Như một mũi tên nhọn, đạo thiên lôi trực tiếp phách xuống, mà Tần Vũ căn bản đã bị trọng lực đè nén không thể di động né tránh. Trong một sát na, Tần Vũ mắt thấy đạo thiên lôi đó đại khái là nhằm trán của Tần Vũ bổ xuống.
"Bang!" Chỉ cảm giác thấy một trận chấn động, Tần Vũ dán mắt vào vị trí cách trán chỉ có ba phân.
- Nguy hiểm quá, suýt nữa thôi thì…
Tần Vũ nằm trên Hoàng tuyền lộ, vừa rồi một đạo thiên lôi kích vào giữa khoảng của đầu và tay phải, Hoàng tuyền lộ đó không biết cấu thành từ cái gì, thiên lôi phách xuống phía trên, nhưng lại không gây ra tổn hại gì.
- Ta gần như đã quên là thiên lôi của Hoàng tuyền lộ, không phải là thiên lôi của thiên kiếp, thiên lôi của thiên kiếp một đạo đánh xuống, muốn trốn cũng không trốn được. Nhưng thiên lôi của Hoàng tuyền lộ, thực tế phần nhiều đánh xuống không có mục tiêu, hơn nữa phạm vi lan xạ cũng không lớn.
Tần Vũ sau khi thoát chết đã nhìn thấy sinh cơ.
Chất liệu của Hoàng tuyền lộ rất đặc biệt, một đạo thiên lôi đánh xuống, phảng phất như một đao chém từ trên xuống vạch nên một đường trên Hoàng tuyền lộ mà thôi, hơn nữa Hoàng tuyền lộ đó tịnh không dẫn điện, thiên lôi phách lên mặt trên của nó nhưng lại không lan truyền xa, để mà gây thương hại cho người ở trên Hoàng tuyền lộ.
Mặt khác một đạo thiên lôi đánh xuống, phạm vi công kích cũng chỉ có vài phân.
Bất quá… tuy phạm vi công kích bé, nhưng trên là thiên lôi, dưới có thiên hỏa, quan trọng nhất là số lượng quá nhiều…Mặt khác người đi trên Hoàng tuyền lộ phải chịu trọng lực khủng bố, giống như con rùa chậm chạp tiến lên, để đi qua Hoàng tuyền lộ tất cần rất nhiều thời gian, nếu bị thiên lôi phách trúng, hay là bị thiên hỏa chạm người, tất chết không nghi ngờ gì nữa.
Một cách cẩn trọng, thể nội năng lượng hợp với cơ nhục năng lượng cùng nhau chống lại trọng lượng hãi nhân đó. Ngoài ra Tần Vũ hoàn toàn tập trung chú ý thiên hỏa cũng như thiên lôi xung quanh. Tai cẩn thận nghe thanh âm, hòng phán đoán sau lưng có thiên hỏa đánh úp không.
Từng bước từng bước chầm chậm tiến lên, rất dè dặt, Tần Vũ tại không gian sinh và tử, nơi thiên hỏa và thiên lôi giao kích, từ từ như rùa tiến lên.
******
Không chỉ Tần Vũ cẩn trọng, lúc này những ai tiến nhập Hoàng tuyền lộ cũng đều đang cố lấy dũng khí, không dám phân tâm một chút nào, như mà nói trong chúng nhân tiến vào Hoàng tuyền lộ người bình tĩnh nhất, đó chính là Duyên Mặc.
Duyên Mặc khuôn mặt băng lãnh, nghiêm trọng, mắt ánh lên từng tia tinh quang, lúc này đang chú ý mọi thứ xung quanh.
- Mặc kệ như thế nào, ta cũng phải vượt qua.
Duyên Mặc trong mắt có một tia huyết quang, hắn thân là thành viên của Long tộc, tự nhiên biết thế lực to lớn của Long tộc, tuy nhiên hắn đã phản lại Long tộc, hắn thật quá cao ngạo, không chịu nghe lệnh của bất kỳ ai.
Không thành công cũng thành nhân!
- Thiên hỏa uy lực tuy lớn, từ phía dưới đánh lên, đặc biệt từ phía sau đánh úp lại càng nguy hiểm, nhưng thiên hỏa phun lên tốc độ không nhanh. Nếu đến từ phía sau, nghe âm thanh có thể đoán được vị trí. Thiên lôi tuy là tốc độ rất nhanh, uy lực lớn, nhưng phạm vi công kích lại rất bé. Nếu mà cẩn thận tựu sẽ không bị đánh trúng.
Duyên Mặc cả thân thể như quỷ dị tiến về phía trước với một tốc độ hết sức đều đặn. Một đạo thiên lôi đánh xuống, Duyên Mặc vẫn đang tiếp tục chậm rãi đi tới, đột nhiên sắc mặt Duyên Mặc chuyển sang màu hồng, công lực bên trong người hoàn toàn đột ngột đề cao lên hết mức, tất cả lực lượng tập trung tại tay phải, mãnh liệt quơ lên, thân thể tự nhiên rung động.
- Cách khoảng một phân tả hữu hai bên, là cự li an toàn.
Đạo thiên lôi đó như là đánh qua gần sát eo của Duyên Mặc, đạo thiên lôi cách eo của Duyên Mặc hầu như chỉ có một phân.
Thông thường tại lúc chiến đấu sinh tử, Duyên Mặc có năng lực tính toán rất hãi nhân.
Tuy nói trọng lực đó rất lớn, làm Duyên Mặc đi phi thường chậm, nhưng trọng lực đó vẫn để cho toàn thân có thể chống trụ, khi chống trụ được, lúc tối quan trọng, liều mạng có khả năng làm lực lượng tăng lên nhiều lần. Chính sự liều mạng đó đã thôi phát năng lượng để bảo toàn tính mạng.
Thiên hỏa, lắc mình nhẹ nhàng tránh được, thiên lôi không đánh phạm vi lớn.
Duyên Mặc hai mắt băng lãnh không chút khuất phục, tốc độ không đổi vẫn tiến lên. Hắn tựa như một con độc xà chầm chậm bò, lúc gặp nguy hiểm, chỉ cần quẫy đuôi một cái là có thể tránh được điểm yếu hại, Duyên Mặc không ngờ lại an toàn đi qua hai mươi thước cự li, như quả cứ tiếp tục thế, Duyên Mặc rất có khả năng thành công, nhưng--
- Không tốt!
Duyên Mặc mặt biến sắc, vốn là phía thượng lưu dòng sông nham thạch đó có đám vân vụ hồng sắc dày đặc, lại ở cao độ tương đương với Hoàng tuyền lộ, nhưng lúc này một đám lớn vân vụ hồng sắc không ngờ đang trôi đến vị trí của Duyên Mặc, đám vân vụ đó bao lấy xung quanh thân thể, tầm nhìn lên trời tức thời bị thu hẹp.
- Đám vân vụ này quá dày, thiên lôi từ xa căn bản không thể nhìn thấy, lân cận tuy có thể nhìn thấy, nhưng nếu mà đợi nhìn thấy được nó thì đã không còn đủ thời gian nữa.
Lúc này Duyên Mặc nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh phi thường như trước, vân vụ hồng sắc trôi phía trên đầu, hắn có thể làm gì?
Oán thiên oán địa?
Hay là chấp nhận, căn cứ tình huống hiện tại thì tốt nhất là cố gắng tìm biện pháp.
- Chỉ có thể trông vào vận khí.
Duyên Mặc cẩn thận nhìn xung quanh, mục quang như có thể nhìn thấu được đám vân vụ hồng sắc dày đặc, cứ như thế Duyên Mặc dè dặt tiến lên, thời gian trôi đi, Duyên Mặc tiến gần tới nơi có thể ra khỏi phạm vi của đám hồng sắc vân vụ.
Nhiều đạo thiên lôi đã đánh xuống, có vài đạo đánh xung quanh thân thể của Duyên Mặc, thậm chí có một đạo đánh sát trên khóe mắt của Duyên Mặc.
- Cuối cùng cũng thoát ra!
Sau khi Duyên Mặc ra khỏi đám vân vụ hồng sắc trong lòng thoáng dễ chịu, nhưng mà giờ khắc này khóe mắt của Duyên Mặc lóe ra một luồng dư quang, phát hiện bên phải mình cách độ một trăm thước không ngờ lại có một con đường Hoàng tuyền lộ nữa, trên Hoàng tuyền lộ đó có một người – Thanh long Duyên Lang.
- Là Duyên Lang, hắn cũng kiên trì được khá lâu đấy.
Duyên Mặc cười nhẹ, liền tập trung chú ý tới thiên lôi và thiên hỏa xung quanh mình, hắn không có dư tinh lực mà quản tới người khác.
- A!
Một âm thanh thảm thiết vang lên, Duyên Mặc trên mặt biến sắc, nhìn nhanh về phía sườn phải.
Lúc nãy Duyên Lang còn đứng trên Hoàng tuyền lộ, bây giờ tự nhiên đã biến mất không thấy đâu. Hoàng tuyền lộ đó trở nên cô độc, trống rỗng, phía trên không một bóng người.
- Duyên Lang chết rồi!
Duyên Mặc trong lòng chấn động.
Cảm giác nói không nên lời, lúc trước tại Mê ảo ma cảnh suýt nữa nhập ma, Duyên Mặc đã xuất thủ cứu giúp Thanh long, không nghĩ tới lúc trước vì có Duyên Mặc tương trợ nên Thanh long không chết, bây giờ lại chết ở Hoàng tuyền lộ.
Duyên Mặc ánh mắt nghiêm trọng lóe lên một tia hàn quang, khuôn mặt phảng phất một cỗ hàn khí, tiếp tục đi tiếp.
- Phía trái có thiên hỏa.
Duyên Mặc nghe thấy một tiếng động, thân thể nhanh chóng thả lỏng ra, mặc cho trọng lực ép xuống, trong sát na cả người trực tiếp vì chịu áp của trọng lực mà ngã nằm xuống, rồi một đạo thiên hỏa từ phía sườn trái xạ qua phía trên thân thể hắn.
Sau khi đứng dậy, Duyên Mặc bỗng phát hiện xa xa phía trái lại có một con đường Hoàng tuyền lộ, trên Hoàng tuyền lộ này chính là một lão già quen thuộc – Càn Hư lão đạo.
Nhìn như là, Càn Hư lão đạo đã tiến lên được cự li vượt xa so với Duyên Mặc. Gần như sắp đi qua hết lộ trình.
Bỗng lúc này, phía trên Duyên Mặc có sáu bảy đạo thiên lôi. Không ngờ lại trực tiếp hướng tới vị trí trước sau của hắn xạ lai, thiên lôi lướt nhanh đến có đạo sẽ đánh xuống trước mặt Duyên Mặc, có đạo đánh xuống phía sau Duyên Mặc, có đạo đánh đúng vào vị trí thân thể Duyên Mặc….
Tựu chung, lúc bấy giờ, thiên lôi quây quanh bao vây toàn thân Duyên Mặc, có thể nói – chắc chắn chết!
Nhiều đạo thiên lôi cùng đánh xuống không phải là không có, nhưng nhiều đạo cùng đánh xuống một người duy nhất ở Hoàng tuyền lộ. Hơn nữa lại bao vây một cách xảo diệu, quả là lão thiên muốn tuyệt hắn mà, lúc đó Duyên Mặc sắc mặt đại biến.
Chỉ nghe thấy một long thanh vang vọng, sáu, bảy đạo thiên lôi đánh trực tiếp vào vị trí đó, tuy nhiên bấy giờ tại vị trí đó đã không còn thân ảnh của Duyên Mặc nữa.
Chỉ thấy…một con hắc long thân dài hơn trăm thước. Không ngờ lại hoàn toàn xoắn lấy Hoàng tuyền lộ, long thân cực dài, như sợi dây quay tròn đều đang quấn lấy, tự nhiên sẽ có đoạn long thân ở bên trên Hoàng tuyền lộ, có đoạn ở dưới Hoàng tuyền lộ.
Tại vị trí ban đầu của Duyên Mặc, lúc đó long thân vừa vặn lại nằm ở phía dưới Hoàng tuyền lộ, sáu bảy đạo thiên lôi
đều đánh vào khoảng không.
Chỉ một lát công phu, long thân to lớn nhanh chóng biến lại thành nhân hình.
Duyên Mặc dù bình tĩnh phi thường, lúc này trên trán cũng đã lấm tấm mồ hôi.
Quá nguy hiểm!
Biến thành long thân. Tuy là có thể dùng chiêu đó để tránh công kích của thiên lôi, nhưng long thân quá dài, tự nhiên diện tích bị công kích cũng phi thường lớn, vừa rồi Duyên Mặc tính toán quá chính xác. Trước lúc bị đạo thiên lôi tập kích hắn lập tức biến thành long thân, sau khi những thiên lôi đó đánh xuống lại lập tức biến thành nhân hình.
Hơn nữa vị trí long thân quấn lấy, căn cứ vào thời khắc đó cũng chính là chu vi mà thiên lôi thiên hỏa xác định.
Tuy là nhanh như vậy, nhưng long thân quá lớn, lại càng có khả năng bị phách trúng, chỉ là vào lúc đối mặt với cú kích tử vong đó, Duyên Mặc đã làm liều, liều thì còn có một cơ hội sống.
Trong khoảnh khắc!
Duyên Mặc biến thân thành rồng, rồi nhanh chóng biến lại nhân hình. Tại lúc đó, hắn đã thành công, quấn lấy được vị trí tốt để tránh nguy hiểm, thêm nữa vì thời gian quá ngắn, cho nên không bị thiên lôi và thiên hỏa đánh tới tiếp. Đó không chỉ là hắn có năng lực tính toán và bình tĩnh, mà còn có…vận khí!
Duyên Mặc lúc này lãnh tĩnh như trước, từng bước từng bước tiến tới.
Vừa rồi thiên lôi hợp nhau quần kích một người duy nhất trên Hoàng tuyền lộ, xác suất rất thấp, xuất hiện một lần đã là lạ thường, xuất hiện thêm lần thứ hai, tựa như không có khả năng, nhưng Duyên Mặc vẫn không dám buông lỏng một tí nào. Chỉ vì…buông lỏng đồng nghĩa với tự sát!
…..
Nghiên Cơ nương nương đã gặp may lớn.
Vốn là ả tính toán phi thường mĩ diệu, để tránh những thiên lôi thiên hỏa đó, thân thể càng bé càng có lợi, ả lập tức biến thành hình dạng của một tiểu hài đồng, rồi chuẩn bị tiến nhập Hoàng tuyền lộ nguy hiểm đó.
Nhưng ả đã sai lầm.
Nguồn truyện: Truyện 5sTuy ả giỏi biến ảo chi thuật, nhưng vô luận cao thủ nào, biến thành hình dạng kẻ khác, hầu hết vẫn để khuôn mặt giống lúc trước của mình, nhưng có một điều ả không nghĩ đến, chỉ có dùng thân thể của mình mới phát huy được tòan bộ sức mạnh vốn có, biến thành thân thể tiểu hài tử, Nghiên Cơ nương nương dùng thân thể hài đồng chỉ có thể phát huy tám thành thực lực.
Nhưng trọng lượng đó lại dựa vào thực lực thật sự của Nghiên Cơ nương nương mà phán định, án theo đạo lí đó Nghiên Cơ nương nương dụng toàn lực miễn cưỡng có thể đi. Ả hiện tại biến thành thân thể hài đồng, thậm chí muốn đi cũng không được, do đó sau khi biến thân thì không thể tiến lên, một đạo thiên lôi phách xuống.
Chịu một kích có thể so với thiên lôi của Cửu Cửu thiên kiếp.
May mắn Nghiên Cơ nương nương không giống bọn Tần Vũ, một kích cũng không chịu được. Nghiên Cơ nương nương lại có thể ngạnh tiếp một kích của thiên lôi, nhưng là do nhanh chóng biến lại thành thân thể của mình, như thế mới có thể phát huy trăm phần trăm thực lực.
Muốn làm yếu trọng lực đó, không chỉ là tự thân công lực, còn phải cần phát huy nhục thể lực lượng nữa.
Chỉ vì Nghịch Ương tiên đế thiết kế tuyệt cảnh này, trọng lực phán định, là căn cứ vào công lực cũng như lực lượng nhục thể để mà phán định, bọn Tần Vũ và Duyên Mặc, thân thể cường hãn là vậy mà di động vẫn gian nan chính là vì nguyên nhân này.
Sau khi chịu một kích thiên lôi, Nghiên Cơ nương nương tại bờ sông thiên hỏa nham thạch đã ăn linh đan khôi phục phần nào công lực bị tổn hao, con đường phía trước càng gian nan hơn. Chỉ một đoạn đường đó, Nghiên Cơ nương cảm thấy cay đắng phi thường. Tuy vậy, ả ngọai trừ lần thứ nhất phạm sai lầm, đi gần nửa đường không phạm sai lầm nào khác nữa.
Không phạm sai lầm, không có nghĩa là Nghiên Cơ nương nương đi được một cách dễ dàng. Đoạn đường đó ả cũng gặp nhiều nguy hiểm phi thường.
Lúc này Nghiên Cơ nương nương chính thị chỉ còn một cánh tay.
Vì sao chỉ còn một tay, sau khi đi được gần hai, ba mươi thước cự li, đã bị ba bốn đạo đại hỏa vây công chính là nguyên nhân, tuy khả dĩ tránh được một hai đạo thiên hỏa đầu, nhưng thiên hỏa quá nhiều. Nghiên Cơ nương nương lúc đó đã liều mạng.
Cuối cùng trúng một đạo thiên hỏa.
Thiên hỏa phi thường quái dị, lúc nhiễm vào thân thể, có thể thiêu cháy từng bộ phận rồi lan dần ra toàn thân.
Kể cả thiên tiên, thiên ma cũng không dám khinh thường ngạnh kháng thiên hỏa, lúc này Nghiên Cơ nương nương tính là nhất cấp thiên ma, nhưng ả đang trọng thương. Ả căn bản không tin là có thể dùng bổn thân công lực để tiêu trừ thiên hỏa đó, tại thời khắc đó --
Ả trực tiếp chặt tay, đem cánh tay trúng thiên hỏa vứt đi.
Tán tiên tán ma thân thể là do dùng năng lượng ngưng tụ hình thành, chặt bẻ cũng rất nhẹ nhàng.
Sau khi chặt tay xong, Nghiên Cơ nương nương lúc đó không nghĩ tới lãng phí năng lượng để ngưng tụ cánh tay nữa. Bây giờ sức mạnh là rất trọng yếu, hơn nữa chặt một cánh tay, diện tích bị công kích lại nhỏ đi nhiều.
…..
Từng cao thủ, Duyên Mặc, Y Đạt, Tần Vũ, Nghiên Cơ nương nương, Hoắc Xán, Càn Hư lão đạo, Duyên Lang, Lập Nhi bọn họ sau khi tiến nhập Hoàng tuyền lộ đều gặp những nguy hiểm khác nhau, có người đã vượt qua, có người thì mất mạng.
Bấy giờ Tần Vũ đang nhìn một cách kinh ngốc.
Hồng sắc vân vụ lơ lửng trong không trung. Ở phía phải xa xa Tần vũ ẩn ước xuất hiện một con đường Hoàng tuyền lộ, Tần Vũ chỉ liếc qua, bỗng phát hiện bóng hình quen thuộc, bóng hình trên Hoàng tuyền lộ đó trăm phần trăm chính là Lập Nhi!
Nhưng lúc này trên không trung có nhiều đạo thiên lôi trực tiếp đánh xuống, đánh vào đúng vị trí của Lập Nhi đứng.
Nhiều đạo thiên lôi? Đánh Lập Nhi?
Tần Vũ chỉ cảm thấy đại não trống rỗng. Bỗng từ đâu, vân vụ hồng sắc dày đặc từ từ trôi đến, không ngờ lại chắn mất thị tuyến của Tần Vũ, làm thế nào Tần Vũ cũng vô pháp nhìn thấy lại Hoàng tuyền lộ kia, lúc đó Tần Vũ cách bờ bên kia chỉ có năm, sáu thước.
- Lập Nhi, muội ấy cuối cùng là sống hay chết, đúng rồi, muội ấy có hộ thân pháp bảo.
Tần Vũ trong lòng kích động, nhưng chỉ có thể tự an ủi bản thân.
- Ta phòng ngự không bằng Lập Nhi, ta còn không chết, Lập Nhi nhất định vô sự.
Lúc bấy giờ lại có vô số đạo thiên lôi từ nhiều phía đánh xuống, vì sự tình của Lập Nhi Tần Vũ phân tâm phản ứng bị chậm lại, vài đạo thiên hỏa công kích vào một ít bộ vị, nếu Tần Vũ nhanh chóng nằm xuống căn bản không sao, như quả lúc trước Tần Vũ không bị phân tâm mà phải dừng lại, vẫn chậm bước tiến lên mà nói, những thiên hỏa đó căn bản không thể gây hại đến hắn.
Nhưng lúc này nói thế không để làm gì.
Tại một khắc đó, ánh mắt Tần Vũ xuất hiện một tia hung ngoan, hét lên dữ tợn
"Phanh", thân thể nghiêng đi, đồng thời từ bỏ đề kháng với trọng lực. Hoàng tuyền lộ vốn là rất hẹp, Tần Vũ nghiêng người lại cộng với bỏ đề kháng trọng lực, Tần Vũ cả người lập tức hướng bên cạnh ngã xuống, đồng thời rất nhanh rơi vào dòng sông thiên hỏa nham thạch.