Trong chớp mắt, Tô Kiều đã nhanh chóng chụp lấy súng, không chớp mắt nhìn chằm chằm quái ngư, nòng súng hướng về dị thú bắn một kích, hồng quang xuyên qua dòng nước, bay thẳng tới quái ngư.Quái ngư bị bắn trúng, nổi giận quay cuồng đánh mạnh đuôi vào nước, mùi máu tươi tản mát ra, nhân cơ hội này Mộc Đan ôm lấy Mã Tu, bơi lên mặt nước, giao cho chú Lý, lại tiếp tục lặn xuống.Sau khi Tô Kiều bắn một súng, Mộc Dao cũng liên tiếp bắn thêm 2 phát, chỉ tiếc súng quang năng bắn vào dị thú cấp 3 cũng không thể xuyên thủng vỏ giáp cứng rắn của nó.Mộc Đan lặn xuống, điên cuồng ra tín hiệu bảo hai người lui lại, nhưng quái ngư đã bị chọc tức giận, mở cái miệng to như chậu máu, hướng về phía ba người hút một cái, muốn đem nguyên một người lớn như Tô Kiều nuốt vào.Anh em nhà họ Mộc đột nhiên biến sắc, điên cuồng bắn về phía quái ngư, khoang miệng của quái ngư không có vảy cứng rắn, bị đau rít gào.Tô Kiều điều chỉnh lại súng, nhắm bắn thêm một kích, ánh sáng đỏ trực tiếp xuyên thẳng vào miệng quái ngư.
Hai anh em họ Mộc liều mạng bắn về phần bụng và miệng của nó.Quái ngư cấp 3 hét lên tiếng thô bạo, dùng tất cả sức lực cuối cùng đánh bay ba người.Tô Kiều từ trong nước ngoi lên, kịch liệt thở dốc, rất nhanh anh em họ Mộc cũng trồi lên, bò lên bờ.Chú Lý cùng Hắc Oa nhanh chóng chạy lại, sốt sắng hỏi: “Như thế nào ? Bị thương không?”“Là dị thú cấp 3, bị Tô Kiều bắn trúng hai súng, không chết cũng trọng thương.” Trên người Mộc Dao đều là máu, vui sướng nói.“Ba, dị thú cấp ba ?” Chú Lý ngồi ra đất, khiếp sợ nhìn ba người từ cõi chết trở về, nơi này sao lại có dị thú cấp 3? Nhóm Tô Kiều đánh trọng thương dị thú cấp 3?Nước sông đèn ngòm tỏa ra mùi máu tanh, quái ngư bị thương thống khổ nổi lên mặt nước, giãy dụa thêm một đoạn 50 mét mới chết, trồi lên mặt sông, cơ thế to lớn của dị thú chiếm hết toàn bộ bề mặt sông.Đoàn người cũng không thu nhặt đá nữa, hung phấn kéo quái ngư lên bờ.Tô Kiều bắn tổn thương nội tạng của nó, bây giờ đã máu thịt be bét.“Dị thú cấp 3, cả người đều là bảo vật, xuất lực đánh giết nhiều nhất là Tô Kiều, đá năng lượng trong cơ thể nó thuộc về Tô Kiều.
Tô Kiều, cô xem, có thể phân mấy cân thịt cho chúng tôi không?”Chú Lý nhìn những người trẻ tuổi trước mắt, lần này đã kiếm lời quá nhiều, nếu không có Tô Kiều, hôm nay bọn họ có thể đều chết tại đây, thế nhưng giờ lại có thịt đó, trời mới biết bao nhiêu năm qua bọn họ chưa từng được ăn thịt, ngay cả dịch dinh dưỡng cũng là loại khó uống nhất.Chú Lý nhắc đến việc phân chia mấy cân thịt thì nét mặt già nua cũng nhuộm hồng.Tô Kiều thấy ánh mắt khát vọng của mọi người khi nhìn vào thịt dị thú, cười nói: “Nếu không có hai anh em họ Mộc, tôi cũng không thể nhẹ nhàng giết quái ngư như vậy, thịt của nó tôi lấy một nửa, còn lại để cho mọi người, nội tạng nó tôi cũng để cho mọi người.”“Một nửa? Da và nội tạng đều cho chúng tôi?” Mã Tu kêu lên vui mừng.“Tô Kiều, cô là người tốt.” Hắc Oa cũng lộc cộc cười lên.Chú Lý cũng không kiềm được, hai mắt cũng đỏ lên vì kích động.Con dị thú này ít nhất cũng nặng 300 cân, một nửa chính là hơn 100 cân, bọn họ chia ra mỗi người cũng được tầm 20, 30 cân đó.
Ở nơi như Hắc tinh, 20, 30 cân thịt cấp ba dị thú là khái niệm gì chứ?Một cân thịt dị thú cấp 1 cần 30 viên đá đen, cấp 3 thì phải trên 100 viên mới được.“Chúng tôi chỉ cần 1/3, không thể lấy nhiều hơn, Tô Kiều, thịt dị thú rất đáng giá.” Chú Lý suy nghĩ một chút, rồi nói.“Được.” Tô Kiều cười cười, không nói thêm.Tránh để cho máu dị thú hấp dẫn những dị thú khác và người của liên bang, mọi người nhanh chóng phân chia thịt của nó.Tô Kiều từ trong đầu cá lấy ra một viên đá màu cam, to bằng nắm