Tinh Tế Toàn Vũ Trụ Không Có Một Gốc Thực Vật

Chương 27


trước sau



“A Giang, mày có ở đây không?” Mặc Tu tỉnh lại từ trong bóng tối vô tận, thầm kêu cơ giáp chiến đấu của mình.

Trước mắt vẫn là màn đen tăm tối, hắn muốn thoát khỏi cầm cố nhưng không thể.

“Cơ giáp không có đáp lại, hắn dùng ý niệm tiếp tục gọi liên tiếp cơ giáp của mình, vòng tay bị ăn mòn đến mức không nhìn ra màu sắc đảo qua một tia sáng đỏ yếu ớt, cơ giác sắp lâm vào trạng thái ngủ say lại lần nữa khởi động.

“Tu?” Cơ giáp được nhân cách hóa vui mừng lên tiếng, “Chúng ta đã thoát khỏi vực sâu khu 9?”“Ừm.

” Người đàn ông dùng ý niệm cùng nó trao đổi, “ A Giang, mày có thể liên hệ được với Tử tinh không?”“Không thể, nguồn năng lượng đã tiêu hao gần hết, chỉ còn 1%, tất cả chức năng đều đã đóng.

Chỉ có thể cùng anh nói chuyện phiếm, trừ khi tìm được đá năng lượng màu xanh lục của dị thú cấp 6 để bổ sung năng lượng.

” A Giang ngạo kiều nói, chỉ có đá năng lượng cấp 6 mới xứng đôi với nó thôi.


Có điều toàn bộ tinh tế, dị thú cấp 6 trưởng thành có con nào không phải là cự bá tinh không, còn cấp 7 thì hiếm không khác nào lá mùa thu.

“Tu, anh có thể liên lạc với thuộc hạ, người của quân khu cũng không phải đều làm phản.

” A Giang đề nghị.

“Tình huống của tôi so với cậu còn hỏng bét hơn.

” Người đàn ông trầm mặc, ngũ tạng lục phủ đều bị phóng xạ cao ăn mòn, toàn thân bại liệt, không khác gì phế nhân, ngay cả mở mắt cũng không làm được.

Ý thức của hắn tuy tỉnh lại, nhưng tinh thần lực vẫn chịu trọng thương, như bị cầm cố bởi một loại tinh thần lực càng đáng sợ hơn.

Nếu không phải trước khi tiến vào vực sâu khu 9 tinh thần lực của hắn đã đột phá lên 4S, hắn sớm đã mất mạng.

Thượng tướng tinh tế Mặc Tu trở thành phế nhân, ngay cả cơ giáp truyền kỳ A Giang cũng biến thành rác rưởi, cả hai đồng thời lâm vào trầm mặc, hết đường xoay sở.

“A Giang, các video tư liệu khi chúng ta tiến vào vực sâu khu 9.

”“Phần cứng bị hư, mọi tư liệu đã thất lạc.

” Hệ thống phát ra âm thanh máy móc.

Sắc mặt người đàn ông nghiêm túc, sau khi hắn khôi phục ý thức, liền phát hiện mình mất đi toàn bộ kí ức về vực sâu khu 9, chỉ mơ hồ nhớ là bản thân đã trải qua một đoạn vô cùng khủng bố, nếu như phần cứng cơ giáp cũng bị hư tổn, quả thật là quá mức đáng sợ, chỗ đó quả thực quá cấm kỵ, tất cả mọi người tiến vào không phải chết thì chính là mất hết kí ức.

“Tu.

” Đột nhiên cơ giáp chầm chậm nói: “Hình như tôi phát hiện một chuyện rất ghê gớm.

”Thượng tướng Mặc Tu nhìn mảng đen ngòm trước mắt: “ …”Rất nhanh, cơ giáp dùng chút năng lượng còn sót lại mở ra hình ảnh một khu vực, Mặc Tu chỉ cảm thấy sáng mắt lên, như là có một mảnh mát lạnh xanh biếc tràn vào mí mắt, ánh mặt trời xuyên qua lồng phòng hộ cấp 3, chiếu rọi trong không khí mang theo hơi nước, sinh ra ánh sáng bảy màu.


Một giây sau, cỏ xanh theo gió đập vào mí mắt, sóng nước lấp loáng ven hồ, mầm non cây liễu bên bờ, cây Hồ Dương, xa xa còn có cây đào, cây lê cành lá xum xuê, những thực vật chỉ có trong sách sử ghi chép về cổ địa cầu lại xuất hiện trước mặt hắn vui sướng trưởng thành.

Tinh thần Mặc Tu kịch liệt gợn sóng, thực vật? Sao có thể có chuyện đố? Ở Hắc tinh 12 vực? Hắn nhìn thấy thực vật đã diệt tuyệt vào ngàn năm trước?“A Giang, chức năng ghi hình của mày có phải bị trục trặc?” Người đàn ông mãnh liệt sóng tinh thần, nói lại.

Cơ giáp: “…”“Trước khi nguồn năng lượng của túi khí an toàn tiêu hao hết, tôi đã đo lường được ở hướng đông bắc 50 dặm xuất hiện lồng phòng hộ có giá trị phóng xạ là 0, cho nên mới đóng toàn bộ chức năng chiến đấu, mang anh thoát tới nơi này, bằng không giờ này hai chúng ta đều đã trở thành hóa thạch nơi vực sâu khu 9.

”Cơ giáp lần nữa đo lượng giá trị phóng xạ của sa mạc ốc đảo, đưa ra trị số như cũ, tổng kết nói, “Nơi này giá trị phóng xạ vẫn như lần kiểm tra cũ, là 0, Tu, vị trí của chúng ta chính là địa phương màu xanh lục duy nhất của toàn bộ tinh tế không có nguy hại.

”Thượng tướng tinh tế Mặc Tu hít sâu, ánh mắt u ám như mực, cố gắng khắc chế khiếp sợ và sung sướng ở trong lòng.

Ngàn năm qua, vì nghiên cứu nguyên nhân tuyệt diệt của thực vật, chính phủ liên bang đã đầu tư kinh phí kinh người vào phòng nghiên cứu ở Tử tinh, hi vọng có một ngày sẽ lại trồng ra được thực vật, phục hưng phồn vinh của Cổ địa cầu.

Phục hưng tinh tế, trồng ra thực vật là trở thành ước mơ của bao đời

người tinh tế theo đuổi, bây giờ ở đây, dĩ nhiên lại xuất hiện thực vật, thực vật chân chính, mà không phải do lồng phòng hộ biến ảo ra, tất cả những thứ này mạnh mẽ đánh vào tâm thần của Mặc Tu, từng luồng sóng tinh thần lướt qua từng bụi cỏ xanh cây nhỏ, mang theo niềm vui sướng vô tận.

“Tu, năng lượng của tôi sắp hết, sắp phải tắt máy ngủ say, hi vọng anh có thể tìm được đá năng lượng cấp 6, một lần nữa khởi động lại tôi, tạm biệt, người bạn của tôi.

” Cơ giáp tiêu hao hết nguồn năng lượng cuối cùng, đem toàn bộ hình ảnh của sa mạc ốc đảo ghi chép lại, truyền cho Mặc Tu.

Cơ giáp tắt máy, Mặc Tu lần nữa rơi vào vùng đen tăm tối, trước đó khi lướt qua hình ảnh truyền tới, tấm mắt hắn rơi vào một bóng dáng nữ tính ở ven hồ.

Cơ giáp của Mặc Tu là cơ giáp truyền kỳ tiếng tăm lừng lẫy ở toàn liên bang, chỉ quét hình một chút, liền có thể trực tiếp xâm lấn thiết bị cá nhân của Tô Kiều, chọn đọc hết thảy tư liệu cá nhân của đối phương, điều này giải thích vì sao nó có thể không một tiếng động đưa túi khí an toàn xâm lấn vào lồng phòng hộ cấp ba.

Hệ thống quá cao cấp, quyền hạn quá cao, liền giống như một đứa bé 3 tuổi ấu trĩ không thể so sánh với một người trưởng thành vậy.

“Tô Kiều, số hiệu 109986, bạo dân Xích tinh, tội phạm cấp một, lưu vong khu vực số 12 của Hắc tinh.

“Là người sở hữu sa mạc ngoài biên giới của khu 9, trên danh nghĩa sở hữu một xe từ, tinh niên năm 1088 thu nhận em trai Tô Lý.

”Thiếu nữ trong hình mắt đen tóc đen, cười lên có đôi má lúm nhỏ, có một loại đáng yêu khó gọi tên.


Mặc Tu nhìn tư liệu, rơi vào trầm mặc, người Xích tinh? Xích tinh là biên giới của tinh vực, hoàn cảnh ác liệt, các loại tội phạm tụ tập, quanh năm bạo động, quân đội liên minh phái tới hàng năm vẫn có hệ số tử vong tăng lên, mục tiêu duy nhất của Mặc Tu chính là chỉnh đốn Xích tinh, đánh tan quân phản loạn, chỉ là chưa kịp thực hiện đã khẩn cấp tới Hắc tinh 12 vực.

Cũng không biết khoảng thời gian hắn mất tích, tình huống của liên bang và gia tộc như thế nào.

Mặc Tu nghĩ đến hình ảnh xanh biếc mình vừa nhìn thấy, ánh mắt thâm sâu, sa mạc ốc đảo là tài sản của Tô Kiều, việc xuất hiện những thực vật này có quan hệ như thế nào với cô? Thân phận bạo dân xích tích của cô có quan hệ với tinh đạo không?Không, rất nhanh Mặc Tu đã loại trừ khả năng này, nếu như sau lưng Tô Kiều có thế lực, sau khi cô ấy phát hiện được giá trị của những thực vật này thì ở Hắc tinh chắc chắn đã phát sinh bạo động, đối phương sẽ hung ác chiếm lĩnh sa mạc ốc đảo, mà ngay khi gặp được hắn sẽ ngay lập tức giết hoặc đem hắn đi nhận tiền thưởng.

Dù sao hắn cũng có kẻ thù ở khắp nơi trên tinh tế.

Vì lẽ đó, cô gái nhỏ này là một thân một mình? Ánh mắt Mặc Tu sâu hơn, nghĩ đến lúc trước mơ hồ nhìn thấy cô ta đang trồng cái gì đó, nhất thời bị một ý nghĩ điên cuồng làm kinh sợ.

Những thực vật này là do cô ta trồng sao? Sao có thể có chuyện đó? Nếu là thật, như vậy cô ấy là đối tượng vảo vệ cấp đặc biệt của toàn bộ liên minh.

Biểu hiện của người đàn ông trở nên lạnh lùng hơn, bí mật của sa mạc ốc đảo thực sự quá kinh người, hắn phải nhanh chóng phá vỡ cầm cố tinh thần, khống chế lại thân thể của mình.

Mặc Tu vứt bỏ tạp niệm, chuyên tâm đột phá cầm cố tinh thần.

Tô Kiều ở góc đông bắc của hồ tạo ra một khối ruộng nước, sau khi cài đặt tốt chỉ lệnh, liền thấy người máy thể năng bước chân, vung vuốt đi xuống cày ruộng.

Thừa dịp người máy cày ruộng, cô lại đi ươm giống cây bông.

Cây bông thích khô ráo, phải cách xa hồ nước, vì vậy Tô Kiều chọn một vùng ở góc tây bắc xa nhất.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện