Đáy mắt Lệ Đình Tuần sâu thẳm, dục vọng chiếm hữu hiện lên vô cùng mãnh liệt.
Nhưng mà khi anh vừa cởi bỏ áo sơ mi, bên ngoài phòng bệnh bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
Anh tùy tay lấy cái ly trên đầu giường ném lên cửa phòng.
Ngoài cửa lâm vào im lặng.
Nhưng mà qua vài giây, Vô Nhật Huy vẫn là căng da đầu mạo hiểm nói: "Cậu hai! Không tốt rồi! Bên nhà cũ hình như đã xảy ra chuyện! Ông cụ kêu anh mau chóng chạy về!"
Lúc này Lê Đình Tuấn bị cắt ngang đến hai lần, hứng thú đã vơi hơn phân nửa, anh nhíu chặt mày dừng lại.
Dưới thân Kiều Phương Hạ che lại khuôn mặt không dám xem Lệ Đình Tuấn, điều chỉnh hơi thở nhẹ giọng nói: "Anh trở về đi".
truyện xuyên nhanh
Lệ Đình Tuấn trầm mặc một lát, xốc lên chăn bao kín lấy Kiều Phương Hạ trong lòng mình, môi anh dừng lại trên trán cô vài giây mới buông ra.
Đứng dậy, thay một bộ âu phục khác.
Kiều Phương Hạ lắng nghe âm thanh thay quần áo của anh, nghe thấy anh đóng cửa đi ra ngoài.
Sau một lúc lâu mới xốc chắn lên.
Hôm nay cô và Lê Đình Tuấn đều xúc động, cô vừa mới nghe được vừa nãy Vô Nhật Huy nhắc tới ông cụ Lệ, đầu óc mới tỉnh táo lại.
Nhà họ Lệ.
Lệ Đình Tuấn chạy về ngay lập tức.
Khi anh bước xuống xe thì thấy xe của Kiều Diệp Ngọc đậu ở gara.
"Cậu chủ đã trở lại." Quản gia ở bên cung kính thăm hỏi nói.
Lệ Đình Tuấn lập tức nhìn chỗ sau, thấp giọng ừ một tiếng.
Mới vừa đi vào cửa liền nghe thấy trong phòng khách vang lên từng tiếng cười duyên.
Kiều Diệp Ngọc ngồi đối diện cửa, khi nhìn thấy Lê Đình Tuấn tiến vào lập tức đứng dậy kinh ngạc kêu anh một tiếng: "Đình Tuấn, tại sao anh bỗng nhiên đã trở lại?"
Lệ Đình Tuấn nhìn cô ta không lên tiếng, chậm rãi bước vào phòng khách.
Xem dáng vẻ này, là ông cụ lừa anh, trong nhà căn bản không xảy ra việc gì.
"Kếu con trở về có chuyện gì sao?" Lệ Đình Tuấn nén lại lửa giận, sắc mặt sa sầm nhìn ông cụ Lệ ngồi đối diện trên sô pha, trầm giọng dò hỏi.
"Không phải ông vừa mới đi qua nước bên cạnh sao? Đem quà về cho con và Diệp Ngọc." Ông cụ nhà họ Lệ cười ha hả trả lời.
Nói xong ông ta kêu người hầu đứng bên cạnh lấy một hộp gấm ra đưa tới trước mặt Lệ Đình Tuấn nói: "Ông lấy được một ít phỉ