Đường Nguyệt Anh liếc nhìn Lục Nhất Minh, cau mày trả lời: “Cậu khuyên như thế nào? Chuyện của hai người tôi sẽ không đồng ý!”
“Nguyệt Anh!” Mạnh Minh Triết đứng một bên thấy bà ta nói ra rõ ràng như vậy, không nhịn được trầm giọng nhắc nhở.
Lục Nhất Minh không nhịn được thở dài, thấp giọng nói với Đường Nguyệt Anh: “Bác gái, bác làm sao biết con không thể đạt được yêu cầu của bác?”
“Vậy cậu nói cho tôi biết bây giờ cậu có cái gì?” Đường Nguyệt Anh trực tiếp hỏi ngược lại anh ta: “Tôi đây chỉ có một đứa con gái! Tôi quyết không cho phép nó theo cậu chịu khổ!”
Lục Nhất Minh trầm mặc vài giây, trả lời: “Cháu có ký một bản hợp đồng đánh cược với nhà họ Lục”
“Chỉ cần cháu thắng lập tức có được quyền thừa kế năm mươi phần trăm tài sản của nhà họ Lục.
Nếu anh ta thắng thì có thể cho Đường Nguyên Khiết Đan cơm áo cả đời vô lo.
Trước hôm nay, chuyện này anh ta chưa nói với bất kỳ ai bao gồm cả Đường Nguyễn Khiết Đan, anh ta không muốn gây áp lực cho Đường Nguyên Khiết Đan.
“Nhưng nếu cậu thua thì sao?” Đường Nguyệt Anh hỏi ngược lại anh ta.
Kiều Phương Hạ đuổi kịp tới dưới lầu, kéo lại Đường Nguyên Khiết Đan lửa giận ngút trời.
“Sao em để một mình Lục Nhất Minh ở lại phía trên? Em cảm thấy cậu ấy bị mẹ em nhục nhã còn chưa đủ sao?”
Đường Nguyên Khiết Đan dừng lại khẽ thở phì phò