Biểu tình trên gương mặt xinh đẹp của Kiều Thanh có chút miễn cưỡng, quay về phía Trần Hi nở ra một nụ cười xấu hổ, dịu dàng nói:
"Chị có thể là không mang theo điện thoại trong người, nên vẫn chưa nghe máy.
Thật ra chỉ có chính bản thân Kiều Thanh mới biết, Kiều Ân không phải là không nghe máy, mà là mỗi lần cô ta gọi tới đều cúp điện thoại không thèm nghe.
Kiều Thanh nắm chặt lòng bàn tay, không muốn nhìn thấy Trần Hi dùng ánh mắt thất vọng nhìn mình, cố gắng chống đỡ nói:
"Không sao đâu cô Trần, em sẽ gửi tin nhắn cho chị ấy qua, chị ấy thấy nhất định sẽ gọi lại ngay cho em.
Vân Ly ở bên cạnh bất mãn:
"Chỉ có cô ấy có việc bận sao!
Kiều Thanh định thần, rũ mắt nhắn tin cho Kiều Ân.
Chỉ chốc lát sau, Kiều Ân nhận được tin nhắn từ Kiều Thanh.
【Kiều Thanh: Chị, dù sao cô Trần cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp em, lại là giáo viên xuất sắc của trường.
Chị có thể nói với giáo viên chủ nhiệm rằng, không cần cô ấy phải xin lỗi chị không?】
【Kiều Thanh: Hôm nay cô Trần cũng không đến trường, chuyện này cô ấy không tiện nói nên em nói giúp cô ấy, chỉ có chị ra mặt mới giải quyết ổn thoả được.
Cô ấy cũng không có ý xem thường chị, là do thành tích trước kia của chị quá kém, nên cô ấy mới hiểu lầm.
】
【Kiều Thanh: Chị đã thắng, không cần phải ép cô ấy cúi đầu trước chị.
Cô ấy là giáo viên của trường, chị là học sinh, làm sao có chuyện giáo viên xin lỗi học sinh? Sau này chị vẫn còn phải học ở trường, cô Trần cũng không gây tổn thất gì cho chị, chị ra mặt giúp cô ấy nói với nhà trường một tiếng, rằng chị không cần cô ấy xin lỗi được chứ?】
Kiều Ân nhìn chằm chằm từng dòng tin nhắn trên điện thoại của Kiều Thanh, khóe miệng nhếch lên một đường cong châm chọc.
Nếu lần này lớp B thắng, Kiều Thanh có thể "thâm minh đại nghĩa" như vậy giúp cô đi khuyên Trần Hi không?
Con ngươi Kiều Ân bọc lấy hàn khí lạnh lùng, cô trả lời một câu rồi trực tiếp kéo số điện thoại của Kiều Thanh vào danh sách đen.
Ném điện thoại sang bên cạnh, quay đầu lấy đồ của mình đi.
......
Bên kia, Kiều Thanh nhanh chóng nhận được phản hồi.
Điện thoại di động tinh lên một tiếng, cô ta cho rằng mình đã thành công, đang nhếch khóe miệng đắc ý mở ra tin nhắn mới do Kiều Ân gửi tới.
Khi thấy rõ nội dung Kiều Ân hồi về cho cô ta, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, đôi mắt trong xanh biến thành đỏ!
"Ôi, Kiều Ân trả lời cậu rồi?
Vân Ly ngồi bên cạnh cô ta, vừa vặn nhìn thấy, liền tiến lại gần nhìn.
Kiều Thanh tức giận đến toàn thân phát run, giấu điện thoại đi.
Vân Ly quay đầu lại, không rõ ràng hỏi:
"Kiều Ân nhắn gì cho cậu vậy?
Mặt Kiều Thanh đỏ bừng, lúc này chỉ muốn tìm cái lỗ để chui xuống, làm sao còn có tâm trạng giải thích với Vân Ly.
Kiều Thanh đứng dậy, nhìn Trần Hi nói:
Cô Trần, để em gọi điện cho chị ấy.
Không ngờ, trong điện thoại truyền ra một giọng nữ ngọt ngào:
"Xin lỗi, người dùng quý khách gọi từ chối trả lời điện thoại này.
Kiều Thanh không phải kẻ ngốc, trong nháy mắt nắm chặt điện thoại di động, móng tay thiếu chút nữa đâm bàn chảy máu.
Vân Ly thấy mặt Kiều Thanh trắng bệch, liền đoán Kiều Ân đã nói gì đó với cô ta, vừa đau lòng vừa tức giận, cắn răng giận dữ nói:
"Kiều Ân này, thật quá đáng rồi!
Thật sự cho rằng mình có thể làm vương làm tướng ở trường Nhất Trung?
Lần trước cũng vậy, lần này cũng vậy, cô ấy nhất định phải giáo huấn cho Kiều Ân một bài học mới được!
..........
Kiều Ân vừa nói chuyện xong với Hồng Minh bên kia, khát nước cầm ly xuống lấy nước.
Vừa lúc nhìn thấy ở dưới lầu Vương Hạo Hiên đang gọi điện thoại, giống như đang nói chuyện với ai đó, giọng nói rất trầm thấp:
"Lại tăng gấp đôi? Vẫn còn rất giàu có.
Đừng trả lời họ trong thời điểm này, cứ bình tĩnh...!Cho bọn họ chờ thêm..."
"Ai nói với cậu là tôi sẽ cho? Đầu tiên cứ như vậy đã, còn tuỳ vào tâm trạng của tôi.
Ánh mắt anh nhìn thấy nữ sinh từ trên lầu xuống, rũ mắt nói với người ở đầu kia điện thoại di động:
"Cứ như vậy, còn lại tự cậu xử lý.
Kiều Ân đi xuống, cũng là lúc anh vừa vặn cúp điện thoại, ngước mắt nhìn thấy ly trong tay Kiều Ân, đặt điện thoại sang một bên nói:
"Trong tủ lạnh có