Nếu chỉ mất một năm anh ta có thể để cho cô rời đi, trả lại sự tự do cho cô thì kỳ thực đúng là một chuyện quá tốt, còn đỡ hơn bây giờ tuy sống an nhàn sung sướng nhưng lúc nào cũng phải dạy dưa với anh ta.
Nhưng mà còn tiền, cô nhất định cũng phải đem trả lại hết cho anh ta.
Ngay khi Kiều Phương Hạ vừa đến công ty, Nguyên Khiết Đan đã vội vàng đưa cô đi trang điểm.
“Hôm nay chị có lịch đi dự một buổi họp báo công bố diễn viên, đúng một giờ chiều nay họp báo sẽ bắt đầu” “Không phải nói là cuối tuần này sao?” Kiều Phương Hạ có chút ngạc nhiên hỏi lại.
Hiện giờ cô vẫn chưa chuẩn bị gì cả, đến ngay cả nội dung của buổi họp báo cô cũng chẳng biết điều gì.
“Em vừa nói với chị là đổi sang chiều nay rồi đấy” Nguyên Khiết Đan vội vã trả lời.
“Chẳng qua là Chu Khánh đụng phải Minh Nguyệt, chị ấy đã thành công đoạt được một giải thưởng âm nhạc lớn nên muốn trực tiếp sang nước ngoài tham dự lễ trao giải, mà ngặt nỗi chị Minh Nguyệt lại được sắp xếp hát chính bài hát chủ đề cho bộ phim của chúng ta, vì vậy để có thể hợp tác với chị ấy, buổi họp báo đã được tiến hành sớm hơn so với kế hoạch đã đề ra”
Nguyên Khiết Đan trước kia cũng từng đi theo Tô Minh Nguyệt, vì thế trong lòng đối với Minh Nguyệt cũng có chút niệm tình cũ và áy náy.
| Hơn nữa thế lực của Tô Minh Nguyệt trong năm nay vô cùng mạnh mẽ, còn có kim chỉ nổi tiếng đằng sau chống lưng, quả thật là không thể trêu vào.
Chỉ có người khác phối hợp với lịch trình của cô ta chứ không có chuyện cô ta phải phụ thuộc vào lịch trình của người khác.
Kiều Phương Hạ vừa ngồi lặng yên yêu cầu chuyên gia trang điểm giúp cô tạo kiểu, vừa nghe Nguyên Khiết Đan đứng bên cạnh giải thích sự tình.
TV trong phòng hóa trang được ai đó bật lên, đúng ngay kênh thời sự sáng sớm ở thành phố Hạ Du.
"...!Công ty Giải trí Kiều Thị bị nghi ngờ vi phạm quy định hoạt động kinh doanh, bị tình nghi trốn thuế và nhiều tội danh khác, ngay trong ngày, cảnh sát đã áp giải ban lãnh đạo của công ty giải trí Kiều Thị về trụ sở để thẩm tra”
Kiều Phương Hạ đột nhiên nghe nhắc tới nhà họ Kiều liền quay đầu lại nhìn vào TV.
Nguyên Khiết Đan cầm điều khiển từ xa nhìn vào TV một hồi lâu, không khỏi tấm tắc cảm thán.
“Nhà họ Kiều lần này coi như tiêu rồi! Không ngờ lá gan của bọn họ cũng lớn quá đấy, ỷ lúc trước có tổng giám đốc Lệ để ý thì lại muốn làm xằng làm bậy
“Tuy nhiên hoa nở thì cũng có ngày phải tàn