Cô nhìn những gì Vũ Phong nhắn cho cô.
【Vũ Phong: Kiều Ân, thông tin của em anh đã bôi đen gần hết! Nhưng có vẻ người hôm nọ vẫn đang cố tra ra!】
Ngón tay xinh đẹp của cô đặt trên chuột, vẻ mặt đăm chiêu, không hiểu là ai giống như một loại kí sinh vẫn cố tìm kiếm thông tin của cô.
Thím Trần vẫn đang nói chuyện, thật cẩn thận giống như sợ cô buồn:
"Ông ấy bảo lãnh cháu ra ngoài?
"Không có, ông ta chỉ tới đó mắng người."
Kiều Ân đặt điện thoại di động lên bàn, mở to âm thanh.
Vừa thao tác chuột màn hình hiện ra một trang thị trường chứng khoán, đôi mắt đẹp không rời khỏi màn hình, ngón tay nhanh chóng nhập một chuỗi số liệu.
Đường nét màu đỏ lục trên đ ĩa lớn theo động tác trên tay cô có biến hóa mới.
"Cảnh sát kiểm tra camera giám sát giao lộ lúc đó, xác định là mấy người kia động thủ trước, bảo cháu viết biên bản rồi thả về.
Nói lại mới nhớ, lúc đó đồng chí cảnh sát trẻ sau khi nghe một cuộc điện thoại, liền quay đầu nói muốn kiểm tra camera giám sát giao lộ.
Sau đó nói hành vi của cô thuộc về hạnh động dũng cảm, không lâu Thái cục trưởng kia cũng tới.
Chẳng lẽ là Vương Hạo Hiên xắp sếp?
Kiều Ân lại an ủi thím Trần vài câu, rồi cúp điện thoại, để lại điện thoại di động sang một bên.
...........
Ngày hôm sau.
Tối hôm qua bận làm việc không ngủ ngon, khi chuông vào học Kiều Ân mới bước chân vào lớp.
Vừa vào, túi xách vẫn chưa buông xuống.
Thẩm Thanh Thanh kích động đứng lên, nắm lấy tay cô, nước mắt lưng tròng nói với cô:
"Kiều Ân, cuối cùng cậu cũng tới! Tớ xin lỗi, giáo viên đã phát hiện ra hôm qua cậu về sớm, đã rất tức giận...!Tớ phải làm gì đây?
Vẻ mặt cô ấy áy náy, như không ngẩng đầu lên được.
Trước khi Kiều Ân đi nhờ giúp xin nghỉ, kết quả cô ấy làm không xong.
"Giáo viên hỏi mình cậu đi đâu, tớ...!Tớ vội vàng nói dối rằng cậu đi vệ sinh, tớ không nghĩ rằng giáo viên sẽ cho người đến vệ sinh để tìm cậu.
Kiều Ân, thực xin lỗi, đều là tại tớ! Tớ nên nghĩ ra lí do xứng đáng hơn, sao tớ lại ngốc như vậy...
Cậu bạn bàn trên không thể nhìn thêm nổi, ném khăn giấy cho cô ấy, nói với giọng điệu ghét bỏ:
Khóc cái gì mà khóc? Lau nhanh đi, nước mũi sắp chảy vào miệng rồi kìa! Không biết cậu có phải con gái không nữa..
Thẩm Thanh Thanh tức giận đỏ mặt, cũng không khóc nữa, ngẩng đầu liền thở phì phì nói:
"Liên quan gì đến cậu!
Cậu bạn có vẻ thích nhìn thấy dáng vẻ tức giận của cô ấy, miệng cực kỳ ác liệt nói:
Tôi thích, không được hả?"
...!Cậu.
Thẩm Thanh Thanh phản ứng lại tức giận muốn đánh cậu ta, tức giận giương nanh múa vuốt:
"Lương Bác Văn, cậu là một thằng ngốc!
"Chậc.
Tôi còn nghĩ rằng cậu có thể mắng gì đó sáng tạo hơn, chỉ có thế thôi hả?"
.........
Thẩm Thanh Thanh như muốn cắn chết cái tên này!
Cậu ta cười nhạo Thẩm Thanh Thanh xong, liền nhìn về phía Kiều Ân nói:
"Bạn học mới đúng không? Xin chào, tôi tên là Lương Bác Văn.
Cậu đừng trách Thẩm Thanh Thanh, đầu óc cậu ấy hơi ngốc một chút.
Nhưng lúc đó là thật lòng muốn giúp cậu, chỉ là cậu ấy hơi sốt ruột mới nói dối cậu đi vệ sinh.
Ai ngờ giáo viên lại thật sự cho người đi tìm cậu, thế mới bại lộ..."
Kiều Ân cất cặp sách xong, không thèm để ý gật đầu:
"Không sao, vốn là tôi làm phiền cô ấy! Cậu không bị liên luỵ chứ?"
Thẩm Thanh Thanh không nghĩ tới cô không chỉ không trách mình, còn lo lắng cho mình, cảm động ào ào, liên tục lắc đầu:
"Không, thành tích của tớ rất tốt, sẽ không mắng tớ đâu."
Kiều Ân giãn đôi lông mày, nở nụ cười:
"Vậy là tốt rồi!
Thẩm Thanh Thanh rất cảm động.
Lương Bác Văn không nghĩ tới cô lại rộng lượng như vậy, thật không có ý trách Thẩm Thanh Thanh, thoáng nhìn cô với một cái nhìn khác.
Cũng nhắc nhở cô một câu:
"Sáng nay tôi thấy mẹ Kiều Thanh đưa cô ấy đi học, quan hệ giữa cậu và Kiều Thanh lớp B không tốt sao?
Kiều Ân không chút để ý nheo mắt lại, rất thẳng thắn:
"Quả thật không tốt lắm.
Lương Bác Văn:
"Hôm nay, cậu có thể gặp rắc rối đấy."
Cậu vừa dứt lời, ngoài cửa lớp học có người hô.
"Kiều Ân, ai là Kiều Ân? Giáo viên yêu cầu bạn đến văn phòng!
Thẩm Thanh Thanh khẩn trương nắm tay, vẻ mặt lo âu:
"Thầy tìm Kiều Ân làm gì, còn đi lên văn phòng!"
"Không biết."
Lương Bác Văn và người bạn học mới này không quen biết, nể mặt Thẩm Thanh Thanh cậu ta mới nguyện ý tốt bụng nhắc nhở cô, nhiều hơn nữa cũng không liên quan gì đến cậu ta!
"Có thể có liên quan đến chuyện ngày hôm qua, cũng có thể bởi vì chuyện khác."
Thẩm Thanh Thanh không nghe hiểu, tò mò hỏi:
"Chuyện khác? Kiều Ân vừa mới chuyển đến lớp chúng ta, có thể có chuyện gì khác?
"Cậu cũng đừng hỏi nữa."
Lương Bác Văn giữ kín như bưng, không muốn tiết lộ với cô ấy nữa.
Vòng tròn thượng lưu ở thành phố trên cơ bản đều biết nhà họ Trương có một thiên kim giả.
Còn hay bất hòa với Kiều Thanh, đến bạn trai hiện tại của Kiều Thanh cô cũng cướp được.
Trương gia không muốn gặp Kiều Ân là chuyện rất bình thường!
......
Văn phòng.
Giờ phút này mấy thầy giáo cùng nhau cãi đến nảy lửa.
Bài thi của Kiều Ân là chủ nhiệm cùng chúng ta phê chuẩn, làm sao có khả năng chúng ta đều sai chứ?"
Giáo viên chủ nhiệm lớp C tức giận đến đỏ mặt, theo lý mà tranh đấu.
Trần Hi thì không cho là đúng, nhẹ nhàng nói một câu:
"Đó có thể là do em ấy gian lận! Tôi ở trường trung học giảng dạy lâu như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua học sinh nào thi đạt điểm tuyển đối cả."
Giáo viên chủ nhiệm lớp C là một người đàn ông lớn tuổi, một mực khẳng định:
"Không thể! Chúng tôi đã xem màn hình giám sát, Kiều Ân không gian lận.
"Đó chính là đề thi đã bị lộ ra ngoài, em ấy đã sớm biết được đề thi rồi."
"Nếu theo cô nói