ trong túi đồ, lấy ra một đống lớn đá lửa, nhanh chóng ném tới vị trí của đám kiến, sau đó nổ súng, đá lửa đụng phải ánh sáng xạ kích, trong nhảy mắt biến thành một đám biển lửa lớn.
“Đầu trọc, bắn điện.
” Tô Kiều kêu lên.
“Đã biết.
” Đầu trọc bắn một súng vào biển lửa, nhất thời lửa mạnh tăng vọt, một đám đá lửa phát sinh hiệu ứng đáng sợ, trong nháy mắt vị trí của đám kiến đã trở thành một biển lửa mênh mông.
Mọi người căng thẳng, cầm chặt súng mắt nhìn chăm chăm vào biển lửa, chỉ cần lao ra một con kiến liền giết một con.
Một phút, hai phút, năm phút trôi qua.
Biển lửa dần tắt, ngọn lửa màu xanh lục biến thành màu đỏ bình thường, hơn trăm con Thực kim nghĩ chỉ còn lại tro tàn, trên đất rải rác từng viên đá năng lượng màu xanh, đỏ lộn xộn, lóe sáng lấp lóa.
“Chết rồi, cháy trụi.
” Súng quang năng trong tay Mộc Đan rơi xuống đất, mừng đến phát khóc.
“Mẹ kiếp, một thằng đàn ông như chú, khóc gì mà khóc, mất mặt.
” Đầu trọc xoa đầu cười ha hả, ôm lấy Tô Kiều, tàn nhẫn vỗ phía sau lưng cô, “Tô Kiều, sau này cô chính là ân nhân cứu mạng của tôi.
”Tô Kiều suýt chút nữa bị hắn đánh cho nội thương.
“Tiên sư nó, không phải là ông muốn chiếm tiện nghi của Tô Kiều đó chứ, cút cho bà….
” Ô Nha đi tới, một cước đạp bay Đầu trọc.
“Tô Kiều, thứ cô ném ra là gì vậy?”“Là đá lửa.
” chuẩn xác chính là quặng KNO3, uy lực càng lớn thì lửa càng có khả năng nổ tung, còn có thể chế tạo băng, rất tiện.
Quặng KN03 được dùng để đào mỏ ở tinh tế, người tinh tế chỉ coi trọng với vũ khí năng lượng lại xem nhẹ với quặng KNO3.
Tô Kiều tình cờ phát hiện vật này rất tiện, nên cất rất nhiều.
Hết cách rồi, tận thế đến, cô vẫn có thói quen tích trữ vật tư và các loại vũ khí.
“Thế nhưng từ lực với đá lửa sao có thể sinh ra phản ứng lớn như vậy chứ?”“Tôi cũng không biết, vốn là