Edit & Beta: Tiểu Vu
Tim Cố Vũ đột nhiên đập mạnh, cậu chớp chớp mắt, trước mắt cậu đã không còn chữ nào cả, cậu chờ mong trong lòng rồi lại nhịn không được nghĩ có phải cậu mới vừa hoa mắt đúng không?
Tay cậu đặt trên gáy của Mai Lâm vô ý xoa xoa, trong đầu lại dùng ý nghĩ mở hệ thống ra, khi nhìn đến 'Tổng giá trị hảo cảm 1', đôi mắt cậu thoáng chốc sáng lên.
Bên dưới tổng giá trị hảo cảm nhiều thêm một tấm bảng ở góc viết họ tên cậu, có hai cột giá trị hảo cảm dưới cột thứ nhất đã được lấp đầy, hai bên phân biệt viết 'Mai Lâm', '1', phần còn lại đều là khoảng trống.
Trong nháy mắt cậu hiểu ra, cậu vừa nhận được 1 giá trị hảo cảm của Mai Lâm.
Cậu tắt hệ thống đi, nghiêm túc vuốt lông cho mèo lớn, yêu thích thõa mãn nhìn Mai Lâm.
Mai Lâm bị cậu xoa đến thoải mái hừ nhẹ, đôi mắt hơi hơi nheo lại bộ dạng rất hưởng thụ.
Sino thu hồi tầm mắt, giơ tay xoa xoa gáy, trong phút chốc hắn ý thức được động tác của chính mình, ngón tay hơi cứng đờ, vẻ mặt tùy ý rút tay về bưng ly nước lên uống một ngụm.
Guy vuốt gáy rồi lại ghét bỏ thả tay xuống: "Haizz, thật là tự mình xoa mình một chút cảm giác cũng không có!" Hắn nhìn chằm chằm Cố Vũ một lát, lại nhìn về phía Sino, "Đây là Kevin cố ý làm cho cậu?"
Sino sắc mặt hơi trầm xuống: "Ừ"
Giống cái nhân tạo phổ thông tuyệt đối không có khả năng hợp ý của hắn như vậy. Không thể không nói, Kevin rất hiểu hắn.
Lấy trình độ bạn xấu của Kevin, hắn hoài nghi Kevin cố ý làm vậy, chờ đến lúc hắn cầm lòng không được với giống cái nhân tạo, Kevin sẽ cười nhạo hắn.
Hắn phảng phất đã nghe được giọng của Kevin 'thật đúng là mắc cười'.
Guy than một tiếng: "Haizz, thật đáng tiếc, nếu biết sớm một chút thì tốt rồi, tôi có thể mua một cái trao đổi với cậu, hiện tại cậu kết hôn với cậu ấy tôi muốn đổi cũng không đổi được."
Sino nhướng mày, muốn đổi? Đó là không có khả năng.
Hắn nhìn Cố Vũ, tuy rằng cảm giác bị người khác nắm rõ sở thích không tốt lắm, nhưng hắn đối với 'giống cái nhân tạo' Cố Vũ này thật sự rất vừa lòng. Diện mạo tính cách nơi nào cũng tốt, ngay cả hệ thống ngôn ngữ trục trặc đều hợp ý hắn.
Không lâu sau, đồ ăn Guy chọn được phục vụ mang lên. Mặt bàn trước mặt Mai Lâm bày rất nhiều thịt đều được cắt sẵn thành khối.
Mai Lâm cọ cọ Cố Vũ, quay đầu bắt đầu dùng bữa.
Tay Cố Vũ đặt trên đùi, lén lút hoạt động ngón tay, vuốt lông mèo nhỏ không cần thể lực giống mèo lớn.
Hoạt động một lát, cậu mới lần nữa bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa thỉnh thoảng nhìn Mai Lâm.
Mai Lâm ăn rất cuồng dã, lưỡi lớn đảo qua cuốn thịt vào trong miệng, sau đó bắt đầu nhai nuốt, cứ lặp lại như vậy. Mặc dù động tác cuồng dã nhưng lại rất sạch sẽ không làm dơ lông của mình chút nào.
Cố Vũ rất nhanh đã ăn no, cậu buông đũa, đôi tay đặt ở trên đùi nắm nhẹ, mày nhíu lại, lúc trước không thoải mái cậu vốn tưởng tại quá đói bụng nhưng sau khi ăn no cậu vẫn có chút không thoải mái.
So với lúc đói bụng bệnh trạng giảm bớt chút.
Cậu có chút lo lắng, có khi nhào cậu bị bệnh không?
Sau khi ăn xong, Guy vẫy vẫy tay với Mai Lâm đang cọ Cố Vũ, Mai Lâm chạy đến bên người hắn, hắn nói với Sino: "Tôi dẫn Mai Lâm về đây, tin tức cậu kết hôn khẳng định rất nhanh sẽ truyền tới trên Tinh Võng, tôi sẽ nói với tổ phụ trước để ông ấy chuẩn bị tâm lý."
Sino gật gật đầu, Guy mang theo Mai Lâm rời đi.
Trên đường về, Guy liên hệ với Kevin, Kevin phong độ trí thức xuất hiện trên màn sáng, màn sáng chớp chớp, Guy kinh ngạc: "Cậu lại đi dã tinh hả? Làm sao mà tín hiệu kém như vậy?"
Giọng của Kevin không nhanh không chậm đáp lời: "Tôi đi thăm Minh Tinh trở về thì gặp bão hạt nhân tín hiệu bị nhiễu, có chuyện gì không?"
Guy vội hỏi: "Có nguy hiểm không?"
"Không có." Kevin bình tĩnh trả lời.
Guy cười rộ lên: "Tôi muốn hỏi cậu đưa giống cái nhân tạo cho Sino là loại nào, tôi muốn đặt làm một cái."
Đôi mắt Kevin hơi hơi tỏa sáng: "Cậu gặp qua? Sino không đem tất cả bọn họ ném vào nhà kho?"
Guy: "Bọn họ? Tôi chỉ thấy một cái, hiện tại là bạn lữ của Sino."
Biểu tình bình tĩnh của Kevin theo màn sáng chớp động tiêu tán rồi rất nhanh lại khôi phục: "Người không có hứng thú với giống cái nhân tạo lại cùng giống cái nhân tạo kết thành bạn lữ, phốc, thật đúng là mắc cười."
Guy: "…… Cậu có thể đừng dùng loại ngữ khí giống người già bình thản để nói giỡn nữa được không?"
Kevin không có trả lời hắn, mà đem nói sang đề tài chính: "Cậu nói là loại nào?"
Guy hồi tưởng một chút: "Tóc đen mắt đen, lớn lên nhìn rất đẹp."
"Loại mới nhất, G hệ liệt 001." Kevin trả lời.
"Cảm ơn, chú ý an toàn. Trở về Diệu Huy thành tôi mời cậu ăn cơm."
Hai người cắt đứt liên lạc, Kevin nhìn tín hiệu trình độ nhiễu sóng càng ngày càng cao, vì thế hắn từ bỏ dùng thiết bị đầu cuối liên lạc với Sino trực tiếp chuyển sang gửi tin nhắn.
"Chúc mừng kết hôn, nếu cậu không muốn những giống cái nhân tạo còn lại có thể trả lại cho tôi.”
Sino đang trên đường về nhà thì nhận được tin nhắn này, trở lại biệt thự, hắn liền phân phó vòng tròn lớn: "Đem tất cả giống cái nhân tạo trong phòng chứa đồ gửi trả Kevin."
Hắn phân phó xong, nhìn về phía Cố Vũ: "Không cần chạy loạn, năng lượng không đủ muốn ăn tìm vòng tròn lớn." Hắn vừa nói xong lập tức đi về phía phòng làm việc.
Cố Vũ ngồi trên sô pha, vòng tròn lớn chuyển bánh xe đi vào phòng chứa đồ, nó đem 4 thiếu niên Cố Vũ gặp hôm qua dọn ra.
Cố Vũ sợ ngây người, tư thế vòng tròn lớn dọn người cứ như đang dọn gạch vậy hơn nữa bốn khối 'gạch' kia thật sự rất gọn chồng từ dưới lên trên, đại khái bởi vì đầu tương đối nhô ra, vì cân bằng vòng tròn lớn còn rất trí năng đặt đầu và chân xếp chung, người đầu tiên đầu hướng bên phải, người thứ hai chân hướng bên phải.
Cố Vũ cảm thấy cả người cậu đều không ổn, nếu chỉ dùng mắt nhìn giống cái nhân tạo và người giống nhau như đúc, cái này quả thật rất giống hiện trường phạm tội.
Cậu trong lòng còn có chút sợ, nếu lúc trước cậu không tỉnh lại Sino không chọn cậu làm bạn lữ, cậu hiện tại có phải cũng sẽ bị đối xử như vậy không?
Vòng tròn lớn đem 4 giống cái nhân tạo vững vàng đưa tới cửa, Cố Vũ nghĩ nghĩ, vẫn là ra cửa nhìn xem.
"Nguyên soái phu nhân, ngài có yêu cầu gì sao?" Vòng tròn lớn nhìn thấy cậu đến, lên tiếng dò hỏi.
Cố Vũ ngây ngẩn cả người vì xưng hô này, cậu vội vàng xua tay.
Rồi đưa mắt nhìn về phía các giống cái nhân tạo đang chồng ở bên nhau kia, bởi vì chất gọn gàng nên chỉ có thể nhìn đến thiếu niên tóc đỏ trên cùng, thiếu niên nhắm mắt lại, bộ ngực hơi hơi phập phồng tựa như đang ngủ.
Vừa nhìn đã cảm thấy rất đáng sợ, nhưng nếu cẩn thận ngẫm lại sẽ cảm thấy được không đúng.
Nếu là người thật, ai có thể nằm ở trên giường cao rộng bằng chính mình ngủ sâu như vậy? Biểu tình của thiếu niên rất bình thản, tứ chi vẫn không nhúc nhích phảng phất giống người gỗ nhưng lại có hô hấp.
Không lâu sau, người máy công ty chuyển phát nhanh tới, đem bốn vị giống cái nhân tạo đã gọn gàng cất vào một cái hộp lớn, dán lên địa chỉ gửi, sau đó khiêng hộp lớn lên rời đi.
Cố Vũ nhìn theo