Edit & Beta: Tiểu Vu
Sino nhớ tới bộ dáng của tiểu bạn lữ mặc kệ nghĩ như thế nào đều nghĩ không ra cảnh tượng cậu cầm đao đả thương người khác.
Hắn trấn an cảm xúc kích động của Kevin: "Loại chuyện này sẽ không phát sinh, cậu phải tin tưởng phán đoán của ta."
Kevin thấy thần sắc hắn kiên định, mày nhíu lại, suy tư một lát hỏi: "Tôi rất tò mò, tại sao cậu lại ngộ nhận cậu ta thành giống cái nhân tạo tôi tặng cho cậu?"
Sino đơn giản nói sự tình một lần: "Ta đã nhận được video toàn bộ quá trình vận chuyển, tuy chưa xem nhưng ta chắc chắn cậu ấy không có ác ý."
Kevin: "Đúng lúc, cùng nhau xem."
Sino đồng ý, tiểu bạn lữ và giống cái nhân tạo Kevin đưa cùng nhau đến biệt thự, việc này nói không chừng có quan hệ với Kevin.
Hai người cùng nhau xem video theo dõi.
Lúc Kevin tặng giống cái nhân tạo, Sino đang chiến đấu ở đặc tinh phụ thuộc hành tinh Walter, phương tiện giao hàng của Lục Nguyên giao đến tận nhà, giống cái nhân tạo một đường thuận lợi từ Diệu Huy tinh đến đặc tinh Walter.
Biến cố phát sinh khi đến đặc tinh Walter, lúc đội vận chuyển của Lục Nguyên đi qua một thành phố thì bị tấn công bất ngờ.
Khắp nơi loạn thành một đoàn theo dõi cũng bị quấy nhiễu, video đứt quãng. Xe tải bị lật, nhân viện vận chuyển cuống quít chạy nạn, sau khi quân đội dẹp loạn xong hai nhân viên vận chuyển bị trọng thương, bốn người bị thương nhẹ.
Thùng đựng giống cái nhân tạo cũng bị lật theo xe vật tải, giống cái nhân tạo quay cuồng văng ra.
Nhóm nhân viên vận chuyển vội vội vàng vàng dọn bọn họ đưa đến trên xe, muốn nhanh chóng đem bọn họ đưa tới chỗ Sino sớm một chút kết thúc nhiệm vụ về nhà.
Thần sắc của Sino và Kevin khẽ biến, Cố Vũ không biết khi nào ngã vào bên cạnh giống cái nhân tạo, bị nhân viên vận chuyển ngộ nhận thành giống cái nhân tạo dọn lên xe.
Sau khi Sino lùi video lại một chút, giảm chậm tốc độ video, cẩn thận nhìn chằm chằm.
Hiện trường thập phần hỗn loạn, sau khi xe lật, thân xe chặn hơn phân nửa tầm mắt, tới khi màn ảnh quay tới xe, Cố Vũ đã nằm ở phụ cận của xe.
Giống như đột nhiên xuất hiện trên mặt đất vậy.
Sino lại đem video lùi lại một phút, giảm chậm tốc độ video, sau khi xem xong, hắn lắc đầu: "Thị giác có góc chết, ta nhìn không ra cậu ấy tới đó từ chỗ nào."
Kevin nhíu mày: "Thoạt nhìn tựa như ngoài ý muốn nhưng cũng quá trùng hợp đi, cứ như cậu ta cố tình ngã ở chỗ này."
Sino: "Có lẽ cậu suy nghĩ nhiều, có những ai biết đây là đội ngũ tặng đồ cho ta?"
Mày Kevin khẽ buông lỏng: "Chỉ có tôi và bệ hạ biết."
"Quả nhiên là chủ ý của anh ta," Sino hừ nhẹ, "Ta biết ngay là anh ta bày mưu tính kế khiến cậu tặng giống cái nhân tạo cho ta."
"Bệ hạ không hề có biện pháp với sự cố chấp của cậu nên chỉ hy vọng giống cái nhân tạo có thể thay đổi suy nghĩ của cậu," Kevin nhún vai, "Vừa có giống cái nhân tạo vừa có thú giống cái miễn cưỡng tương đương với giống cái tự nhiên."
Sino cười nhạo: "Kém quá xa."
Kevin đem đề tài chuyển lại đề tài chính: "Làn da người địa phương của đặc tinh Walter thiên về màu đen, cậu ta thoạt nhìn không giống người địa phương rất có thể là giống đực từ tinh cầu khác bị lừa bán."
Hắn không có bổ sung câu phía sau: Hiện tại là biến tính giống cái.
Ánh mắt Sino toát lên hơi lạnh thấu xương, nghĩ đến bộ dáng của tiểu bạn lữ cùng với việc cậu không thể nói chuyện, thần sắc càng lạnh hơn.
Kevin nhắc nhở: "Cậu ta có lẽ là người bị hại nhưng trước khi chưa điều tra rõ thân phận cậu ta, cậu không được thiếu cảnh giác."
Sau khi ngắt cuộc gọi, Sino trực tiếp dùng quyền hạn tham dự vào toàn bộ quá trình của vụ án, nếu có bất luận tiến triển gì, hắn đều có thể biết trước.
Hắn dựa vào sô pha, tiểu bạn lữ nhà hắn thật sự là giống đực?
Giống đực có ý thức lãnh địa rất lớn, trừ bỏ người thân, bạn bè và người yêu, nếu giống đực xa lạ ở gần nhau theo bản năng sẽ bài xích đối phương.
Năng lực hai bên càng mạnh, loại cảm giác bài xích này càng lớn.
Hắn hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đầu gặp Cố Vũ, hắn chưa từng có cảm giác bài xích mà tương phản chỉ muốn tới gần, mặc dù khi đó cho rằng đối phương là giống cái nhân tạo.
Bởi vì bị thuốc ức chế tin tức tố và tin tức tố của giống cái quấy nhiễu, bản năng của giống đực bị che dấu hoàn toàn?
Nghĩ tới thiếu niên thon gầy mềm mại, Sino nhịn không được đau lòng, hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được nếu hắn bị đối đãi như vậy sẽ thế nào.
Chí ít muốn hủy diệt thế giới cũng không quá đáng!
Thiếu niên cư nhiên còn có thể duy trì được ánh mắt thanh triệt, nụ cười ôn nhu thiện ý thật sự quá khó khăn.
Hắn nhớ tới cảnh tượng không lâu trước đây hắn hỏi thiếu niên là gì, thiếu niên khó xử lắc đầu.
Hiện tại ngẫm lại, thiếu niên hẳn là không biết nên trả lời như thế nào đi, không giống giống đực lại không phải giống cái.
Cố Vũ ở trong phòng một lát, nguyên bản muốn ngủ trưa nhưng căn bản ngủ không được, nghĩ nghĩ, cậu rời đi phòng cho khách.
Không nghĩ tới Sino còn ngồi ở sô pha, cậu xuất hiện ở đại sảnh trong nháy mắt, Sino đã nhìn về phía cậu.
Sino vẫy tay: "Lại đây."
Khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Cố Vũ hơi cứng đờ, biểu tình của Sino rất nghiêm túc, cậu nhịn không được bắt đầu khẩn trương.
Sino vỗ vỗ vị trí bên cạnh, sau khi chờ Cố Vũ ngồi xuống, hắn dựa lại gần cậu, đem khoảng cách cỡ một người ở giữa loại bỏ.
Cố Vũ mím môi, cánh tay hai người dựa gần, cậu có thể cảm nhận rõ ràng sự cường tráng của đối phương.
Sino nghiêm túc cảm nhận, không có bất luận cảm giác bài xích nào, tương phản mùi hương nhàn nhạt của tuyến thể giống cái dụ hoặc hắn tới gần.
Hắn mở video theo dõi ra, chọn một phút đồng hồ Cố Vũ xuất hiện kia đưa ra, sau khi xem xong hắn hỏi: " Tại sao cậu lại ở chỗ đó?"
Lúc này Cố Vũ mới biết tại sao cậu lại xuất hiện ở nhà Sino còn tới đặc tinh Walter bằng cách nào, cậu đoán là do 003 an bài nhưng cậu cũng không có biện pháp giải thích nha.
Lần sau lúc ở một mình cậu phải hỏi 003 có thể bại lộ thân phận hay không mới được.
Cậu lắc đầu.
Sino nhịn không được hỏi: "Cậu có phải mất trí nhớ không?"
Cố Vũ lại lần nữa lắc đầu.
Sino suy tư, chẳng lẽ là đang hôn mê bị người đưa tới đặc tinh Walter?
Hắn ôm lấy bả vai Cố Vũ an ủi: "Không có việc gì, chuyện trước kia đều đã qua, cảnh sát đang điều tra vụ án này người thương tổn cậu rất nhanh sẽ bị bắt."
Hắn nghĩ nghĩ lại hỏi: "Cậu còn thân nhân không? Ta có thể giúp cậu tìm kiếm."
Cố Vũ ngơ ngác nhìn hắn, cậu lắc lắc đầu, lại vẫy vẫy tay.
Tuy rằng không biết Sino đang nói cái gì, nhưng khẳng định là hiểu lầm.
Sino tự động phiên dịch động tác của cậu, lắc đầu = không có thân nhân, xua tay = không cần tìm.
Sino ôm cậu càng chặt, vỗ bờ vai của cậu: "Đừng thương tâm."
Cố Vũ mím môi, thần sắc bất đắc dĩ, trong lòng lại rất cảm động Sino thật sự quá tốt.
Cậu đẩy bả vai Sino, Sino theo lực đạo của cậu hơi hơi thối lui, Cố Vũ lắc đầu với hắn, sau đó cười cười.
Cậu muốn nói với Sino cậu không thương tâm chút nào.
Sino nhìn nụ cười ấm áp nhu hòa của cậu tuy rằng hắn vẫn luôn tự nhủ cậu là giống đực, nhưng vẫn nhịn không được mềm lòng một tay đem người ôm vào ngực.
"Đau khổ thì khóc ra, đừng cười."
Cố Vũ ngây ngốc, tất cả khoang mũi đều là hơi thở của nam nhân, mãnh liệt nhưng lại phá lệ an toàn. Sau khi cậu lấy lại tinh thần mới nghĩ tới Sino vừa nói, đầy mặt nghi hoặc.
Cậu dùng sức đẩy Sino ra, di chuyển qua bên