Edit & Beta: Tiểu Vu
Tần Sênh đang chuẩn bị lại hỏi Cố Vũ, cửa phòng bị đẩy ra, một người hộ sĩ vừa thở gấp vừa nói: "Bác sĩ Tần, lại thêm một biến tính giống cái được đưa đến tình huống không tốt lắm."
Tần Sênh lên tiếng: "Tôi tới ngay."
Lại nói với Sino: "Tôi đi nhìn xem trước, tình huống của bạn lữ cậu rất đặc biệt, phải dùng dụng cụ kiểm tra mới được, cậu đi đăng ký trước, khám xong bệnh nhân này, tôi sẽ làm kiểm tra cho bạn lữ cậu. Phiền cậu chăm sóc Kỳ Kỳ một chút."
Hắn khom lưng xoa đầu Kỳ Kỳ: "Ở đây chờ anh."
Kỳ Kỳ run run lỗ tai dài xù xù, nâng đầu lên cọ cọ lòng bàn tay hắn.
Tần Sênh đi rồi, Sino mới nói với Cố Vũ: "Cậu ngồi nghỉ ngơi một lát."
Cố Vũ gật gật đầu, ngồi xuống sô pha.
Sino ngồi ở bên cạnh cậu, mở thiết bị đầu cuối ra thông qua Tinh Võng đăng nhập trang web của bệnh viện trung ương để đăng ký.
Guy nghiêng người dựa vào sô pha, xoa đầu Mai Lâm, tò mò nhìn Cố Vũ.
Trong lòng hắn tấm tắc bảo lạ, lúc hắn tới bệnh viện có đụng phải một biến tính giống cái. Bề ngoài người nọ tuy rằng thoạt nhìn nhỏ xinh nhưng đặc biệt hung.
Bộ dáng ngoan ngoãn ngồi của Cố Vũ hoàn toàn nhìn không ra nguyên bản cậu là giống đực.
Tay Sino tùy ý đặt ở trên vai Cố Vũ, để sát vào trấn an: "Đừng sợ, lúc cậu kiểm tra ta sẽ bồi cậu."
Cố Vũ đỏ mặt quay đầu đi, hạ thấp bả vai. Sino thấy cậu quẫn bách, cười khẽ một tiếng, lấy tay ra.
Cố Vũ bình ổn hô hấp, mở thương thành của hệ thống ra, không chút do dự dùng 10 giá trị hảo cảm mua thương phẩm thứ hai bên trái: Văn tự.
"Có mua văn tự hay không, có / không."
Cố Vũ nhìn về phía 'có', giao diện thương thành thoáng chốc phóng pháo hoa đặc hiệu, âm thanh máy móc vang lên trong đầu: "Chúc mừng người giao dịch thành công mua được văn tự."
Cùng lúc đó, cảm giác choáng váng đột nhiên đánh úp cậu, trong đầu nhanh chóng hiện lên vô số kiểu chữ kỳ dị, cơ hồ muốn đem đầu cậu nứt vỡ.
Cố Vũ cắn môi, thân thể lung lay.
Sino biến sắc, nhanh chóng ôm lấy eo cậu, một tay bế ngang cậu lên ôm ra hướng cửa.
Tốc độ cảm giác choáng váng tan đi rất nhanh, lúc Cố Vũ lấy lại tinh thần, cậu vội nắm lấy ống tay áo của Sino nhẹ nhàng kéo kéo.
Sino cúi đầu nhìn cậu, cậu lắc lắc đầu cười cười.
Cậu mi mắt cong cong, thoạt nhìn tâm tình đặc biệt tốt.
Sino hơi giật mình, không rõ tại sao cậu không thoải mái lại cười đến vui vẻ như vậy.
Trong mắt hắn mang theo lo lắng: "Ta mang cậu đi kiểm tra."
Cố Vũ lại lắc đầu lần nữa, Sino nghiêm túc nói: "Vừa rồi cậu thiếu chút nữa té xỉu." Hắn lại cất bước.
Cố Vũ lại kéo kéo ống tay áo hắn lần nữa, chỉ vào mặt đất muốn Sino buông cậu xuống.
Bước chân Sino tạm dừng, lộ ra một tia bất đắc dĩ, tiểu bạn lữ của hắn thật sự rất ghét khám bệnh a!
Nếu đây là cấp dưới của hắn, hắn đã sớm một chân đem người đá đến phòng khám làm gì dong dài như vậy được?
Nhưng đây là tiểu bạn lữ của hắn, hắn chỉ có thể kiên nhẫn khuyên.
Cố Vũ mím môi, tầm mắt thoảng qua nhẫn trên tay, đôi mắt hơi sáng, nhẹ nhàng chuyển động nhẫn.
Thoáng chốc, màn sáng xuất hiện trước mắt cậu, nguyên bản đều là chữ xa lạ, lúc này cậu đều có thể xem hiểu tất cả.
Cậu click mở người liên hệ, tìm được tên Sino mang theo trái tim, ở trong khung thoại đưa chữ vào: "Tôi không sao."
Tâm tình cậu vừa kích động vừa mới lạ, cậu rõ ràng đối với chữ viết của Diệu Huy Tinh dốt đặc cán mai nhưng lúc viết chữ vậy mà tự nhiên biết viết thế nào.
Phảng phất quen thuộc như tiếng mẹ đẻ.
Môi cậu giật giật, đôi mắt cực sáng, chỉ cần cậu lại thu thập được 100 giá trị hảo cảm, cậu sẽ có thể nói chuyện!
Sino kinh ngạc nhìn cậu, đây là lần đầu tiên Cố Vũ dùng chữ viết giao lưu với hắn.
Cố Vũ lại lần nữa đánh chữ: "Thả tôi xuống đi, tôi thật sự không có chuyện gì, tôi muốn ngồi."
Cậu giương mắt lên liền thấy cằm của Sino, ngượng ngùng mím môi, loại ôm công chúa này thật sự quá thẹn thùng.
Sino đảo qua gương mặt ửng đỏ của cậu, khuôn mặt trắng nõn bởi vì nhiễm đỏ ửng khiến khí sắc có vẻ rất tốt, thoạt nhìn xác thật không có chuyện gì.
Nghĩ đợi chút nữa Tần Sênh còn phải làm kiểm tra cho Cố Vũ, hắn do dự một chút, xoay người ôm Cố Vũ thả về sô pha.
Hắn bảo Cố Vũ ngồi xuống, tay đặt ở trán Cố Vũ, độ ấm bình thường: "Cậu vừa mới choáng đầu đúng không?"
Cố Vũ đỏ mặt rụt rụt đầu, đánh chữ: "Ừm."
Cậu nhìn mắt Sino, tiếp tục đánh chữ: "Thật xin lỗi, tôi không phải cố ý dấu diếm thân phận. Lúc trước tôi không biết viết chữ của các anh, trên đường đi xử lý thủ tục kết hôn, tôi nói với anh tôi không phải giống cái nhân tạo nhưng anh không hiểu."
Sino nhớ tới cảnh tượng Cố Vũ ở trên tay hắn 'vẽ tranh'.
Lúc đó cậu ấy đang viết chữ? Sino nhíu mày, hắn có thể xác định đó không phải chữ của một loại hành tinh nào càng không phải chữ thông dụng.
Cách nói của Cố Vũ làm hắn khó hiểu: "Làm sao đột nhiên biết?"
Cố Vũ chớp chớp mắt, do dự một chút: "Vừa mới học được."
"Thông minh như vậy?" Guy vẫn luôn nghe hai người đối thoại, nghe đến đó nhịn không được kinh ngạc.
Sino: "Đại khái có quan hệ với ký ức, đợi chút kiểm tra một chút não bộ."
Cố Vũ mím môi, ở trong đầu gọi 003, 003 rất nhanh trả lời cậu, cậu hỏi: "Chuyện về hệ thống tôi có thể nói cho người khác không?"
003: "Không thể nói thẳng là hệ thống, bất quá có thể đổi cách nói khác, tỷ như năng lực đặc biệt hoặc là luyện công pháp kỳ diệu."
Cố Vũ: "......" Công pháp và thế giới này vô cùng không hợp nhau.
003 nói làm cậu có ý tưởng: "Cảm ơn cậu."
Cậu đánh chữ: "Não bộ của tôi không có bị thương, cũng không có mất trí nhớ," sắc mặt cậu ửng đỏ, "Năng lực học tập văn tự tương đối mạnh."
Sino gật đầu, cằm hơi banh: "Cậu không phải người Diệu Huy Tinh?"
Cố Vũ gật đầu: "Ừm."
Ngón tay Sino giật giật, nhìn chằm chằm Cố Vũ, trong mắt khó gặp khẩn trương: "Cậu đã nói cậu không có người thân, về sau ở tại Diệu Huy Tinh đi!"
Cố Vũ không xu dính túi, không chỗ để đi, cậu gật đầu: "Được, cảm ơn anh đã thu lưu tôi."
"Không cần khách khí," trong lòng Sino khẽ buông lỏng, "Cậu cũng giúp ta một việc lớn."
Cố Vũ biết hắn nói là chuyện kết hôn, ngượng ngùng cười cười. Cậu giúp Sino kỳ thật xem như ngoài ý muốn, chỉ tại cậu vô tình bị ngộ nhận thành giống cái nhân tạo.
Nghĩ đến đây, cậu quay về trang chủ, tìm kiếm phân chia giới tính ở Diệu Huy Tinh.
Giống đực, thú giống cái, giống cái tự nhiên, giống cái nhân tạo cùng với biến tính giống cái mới tăng thêm hôm nay.
Giống cái nhân tạo: Vì thỏa mãn ảo tưởng có được giống cái tự nhiên của giống đực, sinh vật nhân tạo hình người máy thông qua chương trình có thể khiến cho bọn họ làm ra phản ứng tương ứng đối với kích thích bên ngoài.
Thú giống cái: Mất đi năng lực biến thành hình người, chỉ có thể duy trì hình dạng thú.
Cố Vũ ngẩn người, năng lực biến thành hình người? Cậu nhìn về phía Mai Lâm và Kỳ Kỳ, là giống như cậu nghĩ sao?
Thật không thể tưởng tượng!
Nếu đã như vậy bọn họ cùng nhân loại kết hôn cũng có thể hiểu, nhưng tại sao lại mất đi năng lực biến thành hình người?
Cậu đem nghi vấn đánh ra, được đến giải thích: Trước đại nạn, giống cái và giống đực giống nhau có thể tự do chuyển hóa giữa hình người và hình thú, khi đại nạn xảy ra hình người của giống cái quá mức yếu ớt vì thích ứng với hoàn cảnh tự nhiên giống cái phải duy trì hình thú trong thời gian dài nên mất