Sau khi nghe Annie kể, Hàn Mạt cùng A Lãng không hẹn cùng xoay đầu nhìn Kiều Lục Nghị, sắc mặt anh vô cùng tăm tối như giới hạn cuối cùng bị chạm đến.
Ngay cả chính hai người họ cũng không ngờ có sự trùng hợp đến đáng sợ này.
Hơn mười một năm trước, Kiều Lục Nghị cùng bố mẹ đến tham dự một bữa tiệc thân mật cùng bạn bè thân thiết của họ.
Kiều Lục Nghị khi ấy đi xe riêng cùng Hàn Mạt, tiệc chưa tàn đã tìm cớ quay về trước.
Trong lúc trở về, vô tình bắt gặp một đống hỗn loạn do tai nạn xe trên đường gây ra.
Kiều Lục Nghị lúc ấy ngồi trên xe, khi xe chạy ngang qua rơi vào tầm mắt anh là một cánh tay nhỏ gầy guộc bên trong xe gặp nạn đang giơ ra ngoài.
Kiều Lục Nghị cho người dừng xe, tự mình xuống kiểm tra nên mới cứu được Lâm Nghiên Hy và giữ được mạng cô đến tận sau này.
Sau khi cho người kiểm tra, xác nhận nạn nhân đều đã không qua khỏi, Kiều Lục Nghị dùng tình người hiếm hoi của mình mà cứu Lâm Nghiên Hy về.
Vì tránh rước phiền phức vào thân, anh lại âm thầm sắp xếp xóa sạch mọi dấu vết của Lâm Nghiên Hy liên quan về vụ việc năm đó.
Không ngờ, mười một năm sau sự việc lại mở ra, nếu Lâm Nghiên Hy biết Kiều Lục Nghị bỏ mặc bố mẹ cô trong vụ tai nạn, vậy cô sẽ có phản ứng thế nào?
Nghĩ đến hậu quả nếu Lâm Nghiên Hy phát hiện ra mọi chuyện, ánh mắt Kiều Lục Nghị hằn mạch máu đỏ nhìn về phía Thư Lê, dáng vẻ lạnh lùng mọi khi đã hóa giận dữ mà quát lớn: "Nói!"
Tay chân Thư Lê mềm nhũn, thi thoảng không kìm được mà run lên.
Cô ta lấy hết can đảm nhìn thẳng vào mắt Kiều Lục Nghị, kiên định hỏi: "Ông chủ, anh muốn tôi nói gì?"
"Nói gì?" Ấn đường Kiều Lục Nghị cau chặt lại, ánh mắt mang theo phẫn nộ tột cùng: "Tất cả những gì cô làm tưởng qua mặt được tôi? Thông tin về lý lịch của cô, là tôi cho người cung cấp.
Cô nghĩ mình nên nói gì?"
Annie kinh ngạc há hốc, Thư Lê không thốt nên lời, mặt mũi lập tức tái xanh.
Toàn thân Thư Lê bắt đầu run rẩy, không nghĩ ngày lại xảy đến.
Cô ta bật cười trong nước mắt, dáng vẻ mạnh mẽ hoàn toàn bị thay thế bởi bộ dáng của một cô gái yêu đơn phương lại nhận phải kết cục cay đắng.
"Không sai, là em thương thầm anh, là em muốn Lâm Nghiên Hy biến mất vĩnh viễn.
Lục Nghị, em thích anh từ khi em mới đặt chân vào trường anh theo học.
Vụ tai nạn năm đó là do lúc em cãi nhau với bố mẹ mà gây nên.
Họ cấm em không được có tình cảm với anh, em sẵn sàng không có họ để được ở bên anh.
Sau trận tai nạn, em khó khăn lắm mới qua mặt được người khác để sống với danh phận mới.
Đêm đó, em đã ôm thân mình đầy thương tích đi bộ suốt nhiều tiếng đồng hồ để đến được cô nhi viện.
Em từ bỏ gia đình để trở thành một đứa trẻ không cha mẹ, không nhà, tất cả chỉ vì muốn nắm lấy cơ hội được đến gần anh.
Đầu tiên em tìm đến nơi đào tạo sát thủ, tiếp đó lại học trở thành vệ sĩ, chịu biết bao gian lao khổ cực để bước chân vào khu huấn luyện Kiều gia chờ được theo bảo vệ anh.
Nhưng đến khi anh cần đến em, anh lại chọn em theo bảo vệ cô gái anh yêu, thật sự không công bằng...
Khi được gia đình tìm kiếm, em một chút cũng không hy vọng, em chỉ toàn tâm toàn ý ở lại bên anh, anh đã sớm điều tra được thân phận của em, chẳng lẽ những việc em làm