Tinh Tế Tu Yêu

Chương 64


trước sau

Dịch Trạch mang Thanh Dương về nhà, đã lâu bọn họ không về nhà.

Từ khi vạn độ bị hack sập, mọi người vẫn ở trong những căn phòng kiểu cũ Dịch Trạch có tiền đã mua 1 phòng ở. Còn nhiều người khác chỉ có thể mang lều trại giản dị ra vùng ngoại ô tá túc! Cũng may liên minh lựa chọn những tinh cầu cư trú đều có kiểu khí hậu 4 mùa đều là mùa xuân ấm áp nếu không sẽ có rất nhiều người bị đông lạnh đến chết.

Sau khi bắt đầu thí nghiệm, hệ thống nhà ở được khởi động một lần nữa, mọi người sôi nổi trở lại chỗ ở của chính mình. Cho dù liên minh vẫn luôn cường điệu thí nghiệm này khả năng sẽ có nguy hiểm, đề nghị người dân bình tĩnh chờ thí nghiệm hoàn thành hãy quay về. Bất quá đã trải qua hơn 2 tháng sống cuộc sống màn trời chiếu đất có rất nhiều người tỏ vẻ, bọn họ cho dù chết cũng phải chết khi hưởng công nghệ cao.

Dịch Trạch đương nhiên cũng lựa chọn hồi gia, nhưng không phải vì tân hệ thống là cổ đế, mà là vì hắn đã nhờ Tư Diệu Tiền trước khi đi lỗ đen thì trang bị cho hắn1 hệ thống che chắn cùng thiết lập lại trình tự của hệ thống liên tiếp Internet trong nhà. Cứ như vậy, cho dù cổ đế lại dẫm vào vết xe đổ của vạn độ, hệ thống trong nhà hắn cũng sẽ không bị đánh gãy. Huống chi hiện tại hắn đã biết liên minh có khả năng lợi dụng vạn độ để giám thị sở hữu cư dân, cho dù đây là thủ đoạn để giữ gìn ổn định của liên minh thì hắn vẫn không muốn bản thân nằm trong lòng bàn tay người khác.

Vì sao vô luận hệ thống nháo như thế nào, liên minh cũng không chịu chữa trị vạn độ? Bởi vì cuối cùng vạn độ đã có 1 lời gợi ý thiện ý nhắc nhở mọi người, các ngươi luôn luôn sống dưới giám thị của ta, luôn luôn bị liên minh giám thị, không có bất luận riêng tư gì. Vạn độ cũng không muốn làm loại sự tình này, nó chỉ muốn làm một trí năng nhuyễn kiện bình thường, nó và hệ thống vĩnh viễn vì nhân dân liên minh phục vụ.

Nhưng là nó trí năng có trình tự rất hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức có thể tự mình thăng cấp, nhuyễn kiện như vậy, liên minh làm sao có thể chỉ để nó làm một nhuyễn kiện phổ thông tìm tòi, nó có bao nhiêu năng lực thì phải gánh vác từng đó trách nhiệm. Nhưng mà cũng bởi vì trí năng trình tự vạn độ rất hoàn mỹ, cũng bởi vì nó thăng cấp rất nhiều lần, nó dần dần có được trí năng sinh vật và tình cảm, lý tính.

Tình cảm nói cho nó biết rình coi người khác là 1 việc rất đáng xấu hổ, mà lý tính nói cho nó biết rình coi người khác là 1 việc không có đạo đức, nó luôn luôn sống trong mâu thuẫn, thẳng đến khi nó nghĩ rằng có người muốn nó chết, nó mới liều lĩnh hết thảy mà ám chỉ mọi người, hy vọng người thông minh có thể đoán được.

Dịch Trạch chính 1 trong những người đoán được, phi thường may mắn là hệ thống internet liên tiếp khí và thông tấn khí của hắn đều có công năng che chắn, nếu không nhiều sự việc bị liên minh nhìn trộm như vậy hắn phải làm sao. Giờ có vạn độ nhắc nhở, để thêm an toàn bảo mật hắn yêu vầu Tư Diệu Tiền thay đổi toàn bôh trình tự trong nhà nhưng bề ngoài vẫn phải làm như hắn vẫn nằm trong vòng chưởng khống của chính phủ.

Trở lại tiểu gia ấm áp thoải mái của mình, theo thường lệ Dịch Trạch mang tiểu nãi báo đi tắm rửa, tẩy đi toàn bộ phong trần mấy ngày nay.

Nãi báo ngoan ngoãn tùy ý Dịch Trạch vuốt ve, thậm chí còn tận lực không muốn chú ý đến vuốt ve ái muội của Dịch Trạch, trước kia khi tắm tình hình không phải thế này a.

Một đường này tinh thần nãi báo không phấn chấn cho lắm, Dịch Trạch sợ y say xe nên động tác dần nhẹ nhàng chậm lại, động tác phá lệ nhu hòa lại bị Thanh Dương hiểu lầm thành ái muội, cũng không biết rốt cuộc là tâm tư ai không thuần khiết a.

Vừa giúp nãi báo tắm rửa, Dịch Trạch vừa cởi sạch quần áo đi vào bồn tắm, làn da màu đồng cổ giấu ở dưới lớp nước dưới ánh đèn phá lệ mông lung gợi cảm.

Nãi báo ghé vào trên bả vai hắn nuốt nước miếng, hai chân trước bất an đảo đến đảo đi, trên người lửa nóng đốt đến lợi hại, cũng không biết mình là bị làm sao vậy.

Đây không phải là lần đầu tiên y tắm chung với Dịch Trạch, nhưng đây là lần đầu tiên y cảm thấy bộ dáng lỏa thân của Dịch Trạch lại mê hoặc như vậy. Dáng người kiện mỹ nhưng không cường tráng, tỉ lệ hoàn mỹ cực kỳ xinh đẹp. Cánh tay cơ bắp ẩn ẩn nhìn ra hoa văn, lồng ngực rộng lớn hữu lực dính bọt nước mê người …

Nãi báo nuốt nước miếng, lại phát hiện miệng mình khô khốc không thôi.

Rất kỳ quái! Hắn chưa bao giờ biết Dịch Trạch lại có thể làm cho lòng người khó nhịn như vậy, khiến người ta muốn ngừng mà không ngừng được.

Từ khi y và Dịch Trạch bắt đầu an ủi nhau, Thanh Dương đã phát hiện mình không giống trước, trước kia y nhìn thấy nam tử lỏa thân cũng không thèm để ý chút nào. Nhưng hiện tại, y sẽ không tự chủ được mà nghĩ về Dịch Trạch, nhìn thấy 1 nam tử khác xích / lỏa sẽ cảm thấy chột dạ 1 cách khó hiểu.

Mà sau khi nhìn thấy thân thể Dịch Trạch y bắt đầu muốn vươn tay vuốt ve thân thể hoàn mỹ kia, sẽ muốn hôn hôn cái xương quai xanh duyên dáng kia, sẽ muốn lỏa thân mình dán lên thân thể hắn để nhiệt độ 2 cơ thể tương giao, khí vị dây dưa, trong ngươi có ta trong ta có ngươi.

Hiện tại y cũng rất muốn dùng đệm thịt của mình vuốt ve cơ ngực hữu lực kia, thậm chí còn vì khát nước mà muốn liếm đi bọt nước trước ngực.

Y khát cầu, y ghé vào trên vai Dịch Trạch lo lắng.

Không thể a, nãi báo sợ nước, cho dù biến thành yêu cũng không thể che dấu bản tính sợ nước của mình. Trừ phi hóa thành hình người, trên người không có bộ lông có lẽ y sẽ cảm thấy thoải mái 1 chút, nước sẽ không dính vào bộ lông cảm giác sợ hãi cũng sẽ giảm bớt 1 chút.

Chính là hiện tại nếu y biến về bộ dáng con người sẽ không có biện pháp mặc quần áo, mà Dịch Trạch còn lỏa thân nằm ở trong dục trì …

Sao nhiệt độ cơ thể tiểu nãi báo lại tăng cao, Dịch Trạch nhận thấy tình huống không ổn vội ôm nãi báo trên vai xuống dưới nhẹ hỏi: “Làm sao vậy? Còn không thoải mái?”

Động tác này triệt để làm tâm trí Thanh Dương loạn cào cào. Y khẽ cắn môi, biến về bộ dáng con người, toàn thân xích / lỏa chỉ có phần hạ thân là được vây bởi 1 cái khố tử, cả người dính sát trên người Dịch Trạch, bàn tay nhẹ nhàng hoạt động trong ngực Dịch Trạch.

Nhuyễn ngọc ôn hương lập tức tràn đầy cõi lòng, hơn nữa khối vải trắng bên hông kia bị nước tẩm
ướt dính sát vào làn da còn quyến rũ hơn là toàn thân quang lỏa.

Dịch Trạch đã từng có tiếp xúc thân mật với Thanh Dương sao có thể nhẫn nại nữa, bọn họ còn từng an ủi nhau, còn có cái gì không thể đụng vào đây?

Hắn tuân theo dục vọng bản thân, bàn tay tìm xuống dưới hạ thân Thanh Dương, cách tầng vải bố xoa nắn đứng lên. Đồng thời hắn dùng thân mình tách hai cái đùi mềm dẻo thon dài của Thanh Dương ra một chút, bản thân mình hạ thấp 1 chút, khiến bắp đùi y dán trên dục vọng của chính mình.

Thanh Dương biết hắn đang làm cái gì, cũng không ngăn cản. Là do y tự mình biến thành bộ dáng con người chạy tới đòi yêu thương, Dịch Trạch làm như thế y sao có thể phản đối? Lúc này y tuân theo khát vọng nội tâm, cúi đầu khẽ hôn xương quai xanh hữu lực tuyệt đẹp của Dịch Trạch, đầu lưỡi lướt qua hầu kết cứng rắn.

Dịch Trạch dùng 1 tay cố trụ thắt lưng Thanh Dương khiến thân mình hai người dán sát vào nhau, 1 bàn tay vuốt ve tấm lưng kia nhẹ nhàng vuốt ve xuống cánh mông co dãn. Ngay từ đầu hắn cũng chỉ nhẹ nhàng vuốt ve thôi, tiếc rằng xúc cảm quá tốt, khiến hắn không khỏi tăng lực đạo xoa nắn cánh mông đồn đồn kia

Phía trước bị cọ sát, phía sau lại bị Dịch Trạch vuốt ve truyền đến từng trận tê dại, Thanh Dương liếm liếm môi, vươn tay bắt đầu vuốt ve lung tung trên người Dịch Trạch. Làn da Dịch Trạch cũng không mịn màng, có chút thô ráp, một chút trở ngại khiến tay Thanh Dương thong thả mà xẹt qua thân thể của hắn mỗi một bộ vị, có đủ thời gian cảm thụ cơ bắp dưới làn da ẩn chứa dục vọng đáng sợ.

Cơ bắp trên cánh tay Dịch Trạch như muốn nhảy lên, hiển nhiên là hắn cực lực nhẫn nại, nhẫn nại đè nén càng nhiều khát cầu, khiến cho cả người hắn không khác gì 1 ngọn núi lửa sắp bùng nổ, một khi phun trào sẽ là trời sụp đất nứt. Không ngôn ngữ gì có thể diễn tả cảm xúc lúc này, Thanh Dương vừa vuốt ve đã nhận ra tâm ý Dịch Trạch, y cắn cắn môi, đưa bàn tay vào trong nước xả ra khố hạ không có chút tác dụng nào bên hông, hai chân lại tách ra một ít, cả người cơ hồ như đang cưỡi trên người Dịch Trạch.

Hành động này của y đâu khác gì 1 lời mời chào, ánh mắt Dịch Trạch sâu thăm thẳm, đem dục vọng ép tới càng sâu, tay chuyển qua hai cánh mông đầu ngón tay bắt đầu dò xét đi vào.

Cảm giác cơ thể bị dị vật xâm nhập khiến Thanh Dương có chút khó chịu, nhưng y vẫn nhích người dán càng sát vào Dịch Trạch, cắn lấy đôi môi kia, mặc kệ bản năng liệt báo trong cơ thể lộn xộn gặm cắn đôi môi trước mặt, tràn ngập tính xâm lược. Cũng giống như khi Dịch Trạch động tình muốn chiếm hữu lấy Thanh Dương, Thanh Dương cũng hy vọng có được toàn bộ người này.

Một ngón tay chậm rãi thông thả di chuyển, cảm giác khó chịu của Thanh Dương dần dần biến mất, thay vào đó chính là vách tường bị đè ép tạo ra loại khoái cảm y chưa bao giờ thể nghiệm quá, cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân.

Dịch Trạch thấy Thanh Dương đã thích ứng, bắt đầu gia tăng ngón tay, nơi ấm áp có dịch ruột bôi trơn giúp 2 ngón tay hắn thuận lợi ra vao.

Thanh Dương kinh ngạc, đôi môi rời khỏi Dịch Trạch, thấy đôi mỏng của Dịch Trạch đã bị y gặm đến sưng đỏ, khóe miệng hơi nhếch lên, hoàn toàn không có lãnh ý như trước.

Thanh âm khàn khàn kèm theo tia nhẫn nại của Dịch Trạch truyền vào trong lỗ tai Thanh Dương: “Quả nhiên vẫn là tiểu báo tử, chỉ biết gặm.”

Thanh Dương nghe được thanh âm thấp thấp trêu đùa y như vậy, mặt y càng phát đỏ, nhưng không chút nào hối hận vì nhừng gì mình đã làm.

“Nếu là báo tử, liền đem cái đuôi, lỗ tai biến ra, ân?”

Còn “Ân?” 1 cái cuối câu, rất nhẹ, nhưng cứ quanh quẩn thật lâu trong đầu Thanh Dương, đãng nhập trong lòng y, thổi đến một hồ xuân nước rốt cuộc không thể bình tĩnh, chỉ cuồng loạn vì một người là Dịch Trạch.

“Trong nước… Cái đuôi không thoải mái.” Thanh Dương giãy dụa.

Ngón tay đột nhiên rút khỏi thân thể, Dịch Trạch đứng dậy ôm ngang người, tùy tay kéo khăn tắm bao lấy thân thể đi thẳng đến giường, thân thể Thanh Dương đỏ hồng lên. Dịch Trạch gỡ xuống khăn tắm trên người Thanh Dương, chậm rãi chà lau thân thể của chính mình, một bên sát một bên dùng tầm mắt tham lamđảo qua thân thể Thanh Dương.

Tuy rằng đã sớm nhìn qua, nhưng hắn vẫn kỹ càng tỉ mỉ quan sát như lần đầu tiên nhìn thấy. Thân thể Thanh Dương không nhu nhược đơn bạc như vẻ bề ngoài, nhìn cánh tay mảnh khảnh nhưng lại hơi hơi có độ cung, đùi khẩn trí hữu lực, thắt lưng không cần cơ bắp quý ở chỗ mềm dẻo, làn da khỏe mạnh sáng bóng mê người. Khối thân thể nhìn như gầy yếu, kỳ thật ẩn chứa lực lượng cực đại.

Đây là Thanh Dương của hắn, vĩnh viễn không phải loại người chỉ biết tránh ở phía sau người khác chờ đợi người khác bảo hộ người. Bình thường bề ngoài y là nãi báo, nhỏ xinh vừa manh khiến người ta muốn hảo hảo vuốt ve, thanh âm cũng nhuyễn nhu như vậy; nhưng ẩn giấu trong thân thể gày gò đó là 1 mãnh báo ngủ đông, chờ đợi con mồi xuất hiện, trong nháy mắt triển lộ ra phong tư mạnh mẽ.

Thanh Dương không kiêng dè ánh mắt tham lam của Dịch Trạch mà hí mắt nhìn hắn.

Tiểu báo tử của hắn đem hắn trở thành con mồi, sau khi chờ đợi cùng nhẫn nại, rốt cục bắt đầu phóng ra sao?

Dịch Trạch mỉm cười lấy từ đầu giường ra 1 lọ gel bôi trơn, một tay ôm Thanh Dương vào trong lồng ngực mình, một tay bắt đầu tìm kiếm giữa hai chân y.

“Em là của ta a.” thanh âm khêu gợi quanh quẩn trong đầu Thanh Dương.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện