Kiều Phương Hạ sợ cô nhiều chuyện, lập tức kéo Đường Nguyên Khiết Đan vào phòng, đóng cửa lại.
Đường Nguyên Khiết Đan vừa vào phòng đã rửa sạch khế, vừa gặm vừa cười: “Nếu tập đoàn WL có thể thành lập một ngành công nghiệp trái cây đa quốc gia cũng không phải là không thể
“Thử nghĩ xem, người ta kinh doanh sầu riêng cũng có thể kiếm hơn trăm triệu, anh Lệ của chúng ta bởi vì ghen mà làm ra hàng trăm triệu từ quả khế cũng không tồi”.
Sau khi suy nghĩ, kết luận một câu: “Chắc cả đời này Đường Minh Kỳ cũng không muốn ăn khế nữa.
Không, là không bao giờ muốn nhìn thấy loại quả màu xanh biếc này nữa.”
Dáng vẻ vô tâm của Đường Nguyên Khiết Đan giống như trước đó người đưa anh trai cô ấy đến bệnh viện là người khác.
“Giỏi lắm, nếu Đường Minh Kỳ ở đây, anh ta sẽ trực tiếp tiễn nửa cái mạng còn lại của em đi” Kiều Phương Hạ nghiêm túc trả lời.
“Chuyện này chị không hiểu sao, vợ tương lai của chủ tịch tập đoàn WL đang ở ngay trước mặt em, nếu em không chạy nhanh ôm đùi chị, em còn có thể giúp Đường Minh Kỳ sao?” Đường Nguyên Khiết Đan lắc đầu trả lời.
Về việc Kiều Phương Hạ và Lê Đình Tuấn có kết hôn trong tương lai hay không, bây giờ Kiều Phương Hạ tạm thời chưa muốn nói nhiều,
Chỉ cười cười trả lời: “Chỉ sợ em ôm nhầm đùi.”
“Phi phi phi!” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức trở nên căng thẳng: “Bỏ câu nói vừa rồi đi! Nửa đời sau của em trông cậy vào chi!
Kiều Phương Hạ: “..”
Cô mặc kệ Đường Nguyên Khiết Đan, xoay người nhấc điện thoại tiếp tục đọc tin tức.
Thình lình Lệ Đinh Tuấn gửi một tin nhắn khác: “Khế ăn ngon không?” Kiều Phương Hạ còn thật sự suy nghĩ, trả lời: “Em thực sự không thích ăn khế”.
Lúc này, Lê Đình Tuấn đang ngồi trong phòng họp.
Đối tác đang báo cáo tài chính năm ngoái và năm nay, sau khi