Đếm ngược thời gian hôn lễ chính thức diễn ra, hội trường hầu như đều đã đầy đủ quan khách, bầu không khí lại yên ắng khác với những bữa tiệc khác.
Không gian hôn lễ theo tông chủ đạo trắng đen, sân khấu lắp đèn và hoa màu xanh biếc tô điểm, trên trần ở sân khấu chính là những sợi đèn mỏng kết thành rèm buông xuống, tạo nên sự nổi bật nhất trong hội trường.
Đúng sáu giờ, tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên, hai cánh cửa lớn từ từ mở ra.
Lâm Nghiên Hy trong bộ váy cưới trắng tinh khôi từ từ tiến vào lễ đường.
Dưới ánh đèn chiếu vào, những viên đá pha lê nhỏ đính trên váy trở nên lấp lánh.
Chiếc váy cưới kín đáo với phần trên ngực và hai tay được may bằng vải ren hoa, phần trên ôm gọn, từ eo trở xuống xòe ra tựa như váy công chúa.
Đuôi váy dài hai mét mang thêm phần dịu dàng thướt tha, Lâm Nghiên Hy cầm hoa hồng được trộn lẫn giữa những màu hồng, trắng và xanh lá, vừa tạo cảm giác tự do, vừa có phần phù hợp với tính cách của Lâm Nghiên Hy.
Trên đầu đội voan trắng dài, bóng dáng Kiều Lục Nghị đang đứng đợi dần gần trước mắt Lâm Nghiên Hy.
Trong lòng cô vừa hồi hộp lẫn vui sướng, tựa như giấc mơ lớn nhất cả đời đã theo đuổi thành công.
Kiều Lục Nghị chủ động bước lên vài bước, đưa tay đỡ lấy Lâm Nghiên Hy cùng đi về chỗ chủ hôn đang đợi.
Sau màn phát biểu của chủ hôn, nghi thức quan trọng diễn ra.
Cả hai đứng đối diện nhau, Kiều Lục Nghị từ tốn mở khăn che từ trước mặt Lâm Nghiên Hy ra sau đầu.
Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Lâm Nghiên Hy, cầm lấy bàn tay phải lạnh ngắt của cô, Kiều Lục Nghị khẽ mỉm cười, lấy nhẫn cưới được đưa lên đeo vào ngón áp út.
Đợi bản thân được Lâm Nghiên Hy đeo xong nhẫn xong, Kiều Lục Nghị nóng lòng đưa một tay lên ôm mặt cô kéo lại gần, nhanh như chớp phủ lấy môi cô.
Tiếng vỗ tay cười nói chợt vang lên, trái tim trong lồng ngực Lâm Nghiên Hy đập mạnh đến mức muốn nhảy ra ngoài, cuộc sống này với cô đã đủ mãn nguyện, cô thật lòng không muốn đòi hỏi gì thêm.
Sau nghi thức, bữa tiệc chính thức diễn ra, dàn nghệ sĩ biểu diễn nhạc giao hưởng cũng vào vị trí để biểu diễn.
Bầu không khí bữa tiệc rất nhẹ nhàng, không hề ồn ào náo nhiệt.
Một bên hội trường được để trống, cũng là nơi để dàn nhạc giao hưởng biểu diễn, từng cặp đôi cùng nhau ra khiêu vũ, có cả Kiều nhị phu nhân và Nhị gia.
Ngồi ở bàn chính, dõi theo người lớn cùng nhau khiêu vũ, tay trong tay, hai mắt nhìn nhau hòa hợp theo từng bước, Lâm Nghiên Hy thầm cảm thán ngưỡng mộ, hy vọng sau này về già có thể cùng Kiều Lục Nghị trải qua những ngày tháng bình yên giống như thế kia.
Quan sát Lâm Nghiên Hy một lúc, Kiều Lục Nghị bỗng đứng dậy kéo cô theo, dắt cô đến khu vực mọi người đang khiêu vũ.
Trước bao ánh mắt tò mò về hành động tiếp theo của Kiều Lục Nghị, Lâm Nghiên Hy cũng không ngoại lệ mà hoài nghi hỏi nhỏ: "Sao lại ra đây?"
Kiều Lục Nghị không đáp, một tay nắm tay Lâm Nghiên Hy, một tay ôm ngang thắt lưng cô nhấc lên