Đối diện, tiếng Mặc Hàn Bảo đã tăng lên hai tỷ.
Kiều Phương Hạ khi nghe được hai tỷ tay đều run rẩy, cô xác định Lệ Đình Tuấn muốn lấy bằng được viên kim cương này, nhưng tiếng Mặc Hàn Bảo tựa hồ không muốn để cho anh như mong muốn.
Cô đi tới hậu trường, ngẩng đầu một cái liền nhìn thấy chú Tân, lập tức bước lên bắt lấy tay ông, nói: “Chú Tân! Hãy để Mặc Hàn Bảo dừng lại đi!”
Chú Tân lại đứng tại chỗ không nhúc nhích, chỉ nhìn chắm chằm Kiều Phương Hạ, nhẹ giọng nói: “Anh ta muốn thăm dò một chút, Lệ Đình Tuấn rốt cuộc đối với cháu thật lòng đến mức nào, nếu ngay cả một viên đá cũng không thể vì cháu mua được, còn nói cái gì gọi là tương lai?”
“Bất động sản tiền tỷ của anh ấy đã chuyển sang tên cháu rồi!
Kiều Phương Hạ lập tức lo lắng trả lời: “Nếu mọi người không tin, cháu trở về liền chụp ảnh cho mọi người xem!”
Vô luận là Mặc Hàn Bảo cuối cùng lấy được viên đá này, hay là Lệ Đình Tuấn, tiêu nhiều tiền như vậy liền vì một thứ như vậy, Kiều Phương.
Hạ cảm thấy không đáng!
Cô biết có lẽ mấy chục tỷ trong mắt Mặc Hàn Bảo cũng không tính là cái gì, nhưng chính là không được! Cô ấy sẽ đau lòng về số tiền này!
Cũng không thế một mình muốn phát điên, mặt khác những người khác cũng điên theo được?
Khi Kiều Phương Hạ trở lại bên cạnh Lệ Đình Tuấn, Lệ Đình Tuấn đã tăng giá lên hai mươi hai tỷ.
Mặc Hàn Bảo bên kia còn chưa lên tiếng.
“Đi làm gì vậy?” Lệ Đình Tuấn nhìn Kiều Phương Hạ, thấp giọng hỏi.
“Buồn vệ sinh gấp” Kiều Phương Hạ mím môi, nhỏ giọng vang lên.
Cô ngước mắt lên, len lén nhìn về phía Mặc Hàn Bảo đối diện, chú Tân đã qua khuyên nhủ.
Cô nhìn thấy hai người quay đầu lại nói vài câu gì đó, Mặc Hàn Bảo lại một lần nữa nhìn về phía bọn họ, tâm mắt cùng Kiều Phương Hạ có một hai giây tiếp xúc.
Kiều Phương Hạ lập tức dời tâm mắt ra, cầm lấy một quả cam trên bàn, phiền muộn bóc vỏ.
Mặc Hàn Bảo hản là sẽ dừng lại chứ?
Lệ Đình Tuấn nhìn chăm chẳm động tác không bình thường trên tay Kiều Phương Hạ, cô bóc vỏ cam xong, trên bàn đều là một đống vỏ lộn xộn.
“Ăn hay không?” Kiều Phương Hạ nhận ra ánh mắt Lệ Đình Tuấn, lập tức bẻ một miếng đưa đến bên miệng Lệ Đình Tuấn, nhỏ giọng hỏi anh.
Đáy mắt Lệ Đình Tuấn chứa thần sắc phức tạp, nhìn chằm chảm Kiều Phương Hạ vài giây, hơi mở miệng, cắn múi cam.
Trên sân khấu đã bắt đầu đếm ngược Lệ Đình Tuấn chậm rãi nhai cam, quay mắt lại