Kiều Ân đi dạo một vòng, sau đó đi lên lầu hai.
Trung tâm thương mại cũng có một quầy bày trang sức của Seven, người đi vào xem không nhiều lắm.
Bởi vì người bình thường vừa nhìn thương hiệu liền biết không mua nổi, nên sẽ không đi vào xem.
Kiều Ân tản mạn đi vào, nhân viên bán hàng thấy có người tiến vào, nhiệt tình chào hỏi:
"Xin chào, xin hỏi cô muốn mua loại trang sức gì, tôi có thể giới thiệu cho cô.
Cô nhân viên Lưu Đình Đình vừa nhìn liền nhận ra cô là một nữ sinh, nên có chút sửng sốt.
Trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhiệt tình, cũng không thể vì nhìn Kiều Ân trẻ tuổi mà trở mặt lãng phí thời gian.
Đi theo phía sau Kiều Ân, giọng điệu dịu dàng hỏi:
"Em gái, em muốn mua gì? Vòng đeo tay, lắc chân, dây chuyền, bông tai, trâm cài, v.v., Chị sẽ tư vấn cho em biết kiểu dáng của từng chiếc.
Kiều Ân chưa từng đi xem qua cửa hàng, mỗi bộ sưu tập mới Viên Vĩnh Cầm đều đưa cho cô một phần trước.
Cô đều lấy rồi ném vào túi xách, có lần không ném vào túi sách cũng không nhớ rõ để ở đâu.
Hôm nay cô đến chủ yếu là tìm xem có gì cho tiểu tử nhỏ kia chơi không, vì thế khẽ mím môi suy nghĩ một chút nói:
"Trâm cài đi.
”
"Được, trâm cài đúng không, mời em đi theo chị."
Lưu Đình Đình đưa cô vào bên trong.
Quầy hàng có diện tích rất lớn, tổng thể với phong cách trang trí đen trắng đơn giản làm chủ đạo, hoàn toàn trang trí bằng kim loại, sang trọng và khiêm tốn.
Trong cửa hàng lẻ tẻ còn có mấy vị khách, so với Kiều Ân quần áo trên người họ đều là hàng hiệu.
Nhìn đã biết là các quý phu nhân, trang điểm tinh xảo, trên tay ít nhiều đều có trang sức thương hiệu.
Những nhân viên khác thấy Kiều Ân là một nữ sinh, nhất thời không có hứng thú.
Cũng chỉ có Lưu Đình Đình chào hỏi cô và đi theo cô, thủy chung mỉm cười, không có đối đãi với khách hàng khác nhau.
"Đến rồi, chính là chỗ này.
Lưu Đình Đình đưa Kiều Ân đi tới trước một quầy đặc biệt, ánh đèn chiếu rọi vào tủ thủy tinh, bên trong bày đủ loại trâm kim cương tinh xảo xinh đẹp.
"Để chị lấy một cái cho em xem thử.
Lưu Đình Đình đeo găng tay, sử dụng chìa khóa để mở cửa chiếc tủ thủy tinh, từ bên trong lấy ra một chiếc trâm có hình động vật nhỏ đáng yêu, mỉm cười giới thiệu:
"Chiếc trâm cài này rất đáng yêu, mặc dù không phải là bộ sưu tập mới nhất hiện nay, nhưng nó rất thích hợp với các cô gái trẻ.
Nó là một con hải mã, sẽ rất đáng yêu nếu cài ở trên cổ áo.
Kiều Ân nhìn qua một chút, quả thật rất đáng yêu, cũng thích hợp với trẻ con.
Tuy nhiên, ánh mắt của cô dừng lại trên một chiếc trâm cài hình mèo con trong quầy, chỉ vào cái đó và nói:
"Chị có thể lấy cái kia ra cho tôi xem không?"
"Cái kia sao?"
Lưu Đình Đình có chút do dự, đây là mẫu mới nhất mới ra mắt trong năm nay, sử dụng rất nhiều kim cương, giá cả không hề rẻ.
Kiều Ân vừa nhìn đã biết là học sinh, khẳng định không mua nổi.
Nhưng cô ấy chỉ do dự một lát, liền theo lời Kiều Ân lấy đồ vật từ trong tủ ra cho cô xem, một bên uyển chuyển nhẹ giọng nói:
"Cái này bởi vì là kiểu mới, giá cả hơi đắt! Kỳ thật trâm cài hải mã vừa rồi cũng rất đẹp, tuy rằng nó sử dụng kim cương vụn, nhưng dưới ánh đèn nhìn cũng rất lung linh.
Kiều Ân nhìn trâm cài mèo kia, thiết kế phi thường tinh xảo, mắt mèo dùng một đôi kim cương đen hiếm thấy để điểm xuyết, nhìn trông rất đáng yêu.
Tiểu tử chắc chắn sẽ thích nó.
Kiều Ân nghĩ đến Vương Kỳ Thần, ánh mắt nhu hòa rất thích cái trâm cài này, đưa đồ cho cho Lưu Đình Đình đi theo cô nói:
"Tôi mua cái này, giúp tôi gói lại.
Dạ?
Lưu Đình Đình có vẻ hơi choáng váng, con mắt không thể tin được mở to, nhìn cô khẽ mở miệng:
"Em, em muốn mua cái này?
Kiều Ân gật đầu rồi tùy ý nhìn những thứ khác, lại nhìn thấy tiểu hải mã mà cô nhân viên đề cử cho mình lúc trước:
Lấy cả cái này!
....
Lưu Đình Đình nhìn thế nào cũng chỉ thấy Kiều Ân là một học sinh trung học!
Rất nhiều quý phu nhân đến Seven mua đồ đều phải lựa chọn kỹ càng, phải hỏi giá rồi thử đi thử lại, cuối cùng mới có thể cân nhắc có nên mua hay không.
Lưu Đình Đình cảm thấy