Ngân Trảo động phủ là một trong Bát đại động phủ dưới quyền chỉ huy của Cửu Sát điện. Lúc này tại Ngân Trảo động phủ đang dong trống dương cờ, các loại mỹ thực hảo tửu đã bày lên sẵn sàng. Trên đại điện thì các ca vũ đang biểu diễn. Địch Tiến, Địch Loan, Địch Thanh ba huynh đệ ngồi trên đại điện thưởng thức ca vũ. Từ Cửu Sát điện tới Xích Huyết động khoảng cách rất xa, tam đại cao thủ không thể liên tục phi hành, mười hai ngày trước đã tới động phủ này nghỉ ngơi.
- Tam vị điện hạ, Vưu Thiến kính mời tam vị điện hạ một chén!
Một nữ tử thân mang chiến giáp ngân sắc nâng chén nói.
Nữ tử đó chính là Vưu Thiến, Động chủ của Ngân Trảo động phủ, công lực đạt đến Đổng Hư tiền kỳ. Vưu Thiến khiến người khác có cảm giác anh thư hào sảng mỹ miều không kém Yến Thanh, Tây Diễm của Xích Huyết động. Hơn nữa Vưu Thiến khí thế băng lãnh, khiến chúng nhân kính sợ. Không khiến chúng nhân kính sợ, Vưu Thiến sao có trở thành Ngân Trảo Động chủ kiểm soát hơn chín trăm vạn dặm thủy vực.
- Thiến nhi, không cần câu nệ lễ tiết.
Địch Thanh mỉm cười nói. Địch Thanh, Địch Tiến và Địch Loan ba người cùng nâng chén uống với Vưu Thiến. Thái độ của Địch Thanh với Vưu Thiến giờ đang vui vẻ hòa hảo, nhưng nếu Địch Thanh phải giết Vưu Thiến thì hắn tuyệt đối không do dự.
Với tu chân giả mà nói thì mỹ sắc chẳng có bao nhiêu lực hấp dẫn.
Qua ba tuần rượu, Địch Tiến ba người tâm tình rất tốt, vừa uống rượu vừa hân hoan thưởng thức ca vũ. Đột nhiên Địch Thanh nhíu mày, tay phải xuất hiện một khối Truyền Tấn lệnh. Địch Thanh linh thức quét qua thì sắc mặt chợt biến. Địch Tiến cùng Địch Loan đồng thời nhìn về Địch Thanh.
- Nhị ca, chuyện gì vậy?
Địch Loan hỏi. Nhìn sắc mặt Địch Thanh hắn biết đã có việc trọng yếu. Bên dưới Vưu Thiến nhìn biểu tình của tam vị Điện hạ, liền hướng về đám ca vũ phẩy tay. Đám ca vũ dừng hát lập tức rời khỏi điện. Vưu Thiến không nói gì, tránh ảnh hưởng đến tam vị Điện hạ.
Địch Thanh vẫy tay, phía ngoài ba người bố trí một đạo cấm chế. Hắn không muốn Vưu Thiến biết chuyện. Đích Thanh cảm thán nói:
- Thất đệ! Đúng như đệ dự đoán, Thanh Huyền lão tổ đã chết.
Địch Loan cùng Địch Tiến liền biến sắc.
- Nhị ca, cái gã Lưu Tinh đó có thể hắn chính là hung thủ hạ sát hại bát đệ.
Địch Loan mắt xạ hàn quang, đến tận hôm nay hắn mới có thể phán đoán ai là hung thủ.
Địch Tiến mãnh liệt nói:
- Đi! Lập tức khởi hành đi tóm gã Lưu Tinh ấy. Chuyện hắn có phải hung thủ không nói sau.
- Đừng vội, ta còn chưa nói xong.
Địch Thanh bình tĩnh nói. Địch Tiến cùng Địch Loan quay lại nhìn Địch Thanh.
- Nhị ca, lại còn chuyện gì nữa sao?
Địch Loan nghi hoặc hỏi. Địch Thanh gật đầu đáp:
- Theo tin từ Cự Giáp Động chủ truyền đến, tên Lưu Tinh đó sát tử Thanh Huyền lão quy chỉ bằng một chiêu. Sát tử Đổng Hư tiền kỳ cao thủ bằng một chiêu, thực lực đó thật kinh nhân.
- Một chiêu ư ?
Địch Tiến cùng Địch Loan đều kinh hãi.
Trong ba người Địch Tiến đạt đến Đổng Hư hậu kỳ, Địch Thanh đạt đến Đổng Hư trung kỳ, Địch Loan kém nhất mới đạt Đổng Hư tiền kỳ. Tại Cửu Sát điện thực lực Địch Loan cũng thấp nhất.
- Một chiêu giết Đổng Hư tiền kỳ cao thủ, thực lực hắn…. Bạn đang đọc truyện tại Truyện 5s - www.Truyện 5s
Địch Loan nhíu mày nói:
- Xem ra hắn có đủ thực lực giết bát đệ.
Địch Tiến khuôn mặt không chút biểu tình, hai mắt lộ sát khí mãnh liệt nói:
- Mặc kệ công lực hắn cao thâm thế nào, nhưng hắn chính là hung thủ giết bát đệ. Vậy hắn đừng hòng thoát khỏi tay ta.
Địch Tiến bộ dạng lúc này như sát thần. Địch Thanh từ từ lắc đầu nói:
- Gã Lưu Tinh đó một chiêu sát tử Thanh Huyền lão quy tất nhiên năng lượng cường hãn, nhưng... tốc độ mới thực kinh người.
- Tốc độ ?
Địch Tiến cùng Địch Loan nghi hoặc hỏi. Địch Thanh gật đầu đáp:
- Đúng! Là tốc độ! Theo tin tức Cự Giáp động phủ truyền về thì tốc độ Lưu Tinh đích thực kinh người. Hắn sử dụng tốc độ di chuyển, Thanh Huyền lão tổ vô phương phán đoán quỹ đạo chuyển động của Lưu Tinh Động chủ, cuối cùng bị nhất kiếm xuyên hầu.
- Một chiêu giết Đổng Hư cao thủ! Hảo tốc độ! Quả xứng tên Lưu Tinh.
Địch Tiến nói. Địch Thanh gật đầu nói:
- Hiện tại có thể phán đoán, Lưu Tinh có khả năng là hung thủ.
Địch Loan lắc đầu nói:
- Hai vị đại ca! Đừng vội khẳng định. Nếu huynh giết bát đệ cùng Tra Hồng, chiếm lấy một thanh trong cửu kiếm thì huynh sẽ làm gì? Huynh có quang minh chính đại lên làm Động chủ, lại còn diễu võ dương oai thế không?
Địch Thanh im lặng lúc này tự diễu cợt nói:
- Lão thất! Hai vị đại ca không thông minh bằng đệ, đệ nói nếu ta đoạt được một trong cửu kiếm thì phải trốn đến địa phương không người để khổ tu à. Đến lúc công lực tương đương Thanh Long cung thì mới tái xuất Ngọc kiếm khai mở Cửu Kiếm động phủ sao?
- Đúng, Xích Huyết động liệu được mấy phần so với Cửu Kiếm động phủ?
Địch Loan cười nói. Địch Thanh gật đầu cất tiếng:
- Ta hiểu ý đệ, gã Lưu Tinh đó bây giờ quang minh chính đại làm Động chủ không có nhiều khả năng là hung thủ sát hại bát đệ, đúng chứ lão thất?
- Không hẳn.
Địch Loan lắc đầu. Địch Thanh cùng Địch Tiến tức thì nhìn Địch Loan.
- Chúng ta không hiểu được tính cách của gã Lưu Tinh. Biết đâu hắn hiểu thấu ý tứ chúng ta, cố ý không ẩn tàng chuyển thành quang minh chính đại. Vì thế Lưu Tinh vẫn là đối tượng tình nghi.
Nghe những lời Địch Loan vừa nói, Địch Tiến cùng Địch Thanh đều mơ hồ.
- Lão thất, đệ vừa giúp Lưu Tinh thoát khỏi hiềm nghi, giờ lại nói hắn đáng nghi. Thế là có ý tứ gì?
Địch Thanh nghi vấn hỏi.
Địch Loan cười nói:
- Nhị ca, lục ca! Đệ nói thế để hai huynh hiểu là Lưu Tinh đáng ngờ, nhưng chỉ là nghi ngờ chứ không chắc là hung thủ. Nếu chúng ta coi hắn chắc chắn là hung thủ, rất có thể để lọt hung thủ.
- Ha ha, lão thất! Ta hiểu rồi. Lưu Tinh đáng ngờ nhưng chúng ta không thể tập trung chú ý lên mình hắn, mà còn phải điều tra những người khác, đúng chứ?
Địch Thanh bắt đầu hiểu rõ. Địch Loan gật đầu nói:
- Đúng! Với mọi đối tượng hiềm nghi chúng ta đều phải chú ý, không thể chỉ chú ý một người nào. Tất cả kẻ tình nghi đều có thể là hung thủ sát hại bát đệ, nếu quả không khẳng định được hung thủ là ai, thì... những ai đáng nghi đều giết sạch.
Địch Loan hai mắt lạnh lẽo. Thà giết nhầm một trăm người, còn hơn bỏ sót một người.
- Tốt! Vậy chúng ta lập tức lên đường. Chúng ta phải điều tra nhanh nhất có thể, càng để lâu càng khó điều tra.
Địch Loan đứng dậy nói. Địch Tiến cùng Địch Thanh gật đầu và giải khai cấm chế.
- Ba vị điện hạ, phòng đã chuẩn bị xong, ba vị điện hạ đã muốn nghỉ ngơi chưa?
Vưu Thiến tươi cười nói.
Địch Thanh lắc đầu nói:
- Thiến nhi, chúng ta phải đi ngay!
Địch Tiến ba người lập tức rời khỏi đại điện phi hành bay đi, một loáng đã biến mất khỏi mắt Vưu Thiến. Vưu Thiến cuối cùng cũng mở miệng nói:
- Kiều Nhi, Lan Nhi lại đây.
Vưu Thiến nhìn hai ca vũ không nói gì, trong mắt ánh lên luồng nhiệt quang...
o0o
Xích Huyết động phủ. Giờ đây số Hộ pháp Xích Huyết động phủ lên đến mười sáu vị. Nguyên là số Nguyên Anh cao thủ đều thỉnh cầu muốn làm Hộ pháp, nhưng đông khu biệt viện phòng ốc có hạn mà
người xin làm hộ pháp lại quá nhiều. Người làm hộ pháp thật chất không khác hộ vệ là mấy. Hơn nữa đám cao thủ Nguyên Anh tại Xích Huyết lĩnh này nếu không đảm đương chức vụ Hộ pháp thì vẫn phải nghe lệnh Xích Huyết động.
Lôi Sơn Cư ở tầng hai có cả ban công. Ban công này chiều dài sáu bẩy mét, chiều rộng ba bốn mét diện tích khá rộng rãi.
- Đại ca! Huynh cứ ngồi đây đọc sách thật là không có ý tứ. Hôm nay trên đại điện đệ giáo huấn lũ Hộ pháp đấy, thật là sảng khoái. Bọn chúng thật đáng bị ăn chửi, toàn một lũ thích hưởng thụ mà không thích tu luyện.
Hầu Phí lúc này ngồi xuống cạnh Tần Vũ. Tần Vũ vừa đọc cổ thư vừa cười nói với Hầu Phí :
- Phí Phí, từ khi đệ cai quản Xích Huyết động thì ta thấy đệ rất hưng phấn. Năm xưa đệ nói muốn làm lão đại, ta lại không muốn cai quản mọi người nên từ nay Xích Huyết động giao vào tay đệ đó. Ta và Tiểu Hắc không nhúng tay vào, chỉ khi có sự việc quan trọng mới tìm ta cùng Tiểu Hắc, hiểu chứ?
Tần Vũ từ bé đến giờ vẫn luôn thích cô độc, Tiểu Hắc thì cô ngạo vì vậy hoàn toàn không thích thú quản lý một đám người ngựa.
Hầu Phí ngược lại, thích nhìn đám thủ hạ tiền hô hậu ủng, cảm thấy làm thủ lĩnh rất vui vẻ.
- Hắc hắc… Tốt.. rất tốt! Trên điện có ba vị trí thì bọn huynh muốn đến thì đến, bất quá mỗi lần đến gặp đệ phải yêu cầu trước đấy.
Hầu Phí hưng phấn, miệng kêu quang quác, gãi tai không ngừng, còn Tần Vũ chỉ mỉm cười. Tu yêu giới địa phương này thì thực lực cá nhân là lực uy hiếp, Động chủ chỉ có tác dụng kêu gọi, không phải quát mắng ra lệnh mỗi ngày. Tuy nhiên có người quản lý tự nhiên vẫn tốt hơn.
- Phí Phí, hắc bổng của đệ chất liệu thật kỳ quái, phẩm chất nó thế nào?
Tần Vũ nhìn Hầu Phí hỏi. Hầu Phí ngẩn người, cuối cùng lắc đầu nói:
- Đệ không biết, nhưng đệ cảm thấy hắc bổng của đệ chí ít cũng không kém cực phẩm linh khí. Khi đệ còn bé, sư tôn đưa cây hắc bổng cho đệ, đệ luôn mang nó từ đó đến giờ. Nó chưa từng làm cho đệ thất vọng.
Tần Vũ gật đầu. Không lấy làm lạ vì sao Tần Vũ lại hỏi vậy. Hạ phẩm linh khí, trung phẩm linh khí, thượng phẩm linh khí và thậm chí cực phẩm linh khí Tần Vũ đều đã nhìn qua. Nhưng hắn lại không nắm rõ được vũ khí của Hầu Phí, chỉ thấy giống một cây gậy đen bình thường, nhưng cây hắc sắc côn này tuyệt không dưới cực phẩm linh khí.
- Đệ nói cây gậy này Lan thúc đưa cho đệ à?
Tần Vũ đột nhiên nhớ lại điều Hầu Phí nói. Hầu Phí gật đầu đáp:
- Đệ luôn đi theo Lan thúc, nên những thứ của đệ đều là Lan thúc đưa cho hồi nhỏ. Không phải Lan thúc đưa thì ai đưa cho đệ đây?
- Này, ta biết thực lực Lan thúc đích thực cường hoành, năm xưa tại nội cốc ta cảm thấy Lan thúc thâm sâu khó lường. Đệ là đồ đệ chắc cũng biết chứ?
Tần Vũ quyết định thăm dò. Hầu Phí trừng mắt nói:
- Đại ca, huynh đừng hoài nghi thực lực của sư tôn. Sư tôn thực sự chí cường, căn bản là đại ca không thể tưởng tượng. Năm xưa khi đệ tiếp nhập trạng thái cuồng bạo, lúc đó đệ cảm thấy rất cường đại, vậy mà đệ bị sư tôn một chưởng đánh cho liền bất tỉnh.
Tần Vũ kinh ngạc. Thực lực Hầu Phí thế nào Tần Vũ hiểu rõ, một khi tiến nhập trạng thái cuồng bạo thì thực lực rất khủng bố. Tần Vũ cho rằng Hầu Phí trong trạng thái đó mạnh ngang với Cửu Sát điện Địch Long. Vậy mà trong trạng thái đó Hầu Phí ăn một chưởng của Lan thúc liền bất tỉnh.
- Hừm! Vậy sau khi đệ ngất đi, tỉnh lại có thấy thương tích gì không?
Tần Vũ hỏi tiếp. Hầu Phí cười cười đáp:
- Không có! Sư tôn mạnh hơn đệ gấp nhiều lần, một chưởng đó chỉ đánh ngất đệ chứ không có chút thương tích, thực không biết công lực chân chính của người thế nào nhỉ?
Hầu Phí lắc đầu cảm thán. Đấy chính là nguyên nhân mà mệnh lệnh Lan thúc Hầu Phí không dám không nghe.
- Hảo cường!
Tần Vũ đại hỉ.
Tần Vũ khi xưa giết Địch Đồng cũng đã suy tính, biết Cửu Sát điện sau này sẽ truy sát. Lúc đó Tần Vũ đã nghĩ đến Lan thúc, chân chính cao thủ, người mà Tần Vũ không thể nhìn thấu. Tần Vũ chỉ cảm thấy Lan thúc rất mạnh, mạnh đến mức Tần Vũ không có chút cảm ứng. Vì vậy Tần Vũ mới dám giết Địch Đồng, ba huynh đệ họ mới dám chiếm Xích Huyết động này.
Nếu như tối hậu bị Cửu Sát điện truy sát, ba huynh đệ hắn sẽ làm một trận đồ sát thống khoái vì thực lực của bọn hắn giờ đã không phải là nhỏ nữa, có thể sính cường với Cửu Sát điện. Mà cho dù thất bại đi nữa thì cũng có thể chạy về chỗ Lan thúc, hoặc là cầu cứu Lan thúc. Luận về tốc độ Tần Vũ rất tự tin.
o0o
Hai ngày sau
Tần Vũ cáo biệt Tiểu Hắc cùng Hầu Phí. Theo tính toán của Tần Vũ thì người của Cửu Sát Điện phải vài tháng nữa mới tới, nên Tần Vũ quyết định về nội cốc một chuyến. Ba huynh đệ bất đắc dĩ phải chia tay.
- Tiểu Hắc, còn hai khối tinh thạch thượng phẩm. Bả Tiêm chùy của đệ bất quá chưa là thượng phẩm linh khí đệ, hãy nâng cấp nó lên. Nếu đệ sợ hai khối tinh thạch chưa đủ thì ta đưa thêm một khối.
Trước khi đi Tần Vũ đưa hai khối tinh thạch cho Hắc Vũ.
- Đại ca! Một khối đủ rồi.
Hắc Vũ chỉ cầm lấy một khối, Tần Vũ cũng không nói nhiều thu lại một khối, giữa anh em họ vốn không cần khách sáo. Bên cạnh Hầu Phí bất mãn nói:
- Đại ca, người cho con mao điểu này một khối cực phẩm tinh thạch, sao không cho đệ.
- Đệ đã có hắc côn không dưới cực phẩm linh khí. Nếu quả cần cực phẩm linh thạch thì đưa hắc côn cho ta.
Tần Vũ cười nói. Hầu Phí tức thì cầm chặt hắc bổng, cuối cùng thì cho nó dung nhập vào nội thể.
- Tốt, không cần nói nhiều, ta đi đây. Hai đệ cứ giải thích với đám hộ pháp là ta bế quan, hiểu chứ?
Tần Vũ nhìn hai huynh đệ. Tiểu Hắc cùng Hầu Phí gật đầu. Chỉ thấy ám thanh sắc Diễm Sí kiếm xuất hiện dưới chân Tần Vũ. Kim sắc tinh thần lực được truyền qua Tần Vũ cùng Diễm Sí kiếm. Tần Vũ biến thành kim sắc ánh sáng biến mất. Tốc độ quả thực quá nhanh.