Sách tranh đã mở khóa:Cỏ xanh 10 giá trị phóng xạCây thông, cây hoa 1000 giá trị phóng xạCây đào, cây lê 5000 giá trị phóng xạCây Hồ Dương, cây xương rồng 10.000 giá trị phóng xạCây liễu, lô hội 15.000 giá trị phóng xạCây mạ non, cây bông 20.000 giá trị phóng xạHạt giống hoa tươi 25.000 giá trị phóng xạCây dâu tằm, cây trúc 30.000 giá trị phóng xạTiểu mạch, đậu nành 35.000 giá trị phóng xạCác chủng loại khác chưa giải tỏa.
Hạn mức thu thập giá trị phóng xạ của sách tranh thực vật là 40.000.Càng về sau, Tô Kiều phát hiện việc mở khóa càng cao, thế nhưng mỗi loại được mở khóa đều vô cùng quan trọng.Vì không có tằm, Tô Kiều chỉ trồng ở trong vườn trái cây 2 cây dâu, thế nhưng lại đổi đến 5 cây trúc, cây trúc khó trồng, cần ánh sáng nhiều, vì vậy Tô Kiều mở một khu vực ở vườn hoa để trồng trúc.Còn lại tất cả giá trị phóng xạ đều được cô dùng đổi lấy hạt giống tiểu mạch và đậu nành, hai thứ này có thể nhanh chóng được mở khóa, khiến Tô Kiều mừng đến suýt nữa hét lớn khắp trời.Đậu nành và tiểu mạch đều có thể làm sản phẩm nông sản, thực sự là quá cần thiết.Các loại chế phẩm từ đậu nành như sữa đậu nành, đậu hũ, còn tiểu mạch không chỉ có thể xay thành bột làm thành các loại bánh bao, sủi cảo, mì vằn thắn, bánh màn thầu… còn có thể lên men làm bia.Tô Kiều mở một mảnh ruộng trồng tiểu mạch và đậu nành sát khu vực trồng bông, sau đó mỗi ngày đều chạy đến xem chúng phát triển, không đợi được đành nạnh và tiểu mạch thành thục thì nhóm mạ non đầu tiên đã có thể thu hoạch.“Ê a, Ê a.” sau nửa tháng, Tô Lý cao lớn hơn không ít, dưới sự chăm sóc của Tiểu Tứ đã có thể học bước đi, mỗi lần như vậy đều nhìn xem Tô Kiều có phát hiện hay không, nếu Tô Kiều không thấy lại tiếp tục hưng phấn vụng về học bước.Hôm đó khi Tô Kiều đi kiểm tra cây cối của mình như thường ngày thì thấy Tô Lý được người máy ôm đang hưng phấn ê a kêu mình.Ê a là âm thanh Tô Lý nói duy nhất, nhưng Tô Kiều có thể từ độ dài ngắn của ê a mà hiểu được ý tứ của bé.Âm thanh càng dài biểu thị tâm tình của bé đang rất tốt.“Sao nào, có phải Tô Lý lại phát hiện ra đồ chơi gì mới không?” Tô Kiều híp mắt vuốt đầu nhỏ của bé.Khoảng thời gian này, Tô Lý cũng xem ốc đảo thành vườn địa đàng của bé, bản thân bé đi không được liền để người máy ôm mình, đi xung quanh khám phá, so với Tô Kiều còn tích cực hơn.“Ê a” Tô Lý duỗi tay, kéo Tô Kiều, chỉ vào người máy đứng sau, sau đó Tô Kiều thấy người máy lấy từ trong túi đồ ra một viên tròn trắng như tuyết có hình dạng tương tự như vỏ sò.“Đây là Tô Lý nhặt được trong ruộng lúa.” Âm thanh lanh lảnh của người máy vang lên, “giống như là thứ gì đó rụng rơi xuống đất.”Tô Kiều nhận lấy một hạt thóc lớn cỡ ngón tay cái, có dáng vẻ như vỏ sò, hưng phấn ôm Tô Lý hôn một cái, sau đó lại sờ cái đầu to của Tiểu Tứ, cười xán lạn: “Tiểu Tứ, không phải cái gì đó rơi xuống đất đâu, đây là thóc của chúng ta đã chín rồi.”“Tiểu Tứ không hiểu, Tiểu Tứ chưa từng thấy hạt thóc.” Bé người mày trả lời giòn tan“Ê A.” Tô Lý cũng hưng phấn phát ra âm thanh.Tô Kiều ôm bé, hào hứng đi xem ruộng lúa của mình.Tuy rằng mấy hôm nay cô đã thấy từng cây lúa trổ đòng nặng trĩu vàng óng, đã nghĩ là chúng sắp chin rồi, không ngờ lại nhanh chín đến vậy.Thời gian mới nửa tháng thôi.Đến ruộng lúa, nhìn từng bông lúa trĩu nặng chập chờn theo gió, vỏ thóc nứt nhẹ lộ ra ngoài hạt gạo có hình dạng như vỏ sò trắng như tuyết.Không ngờ lúa nước trồng ở tinh tế lại chin rụng trên nước đáng yêu như vậy, bảo sao Tiểu Tứ lại nói như có cái gì rụng xuống đất.
Cơ mà loại gạo này không còn là loại phổ thông như ở địa cầu cổ, mà đã tiến hóa thành gạo vỏ sò nhỉ?“Tô Lý thật giỏi, lại phát hiện lúa của chúng ta đã chính, thật đáng khen.” Tô Kiều phô trường khen Tô Lý, sau đó đưa bé cho người máy, mình thì đi xuống ruộng thu nhặt gạo vỏ sò.Tô Kiều đã gieo khoảng 50 cây mạ, mỗi cây đều phát triển mạnh mẽ đem theo 2 chuỗi bông lúa, một