Sáng nay nó đến nhà nhỏ mà trong đầu suy nghĩ tùm lum. Sao đây trời, hôm qua lỡ… chảnh chó với mấy đứa kia quá, giờ bit xin việc cho tụi nó sao đây. Nó bước đi mà đầu óc rối bời, lớ quớ xin hem được thì chỉ có nước đi…. bụi đời lun, chứ về nhà là 3 thằng ‘’em’’… xử đẹp liền.
_ Đến sớm vậy - nhỏ đang đứng trước cổng
Cô bé mỉm cười với nó 1 cái thật tươi vậy mà nó chẳng thèm cười lại j` hết. Mặt cứ nhăn nhăn nhó nhó nhìn bắt chán.
_ Sao vậy, anh bị bịnh hả - nhỏ chăm chú nhìn nó
_ Hem..
_ Hay bị chó cắn?
_ Hem phải.
_ Chắc đói bụng phải hem.
Nó lắc đầu. Nhỏ vẫn lom lom nhìn nó.
_ Chứ sao…
_ Tui… tui tính… hỏi Huế cái này.
_ Hỏi y..
_ Ah`….oh, mấy thằng bạn tui ah’…. thằng Phong, Hổ, Nguyên ah’… - nó ngập ngừng
Nhỏ tò mò.
_ Uh, sao…. mấy người đó sao.
_ Tụi nó cũng muốn đi… làm giống tui - nó đưa mắt nhìn nhỏ - Huế có nhận thêm người hem.
_ Hem.
Nhỏ phán 1 câu thẳng thừng làm nó…. ‘’đau răng’’ quá. Thôi tiêu rồi, kì này chắc mềm xương với 3 đứa kia quá. Nó rầu rầu.
_ Uhm, vậy thôi…
Trong đầu nó đang hiện ra cảnh ‘’3 thằng ma cô’’ đè 1 thằng vệ sĩ ra oánh. Bùn đời quá. Nhưng nhỏ đúng là… ‘’thiên thần’’, cô bé phán thêm câu nữa làm nó yêu đời lại liền.
_ Nhưng mà ba em cần vệ sĩ giỏi ah’.
_ Ah… oh` oh`, zậy thì hay quá - nó mừng rơn - 3 thằng này giỏi lắm. Tụi nó oánh nhau còn chiến hơn… Lý Liên Kiệt nữa.
_ Thiệt hem zậy - nhỏ nghi nghi
Nó ‘’đốt pháo’’
_ Thiệt mà, hồi đó tụi nó học võ chung với…. Lý Tiểu Long ah’.
Nhỏ liếc xéo nó 1 cái lé xẹ.
_ Thui anh xạo quá đi… Mà kệ, mai anh cứ dẫn mấy anh đó tới đây gặp ba em là bit.
_ Oh` oh`, dẫn liền.
Mừng ghê, sao mà nhỏ này dễ thương quá vậy nè. Tự nhiên nó muốn ôm nhỏ 1 cái quá. Nhưng nhớ lại 2 cái tát hồi hôm, nó giật mình hem dám ‘’manh động’’. Nhỏ này dữ lắm, lu bu là… phù mỏ liền.
_ Làm j` đứng xớ rớ đó nữa, zô đây - nhỏ đã đi vào sân từ hồi nào rồi
Nó vội vàng chạy vào. Nhỏ đang đứng trước chiếc xe hơi đời mới, bên trong có 1 người đàn ông lớn tuổi cầm lái. Cô bé kéo nó lên xe, người tài xế bắt đầu cho xe lăn bánh.
Nhỏ nói với nó.
_ Chút em zô học thì anh đi với bác này nghen.
Nó ngạc nhiên
_ Đi đâu…
_ Thì đi tập lái xe chứ đâu, để bác tài bày cho anh. Chứ làm vệ sĩ cho em mà hem bit chạy xe thì dõm lắm.
Nó hơi hoảng
_ Thôi… thôi... tui mà chạy lỡ hư xe thì sao.
_ Hư thì sửa. Xời ơi… bờm zậy.
_ Đào đâu ra tiền mà sửa mấy chiếc này chứ…. Thui, tui hem chạy đâu.
Nhỏ liếc xéo nó
_ Có ai bắt anh sửa đâu chứ, nhà em có mấy cơ sở sửa xe lận chứ bộ.
_ Nhưng mà… vẫn thấy sao sao ah’…
_ Sao trăng j`, tập đi - nhỏ dụ - chạy xe này oai hơn xe đạp nhìu, lại đỡ mưa nắng nữa, hem sợ mỏi chân lun.
Nó lim dim suy nghĩ. Oh`, nghe cũng hay đó, đi xe này thì chảnh hơn nhìu. Rồi nó bật cười khi nghĩ tới lúc nó chạy chiếc đời mới này về xóm. 3 thằng bạn nó sẽ xúm xít bu quanh trầm trồ, còn nó thì tha hồ nạt tụi kia đứng xa xa ra coi chừng… trầy xe. Hehe, lúc đó 3 thằng kia phải năn nỉ ỉ ôi để nó cho…. rờ xe 1 miếng, nó sẽ hào phóng chở tụi bạn đi hẳn 1 vòng thành phố giựt le với tụi kon gái chơi. Được đó. Duyệt.
Nó cười cười
_ Uh, tập thì tập, sợ j`.
Vậy là sau khi đưa nhỏ đến trường, bác tài chở nó ra sân tập xe. Nó cũng thông minh, học mau zô lắm, lại thêm ông tài xế này kinh nghiệm đầy mình, chỉ bảo nó tùm lum. Đến chiều là nó có thể chạy riu riu được rồi.
4h chiều. Nó cầm lái, bác tài xế ngồi sau, xe chạy từ từ đến trường. Thấy nhỏ vừa bước ra cổng là nó nhảy xuống xe mở cửa liền.
_ Tui bit chạy rồi đó nghen - nó vênh mặt
Nhỏ lườm nó
_ Hứ, mới có 1 ngày mà đã….
_ 1 ngày thì sao chứ, lên xe tui chạy cho coi.
Nhỏ leo lên ngồi kế bên nó, nó bắt đầu nổ máy rồi cho xe lăn bánh…. chậm như rùa. Nhỏ bật