Để đáp ứng sự mong đợi của giới truyền thông cùng người hâm mộ, lễ khởi động máy <Dữ Quân Tuyệt> được tổ chức đúng thời điểm mùa hè nóng bức.
Một tấm băng rôn có tên bộ phim được kéo ngay trước địa điểm tổ chức, các diễn viên phụ xếp thành hàng dài tập trung vào đạo diễn cùng các diễn viên chính, các phóng viên truyền thông cùng người hâm mộ vây quanh bên ngoài.
Theo quy ước, lễ khởi động máy là bước cần thiết đối với mọi bộ phim hoặc phim truyền hình, về mặt khoa học là công bố công khai đội ngũ sản xuất bộ phim, các diễn viên chính cùng nội dung của bộ phim.
Đối với một số phong tục được đề cập, không thể tránh khỏi những hành động chính liên quan đến việc thờ cúng, những thói quen được truyền lại từ các thế hệ cũ vẫn được sử dụng cho đến ngày nay.
Tại buổi lễ, đạo diễn Lê Thừa Lượng đọc bài phát biểu, thao thao bất tuyệt ở nhiệt độ này đặc biệt mệt mỏi. Thời Thanh Thu và Thi Chiêu Ý đang đứng chung một chỗ, trước mặt chỉ có bài phát biểu đầy nhiệt huyết của Lê Thừa Lượng, nhưng sau lưng các phóng viên cùng fan hâm mộ đổ xô không ngừng. Thỉnh thoảng còn truyền tới vài tiếng tên của nàng hoặc tên của Thi Chiêu Ý.
Khuỷu tay của Thời Thanh Thu đột nhiên bị chạm vào, Thi Chiêu Ý cười khẽ nói: "Xem ra tướng quân của chúng ta không thể chịu nổi nhiệt độ cao thế này a. Đến lúc đó làm sao có thể xuất trận giết địch được đây?"
"Chẳng lẽ Điện Hạ cảm thấy khoan khoái mát mẻ sao? Mà cũng đúng, thân thể ngài yếu ớt, cùng ta tự nhiên không thể so sánh." Thời Thanh Thu lập tức trêu chọc đáp lại.
Thi Chiêu Ý cười khẽ, hơi nghiêng đầu nhìn Thời Thanh Thu, chỉ nghĩ dáng vẻ của nàng ở trước mặt mọi người thật sự rất hoàn hảo. Tính cách tốt, phẩm hạnh tốt, chưa từng mất bình tĩnh, càng chưa từng đùa giỡn quá trớn.
Nhưng trong "In and Out", nàng càng chân thực hơn. Trong mắt fan hâm mộ, Thời Thanh Thu lương thiện khiêm tốn giống một nhân vật trong phim vậy, bởi vì nàng hoàn hảo không chê vào đâu được.
Nghĩ đến đây, Thi Chiêu Ý không khỏi mỉm cười, "Aiz, Thanh Thu, hôm qua tớ dành thời gian xem mấy bức ảnh cùng với video chương trình thực tế mà thời gian trước cậu đã ghi hình a."
"Sau đó thì sao?"
Thi Chiêu Ý bông đùa khen ngợi: "Ôn luật sư thật sự rất đẹp a. So với lúc cậu công bố kết hôn còn đẹp hơn. Người khác chỉ là có khuôn mặt 360 độ không góc chết. Còn cái vị nhà cậu là từ đầu đến chân 360 độ đều không có góc chết a."
Khóe môi Thời Thanh Thu run run, "Vậy thì sao?"
"Vậy còn muốn tỷ tỷ đây dạy cậu sao? Nếu cậu không thích thì sớm giới thiệu cho tớ đi." Thi Chiêu Ý nhẹ nhàng vỗ vào hông Thời Thanh Thu, ngữ khí có chút vui vẻ: "Thời tiết nóng như vậy, người bên gối vừa đẹp mắt lại có thể hạ nhiệt độ, đổi lại là tớ, chuyện là đùa tớ liền đẩy a."
Tất nhiên Thời Thanh Thu biết Thi Chiêu Ý chỉ đang nói đùa, hơn nữa trong lời nói còn có hàm ý, luôn là ám chỉ cô hôm qua đã nói với nàng những suy nghĩ kia đang lãng phí thời gian của hai người.
Thời Thanh Thu làm sao không hiểu được mấy phần ý tứ này? Nàng biết phải nên làm thế nào, cũng biết rõ làm thế nào mới đúng. Chỉ là bấy lâu nay nàng vẫn nhát gan, dũng khí tựa như là một hy vọng xa vời, giống như một bảo bối nhỏ trong đống đá, một loại thảo dược quý hiếm trên đỉnh núi, thấy rõ ràng nhưng không thể đạt được.
Nghĩ đến khuôn mặt của Ôn Khinh Hàn, nhiệt độ cao tựa hồ trong nháy mắt bị cô ngăn cách, nụ cười nhàn nhạt của cô thoáng hiện trước mắt Thời Thanh Thu, mang theo vẻ lạnh lùng cùng xa lánh nhất quán.
Thời Thanh Thu chớp chớp mắt, che giấu suy nghĩ trong lòng, trả lời những lời có hàm ý của Thi Chiêu Ý: "Hy vọng lúc tớ trở về còn kịp ngăn cản hai người nhận thức. Dù sao thì đối với mị lực của cậu, tớ cũng không dám khiêu chiến."
Lời nói của nàng nhẹ nhàng mềm mại, nghe có vẻ như đang nói với Thi Chiêu Ý, nhưng lúc này những ngón tay nàng đang nắm chặt đã phơi bày suy nghĩ thật của nàng. Làm thế nào nàng mới có thể dũng cảm đây? Có lẽ nếu lại được Ôn Khinh Hàn ôm vào lòng, nàng sẽ có dũng khí vô hạn thuyết phục chính mình người này không phải ai khác, mà là Ôn Khinh Hàn, chỉ duy nhất là Ôn Khinh Hàn.
Bài phát biểu của Lê Thừa Lượng cuối cùng cũng kết thúc, tất cả các diễn viên cùng nhân viên đều đồng thanh vỗ tay, người hâm mộ bên dưới bắt đầu sôi trào, thậm chí còn lao về phía trước để phá vòng vây an ninh.
Tên của Thi Chiêu Ý và Thời Thanh Thu được gào thét không ngừng, cơ hồ muốn phát ra tiếng gầm.
"Thanh Thu! Thanh Thu!"
"Ahhhhh! Chiêu Ý!"
Cổ động viên hai phe dưới cái nắng như thiêu đốt hét đến khản cả cổ, mồ hôi nhễ nhại trên mặt, nếu không có các nhân viên an ninh ngăn cản thì họ đã như ngựa thoát cương lao về phía trước.
Thời Thanh Thu và Thi Chiêu Ý đều bận rộn, thỉnh thoảng mỉm cười trước ống kính truyền thông, yêu cầu trợ lý gửi ra một số khăn giấy cho fan hâm mộ lau mồ hôi.
Trước khi được thông báo trở về khách sạn, Thời Thanh Thu không yên tâm vì có rất nhiều fan hâm mộ đang háo hức chờ đợi, nàng lôi kéo Thi Chiêu Ý, cau mày nói: "Chiêu Ý, thời tiết có chút nóng. Để A Hiểu với Tiểu Hạ đi mua một ít đồ lạnh đến đây đi, chúng ta không rời đi thì bọn họ cũng sẽ không đi đâu."
Thi Chiêu Ý liếc nhìn xung quanh đám người đông đúc, lo lắng gật gật đầu, vừa lúc trợ lý của hai người cũng trở về.
Hai người trợ lý cầm dù che cho hai người, Thi Chiêu Ý bàn giao: "Tiểu Hạ, em cùng A Hiểu đến cửa hàng hay tiệm đồ uống phụ cận kêu ông chủ mang một ít đồ uống đến đây. Tất cả đều phải có đá, nơi này hẳn có đến trăm người."
"Được, chúng ta đi ngay."
Dương Hiểu cũng đang định đáp ứng, cô nhìn quanh muốn xem cửa hàng phụ cận ở đâu, tình cờ thấy một đám người mặc đồ đen mang theo những rương nước giải khát tiến lại, tại đám đông mở ra, phát cho fan hâm mộ.
Dương Hiểu lập tức hồi phục tinh thần, vươn tay lắc lắc trước mặt mấy người, ra hiệu bọn họ nhìn qua: "Thời tỷ, Chiêu Ý tỷ, nhìn kìa..."
Những nam nhân mặc đồ đen đều mặc thống nhất một đồng phục, trong thời tiết nóng nực như vậy mà không có người nào lười biếng phân phát đồ uống, tay áo cũng chưa xắn lên, trông rất quy củ.
"Cám ơn Thanh Thu! Tôi đã nói Thanh Thu là người tốt nhất thế giới mà!"
"Còn có Chiêu Ý! Chiêu Ý cũng vậy!"
Sau khi nhận đồ uống, ngày càng nhiều người bắt đầu cảm ơn Thời Thanh Thu và Thi Chiêu Ý, Thi Chiêu Ý nghi hoặc hỏi, "Có chuyện gì vậy?"
Thời Thanh Thu híp híp mắt, quan sát fan hâm mộ đang nhận đồ uống, thấy vẻ mặt mấy người kia vốn đã rất phấn khích được nam nhân đồ đen phát đồ uống, vẻ mặt càng thêm phấn khích hơn, liền hòa vào nhau hò hét.
Rõ ràng là nam nhân phát đồ uống đã nói cái gì đó.
"Những người đó là đang dùng danh nghĩa của tớ với cậu mà phân phát đồ uống, cho nên mới xảy ra tình huống như vậy." Thời Thanh Thu bình tĩnh kết luận, chuyện này đối với nàng cùng Thi Chiêu Ý cũng không phải là chuyện xấu.
"Thời tỷ, chị nhìn bên kia kìa." Dương Hiểu cắt ngang dòng suy nghĩ của Thời Thanh Thu, chỉ vào một chiếc xe nhỏ ở đằng xa, xung quanh là những nam nhân mặc đồ đen.
"Những người này đều là vệ sĩ chuyên nghiệp, nóng như vậy, tất cả đều ăn mặc thế này. Hơn nữa, biểu hiện cùng động tác đều không có dư thừa." Tiểu Hạ theo sát cũng lập tức bày tỏ ý kiến.
Thời Thanh Thu cùng Thi Chiêu Ý nhìn về phía xa, hai người nhìn thấy một cảnh tượng khác. Có hai vệ sĩ hộ tống một nữ nhân từ từ lên xe, một người cầm ô, vai còn bị phơi nắng, nhưng nữ nhân đứng dưới ô vẫn được bảo vệ cẩn thận.
Nữ