Sau đó cô cúi đầu nhìn nét mặt của Kiều Phương Hạ, nói: “Nhưng cũng có thể nói, chị và Lệ Đình Tuấn cùng nhau lớn lên cũng có nét giống nhau, không chừng nếu chị và anh ta cùng đi ra ngoài, người ngoài sẽ tưởng là anh em, ai nhìn cũng sẽ tin”
“Cả ngày nay chẳng biết trong đầu em nghĩ những thứ gì nữa!”
Kiều Phương Hạ cười, trêu chọc Đường Nguyên Khiết Đan.
Đường Nguyên Khiết Đan nghiêm túc trả lời: “Những lời em nói với chị đều có căn cứ khoa học, ví dụ như hai người cùng sống với nhau thời gian dài, thói quen sinh hoạt và sở thích ăn uống dường như giống nhau.
Lúc này dân dần tướng mạo của hai người cũng sẽ có sự thay đổi,..”
Cách đó không xa, Kiều Diệp Ngọc mặc bộ quần áo màu trắng đứng ở góc tường nhìn Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ đi qua.
Cô ta đã nghe thấy tất cả những gì họ vừa nói.
Thì ra từ trước đến giờ, Kiều Phương Hạ không hề biết Đình Trung là con trai mình.
Thật là nực cười.
Điều đó chứng tỏ giữa Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn có khoảng cách rất lớn, tình cảm giữa hay người dường như vẫn có vấn đề.
“Đây là quả báo” Cô ta thì thầm phía sau lưng Tống Vân Lan.
“Mẹ.
mẹ thấy con nói đúng chứ, con chỉ là mất đi một chân, nhưng.
Kiều Phương Hạ và con trai cô ta vĩnh viên không thể nhận