Tô Kiều dùng nguyên buổi chiều để tới hang động đào đá năng lượng đỏ, buổi tối mới trở về khu an toàn.
Người mua viên đá dị thú cấp 3 sốt ruột thúc giục cô giao hàng, cô liền lấy viên đá nhét vào quỹ chứa đồ công cộng, lấy mật mã giao cho hắn, lúc này mới kiểm kê thu hoạch của mình.
Một buổi chiều cô đào được 425 viên đá năng lượng đỏ, cho đến khi túi đồ không thể chứa nổi nữa mới trở về, hơn nữa thu thập hết giá trị phóng xạ gần mấy vạn, tất cả đều được cô đem ra đổi lấy cây giống.
“Kiều Kiều, chúng tôi dọn nhà rồi, tôi ở số 88, khu C, tầng 3, rãnh rỗi thì tới tìm chúng tôi chơi nhé.
” Mã Tu hung phấn nhắn tin cho cô.
“Được.
” cô gõ đáp lại một chữ, sau đó thấy người mua hàng thanh toán số tiền còn lại là 10 ngàn đá năng lượng đen, tinh thần lập tức tỉnh táo.
Hiện tại, toàn bộ tài sản của cô là 14400 viên đá năng lượng, sở hữu một ốc đảo, qua một thời gian ngắn thì có thể mua lồng phòng hộ.
“Kiều Kiều, ngày mai chúng tôi đi thu nhặt đá năng lượng, cô có muốn đi với chúng tôi không?” Mã Tu tiếp tục hỏi.
“Có thể.
” Tô Kiều đồng ý, dự định trước tiên đi đáy nước thử vận may, xem có dị thú cấp 3 khác hay không, hiện tại đội ngũ của chú Lý chiến lực đã tăng lên một nấc, nếu gặp phải dị thú bọn họ cũng có thể đối phó.
“Mã Tu, anh có biết nơi nào có thể đặt làm một ít công cụ không?” Tô Kiều hỏi.
Người tinh tế ăn dịch dinh dưỡng, lại không có thực vật, truyền thừa mỹ thực xem như là đứt đoạn, vì lẽ đó, rất nhiều dụng cụ làm bếp cũng không còn.
Tô Kiều muốn tự mình làm đồ ngon, trước tiên cần phải bắt tay vào làm vài dụng cụ.
“Lão mù có thể làm, trước khi chú ấy đên Hắc tinh 12 khu chính là một kỹ thuật gia, chuyên môn nghiên cứu, sữa chữa đồ cổ của Địa cầu cổ, khéo tay lắm.
”Ánh mắt Tô Kiều sáng ngời, xem ra người ở Hắc tinh 12 khu không ai không có chuyện xưa của riêng mình.
“Tôi có bản vẽ, anh hỏi chú ấy dùm tôi xem có thể làm hay không, tôi sẽ trả bằng đá năng lượng.
” Tô Kiều đem bản vẽ các công cụ mình muốn làm gửi cho Mã Tu.
Tô Kiều đều vẽ các công cụ kiểu xưa, cối xay thịt bằng tay, vĩ nướng đơn giản, còn có cái cuốc cho nông dân.
Nếu như tận thế không đến, lí tưởng của Tô Kiều chính là tìm một chỗ non xnah nước biếc, chậm rải trải qua cuộc sống tự cung tự cấp.
Có thể chính vì ý nghĩ không có tiến thủ này của cô, khi tận thế đến cô mới thức tỉnh dị năng vô dụng là kỹ năng trồng trọt.
“Kiều Kiều, cô đợi chút, tôi đi hỏi Lão mù.
”Tô Kiều thấy tin nhắn thoại không có gì mới, liền mở topic trước đó của mình, phát hiện thịt dị thú giá 200 đá năng lượng đen cũng có có người mua, hơn nữa trong một ngày đã mua sạch, nhất thời tặc lưỡi, chớ trách lại nói toàn bộ tinh tế giá cả đắt nhất chính là ở Hắc tinh.
Cô có thể nhẹ nhàng thu nhặt được đá năng lượng như vậy thì người khác tự nhiên cũng có thể, nếu nơi này không có điểm chết người là giá trị phóng xạ thì Hắc tinh 12 vực chính là hoàng kim địa bảo khắp nơi toàn là vàng.
Tô Kiều bán 90 cân thịt quái ngư, đổi được 1 vạn 8 đá năng lượng, bản thân để lại 10 cân làm lương thực, đồng thời lại lên chợ đêm trực tuyến đặt một cái tủ lạnh nhỏ, một túi đồ cỡ lớn, một bộ chai lọ thủy tinh, tổng cộng hết 20 viên đá năng lượng đen.
Cô phát hiện ở tinh tế, ngoại trừ ăn, mặc, ở, đi lại là quý giá thì bất kỳ đồ vật nào có liên hệ với khoa học kỹ thuật đều rất rẻ.
Sáng sớm hôm sau, Tô Kiều đến quảng trường, phát hiện ngoại trừ mẹ Mộc, tất cả mọi người đều đến rồi, Lão mù cũng kéo theo cái chân bị phế, đang đứng đợi cô.
“Tiểu Kiều, cái cối xay thịt mà cô vẽ, còn cái vĩ nướng và cái cuốc nữa từ xưa nay tôi chưa từng thấy, chúng dùng để làm cái gì?” Lão mù vội vàng hỏi.
Cối xay thì để xoắn nát thịt dị thú, vĩ nướng dùng để nướng thịt ăn, dùng chất liệu từ thiếc là được