Edit & Beta: Tiểu Vu
Cố Vũ nhớ tới lúc Sino nói chuyện với bệ hạ xem ra bây giờ Sino thật sự quyết định cùng cậu -- một 'giống cái nhân tạo' kết hôn, hơn nữa, hôm nay phải làm thủ tục!
Sino nói xong chuẩn bị lái xe, tay lại bị nắm lấy, hắn nhìn chằm chằm ngón tay thon dài mảnh khảnh của Cố Vũ, tầm mắt chuyển tới trên mặt Cố Vũ.
Môi Cố Vũ trắng bệch nhấp nhấp, tay phải lắc qua lắc lại: Không kết hôn.
Sino ngoài ý muốn cho rằng cậu không cho hắn lái xe, hỏi: "Không muốn ngồi xe?"
Cố Vũ lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, dùng ngón tay chỉ Sino lại chỉ chính mình lắc lắc.
Đôi mắt của Sino híp lại: "Không muốn kết hôn với ta?"
Cố Vũ ngượng ngùng gật đầu, cậu không phải là giống cái nhân tạo mà là nam. Nếu Sino bởi vì hiểu lầm mà kết hôn với một đứa con trai về sau khi thân phận của cậu bại lộ khẳng định anh ta sẽ rất tức giận.
Sino nhìn chằm chằm cậu suy tư một lát, ngược lại hiểu được.
Hắn khóe miệng gợi lên: "Thật sự có ý tứ, Lục Nguyên đối với việc kết hôn là cho các cậu cự tuyệt? Lo lắng có người cùng giống cái nhân tạo kết hôn, dẫn đến bình luận không tốt?"
Tay Sino vừa chuyển, dễ như trở bàn tay mà đem tay tránh thoát ra, lái xe đi tới: "Để ta đoán một chút, nếu ta kiên trì cùng cậu kết hôn, kế tiếp cậu sẽ khóc nháo ồn ào phải không? Thẳng đến khi ta đổi ý?"
Sino trước đây chưa từng cùng giống cái nhân tạo tiếp xúc gần gũi, bất quá hắn đã nghe qua rất nhiều tin tức liên quan.
Hắn biết rất nhiều người sở hữu giống cái nhân tạo không kiềm chế được sẽ bị bọn họ hấp dẫn, rốt cuộc thú giống cái chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu sinh lý, tình cảm tâm lý chỉ có hình người giống cái nhân tạo phù hợp tâm ý mới có thể thỏa mãn.
Hắn đã gặp qua những người muốn kết hôn với giống cái nhân tạo, chỉ là cuối cùng vẫn như cũ chọn cùng thú giống cái kết hôn.
Trước đây, hắn vẫn luôn cho rằng những người đó là bởi vì áp lực gia đình, cuối cùng mới lựa chọn thú giống cái làm bạn lữ, rốt cuộc thú giống cái mới có thể sinh đời sau.
Cố Vũ cự tuyệt làm hắn bừng tỉnh, thì ra là công ty chế tạo giống cái nhân tạo Lục Nguyên động tay động chân.
Trừ hắn ra, người muốn cùng giống cái nhân tạo kết hôn đại khái đều là vì động tâm. Nếu khi đưa ra lời kết hôn giống cái nhân tạo khóc nháo không đồng ý, người sở hữu xem giống cái nhân tạo như người trong lòng chỉ sợ rất khó kiên trì ý tưởng muốn kết hôn.
Giống đực luôn có sự chiếm hữu và sủng ái tuyệt đối với người trong lòng, không đành lòng nhìn người trong lòng có chút thương tâm khổ sở đối mặt với việc người trong lòng cự tuyệt chỉ có thể thỏa hiệp.
Sino nghiêng đầu nhìn Cố Vũ, sau đó thu hồi tầm mắt.
Hắn sẽ không thỏa hiệp, hắn đối với giống cái nhân tạo không có hứng thú!
Cố Vũ không có trả lời, lúc nãy cậu bị phơi nắng đến nhức đầu chóng mặt, lúc này xe đột nhiên khởi động cậu đụng vào lưng ghế khiến cả người khó chịu, không đợi cậu ổn định, Sino lại mở miệng.
Sino nói: "Ta không ăn kiểu đó, cậu tốt nhất là không cần như vậy, bằng không ta sẽ cưỡng chế làm cậu cắt điện."
Cố Vũ theo bản năng mím môi, cậu còn chưa được cái ăn gì, nếu 'bị cắt điện' chỉ sợ sẽ trực tiếp lâm vào hôn mê.
Thần sắc cậu khó xử, chờ xe dừng lại ở cửa một tòa nhà lớn, cậu nghĩ nghĩ, vẫn là kéo Sino lại.
Sino cùng cậu kết hôn vì cậu là giống cái nhân tạo, nếu về sau đổi ý cũng dễ ly hôn với cậu, nhưng cậu không phải.
Cậu đoán, Sino không tìm người khác kết hôn có lẽ bởi vì kết hôn với người ở đây rất khó ly hôn.
Cậu không chắc nhắn cậu nghĩ đúng không nhưng chỉ cần có loại khả năng này, cậu liền không thể làm Sino ở dưới tình huống không biết mà kết hôn với cậu.
Sino kinh ngạc nhìn cậu, cảnh cáo nói: "Nếu cậu lại ồn ào ta sẽ cho cậu cắt điện!"
Cố Vũ cười lắc đầu với hắn, tay trái cầm lấy bàn tay hắn, tay phải ở lòng bàn tay hắn viết: "Tôi không phải giống cái nhân tạo."
Cảm giác tê ngứa từ lòng bàn tay Sino truyền thẳng tới đáy lòng, hắn đột nhiên thu hồi bàn tay để ở bên môi ho nhẹ một tiếng che dấu cảm xúc không nên tồn tại.
Cố Vũ cả người căng thẳng, khẩn trương nhìn hắn, anh ta sẽ xử trí cậu như thế nào?
Sino buông tay, xụ mặt nghiêm túc nói: "Cho dù vẽ tranh lấy lòng ta cũng không được, mặc kệ khóc nháo vẫn là lấy lòng, cậu đều không thể thay đổi chủ ý của ta, ta nhất định phải cùng cậu kết hôn."
Cố Vũ: "......" Đó là cậu đang viết chữ, không phải vẽ tranh!
Cậu nóng nảy, lại muốn cầm tay Sino, Sino lại phá lệ cảnh giác: "Không cho chạm vào ta!"
Cố Vũ cắn cắn môi, ở trước mặt hắn vươn tay, tay phải ở lòng bàn tay bên trái viết từng nét: "Tôi không phải giống cái nhân tạo."
Sino nhìn cậu: "Chậc, chương trình tẩy não thật phiền toái, hiện tại nghe mệnh lệnh của ta, dừng vẽ tranh, xuống xe."
Hắn mở cửa xe, nhanh chóng xuống xe, cúi đầu nhìn xuống bàn tay phảng phất còn lưu lại cảm giác ngứa, nhớ lại một chút vẫn không phát hiện cậu ta vẽ cái gì.
Chương trình vẽ tranh của Lục Nguyên có không gian cải tiến thật lớn.
Lông mày của Cố Vũ nhíu lại, mỗi chữ cậu đều nghiêm túc viết từng nét, theo lý thuyết cho dù lần thứ nhất xem không hiểu, lần thứ hai cũng phải hiểu chứ.
Mặc dù không hiểu tất cả các chữ cũng không nên cho rằng cậu đang vẽ tranh mới đúng.
Cậu đột nhiên nhớ tới thương phẩm thứ hai ở thương thành, 'văn tự'.
Cậu đoán, trước khi mua được thương phẩm, cậu ở thế giới này có lẽ là đứa thất học.
Cửa xe bị mở ra, Sino đứng ở cửa nhìn cậu, đột nhiên khom lưng, một tay đỡ sau lưng cậu, một tay duỗi đến đầu gối cậu, bế cậu từ chỗ ngồi lên.
Cố Vũ kinh ngạc trừng mắt, phản xạ có điều kiện giơ tay đẩy bả vai Sino: Thả tôi xuống dưới!
Tầm mắt Sino sắc bén liếc cậu một cái: "Năng lượng đều không đủ để chống đỡ cậu đi đường, an phận một chút! Không cần lãng phí năng lượng, xử lý thủ tục cần cậu ở trạng thái bình thường."
Hắn ngữ khí nghiêm khắc, Cố Vũ không dám lộn xộn, tay nhẹ nhàng từ trên vai Sino thu hồi, luống cuống đặt ở trên bụng.
Môi cậu giật giật, thần sắc ảo não, nếu cậu có thể nói thì tốt rồi.
Sino đi vế phía tòa nhà, trực tiếp từ thông đạo đặc biệt đi vào thang máy lên tới tầng cao nhất.
Nhân viên công tác sớm đã ở cửa chờ hắn thấy trên tay hắn ôm người thì ngây ngẩn nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, khi nhận được tin tức Sino cùng giống cái nhân tạo kết hôn, hắn đã từng khiếp sợ hiện tại đã có thể bảo trì được bình tĩnh: "Nguyên soái, giấy tờ thủ tục đều chuẩn bị tốt."
Sino đi theo nhân viên công tác vào một văn phòng rộng lớn, thả Cố Vũ trên sô pha, ngay sau đó ngồi ở bên cạnh cậu.
Nhân viên công tác lúc này mới thấy rõ diện mạo của Cố Vũ trong mắt chợ lóe kinh diễm, hắn vội vàng thu hồi tầm mắt nói với Sino: "Nguyên soái, các ngài cần phải tới gần một chút."
Sino trực tiếp ôm lấy bả vai Cố Vũ,