Lệ Đình Tuấn mắt nhìn theo cô, cũng đứng dậy đi theo.
Còn chưa tới phòng vệ sinh, anh đã nghe thấy tiếng nôn mửa của cô.
Anh mở đèn lên thì thấy Kiều Phương Hạ đang nôn ở bồn cầu.
Tối hôm qua, bọn họ chỉ ăn mỗi cháo hoa nên trong dạ dày của Kiều Phương Hạ cũng không có gì, nôn ra cũng đều là nước.
Kiều Phương Hạ cảm thấy có lẽ là cô bị lấy bệnh cảm mạo của Lệ Đình Tuấn rồi.
Đêm qua lúc đi ngủ, cô thấy không được thoải mái cho lắm, sờ lên trán cũng thấy hơi nóng.
“Thế nào? Em bị khó chịu ở đâu?” Lệ Đình Tuấn đứng ở phía sau cô, đau lòng hỏi.
Tay chân của Kiều Phương Hạ mềm nhũn hết cả ra, căn bản là không thể đứng dậy nổi, cô nhỏ giọng yếu ớt trả lời: “Hình như em bị sốt…
Lệ Đình Tuấn ngay lập tức bế cô vào ngồi ở sô pha, nửa quỳ ở trước mặt của cô, dùng tay đo thử nhiệt độ.
Nhưng anh lại không cảm thấy nóng, thấy vẫn bình thường, không có cao giống như nhiệt độ cơ thể của anh.
Lệ Đình Tuấn nhìn hai mắt Kiều Phương Hạ, nhìn sắc mặt Kiều Phương Hạ xanh xanh trắng trắng, cả người tay chân lạnh lẽo, triệu chứng giống như là bị ngộ độc thức ăn.
“Có phải ăn nhầm cái gì không?” Anh xem