Mạnh Quân Dao chỉ cố ý muốn khoe khoang chút rằng năng lực của con trai mình rất lớn, điều này liền càng có vẻ khiến Lục Nhất Minh trở nên vô dụng hơn, như là một kẻ ăn bám.
Đường Nguyệt Anh càng cảm thấy mất mặt thì Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh liền càng không có khả năng thành đôi.
Khi bọn họ nói chuyện, trên hành lang truyền tới tiếng bước chân đang đến gần cửa.
Kiều Phương Hạ nghe được giọng của Lệ Đình Tuấn xong thì nhìn ra hướng cửa theo bản năng.
Lệ Đình Tuấn thấy Mạnh Quân Dao đứng ở cửa bên này thì cho rằng đây là phòng mà bọn họ đã đặt, vì thế cũng liếc mắt nhìn vào trong, vừa đúng lúc chạm tầm mắt với Kiều Phương Hạ.
Ngay sau đó anh dừng bước chân lại ở trước cửa, nhịn không được mà khế nhíu mày, quét mắt nhìn những người khác ở xung quanh đó một vòng.
Sau khi Lệ Đình Tuấn nhìn thấy Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh, lại nhìn thấy cả Đường Nguyệt Anh, trong lòng liền hiểu rõ đây là bữa tiệc như thế nào.
“Anh Lệ, không phải phòng này, phòng của chúng ta ở đằng kia.” Dung Lãng Nghệ ở bên khách khí trầm giọng nói với Lệ Đình Tuấn.
Lệ Đình Tuấn lại liếc nhìn Kiều Phương Hạ.
“Phương Hạ..” Đường Nguyên Khiết Đan ở một bên bỗng nhiên khẽ đẩy Kiều Phương Hạ.
kinh ngạc đến mức tròng mắt như muốn rơi ra.
Mà Lệ Đình Tuấn chỉ rủ mắt xuống nhìn Kiều Phương
Hạ, sắc mặt nhàn nhạt, không nói một lời.
Kiều Phương Hạ nhìn anh mấy lần rồi lại suy nghĩ, tiếp tục kiên trì