Kiều Phương Hạ trầm mặc mấy giây, gửi đi một đoạn tin nhắn thoại: “Trở về rồi nói, giờ đừng nhắc đến nữa”
Đường Nguyên Khiết Đan gửi tới một dấu hỏi chấm, Kiều Phương Hạ đáp lại cô một mặt cười: “Năm mới vui vẻ, cùng nhau làm giàu năm nay.”
Nói xong, thu hồi lại đoạn tin nhắn thoại gửi cho Đường Nguyên Khiết Đan.
Sau đó nửa phút, Đường Nguyên Khiết Đan ngầm hiểu trong lòng, trả lời: “Được.” Sau đó không nói thêm gì nữa.
Kiều Phương Hạ trả lời từng tin nhắn chúc mừng năm mới gửi tới cho cô, sáu giờ rồi.
Cô cầm túi xách lên, cất điện thoại vào bên trong, tự mở cửa xuống xe.
Nhìn thấy Vô Nhật Huy vẫn còn đang do dự trên xe, có hơi nhíu mày, nói: “Đi thôi.” Vô Nhật Huy nghĩ Kiều Phương Hạ cùng Lệ Đình Tuấn đi vào mới thích hợp, nhưng quả thực cũng hơi muộn rồi, việc đi thảm đỏ dường như được lên kế hoạch hoàn thành lúc sáu giờ ba mươi và tiệc tối sẽ bắt đầu lúc bảy giờ.
Bên Lệ Đình Tuấn có lẽ thật sự có việc gì trì hoãn, bằng không không thể có khả