Chương 23: Hợp hai làm một
“Nghiêm Cẩn…. Đừng mà! Cẩn… sâu một chút…. sâu hơn một chút đi….A..a… Nghẹn thật khó chịu quá….. muốn bắn ra….” Hạ Thiệu Nhiên thở dốc lung tung kêu to, đại não đã hoàn toàn không có cách nào tỉnh táo để suy nghĩ nữa, chỉ cảm thân chính mình không ngừng bị Nghiêm Cẩn thao lộng, thân thể theo tần suất cắm vào rút ra của côn thịt mà lay động kịch liệt, côn thịt càng thọc sâu vào bên trong, hậu huyệt lại càng thêm hút chặt, vách tràng non mềm bên trong bị ma sát đến nóng rát đau đớn rồi lại sung sướng muốn chết, Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy động thịt phía sau của mình sắp bị Nghiêm Cẩn đâm chọc đến hỏng rồi, lại muốn tốc độ cắm vào rút ra hãy nhanh lên hơn một chút, lực đạo va chạm càng mạnh hơn một chút. Phía sau sướng khoái tới cực hạn kích thích phía trước cũng cứng ngắc dựng thẳng. Dương vật Hạ Thiệu Nhiên ở dưới háng dựng thẳng, theo xốc nảy của thân thể mà đong đưa qua lại, phần thân căng trướng nổi gân xanh ngang dọc đan xen, quy đầu phình phình đỏ lên, lỗ nhỏ ở giữa tràn ra một cỗ dục dịch trong suốt. Nghẹn đau khó chịu lại không có được chút an ủi nào, Hạ Thiệu Nhiên liền nhịn không được chính mình tự duỗi tay cầm lấy dương vật xoa bóp lên xuống.
“Không được tự lộng!” Nghiêm Cẩn bá đạo lấy tay Hạ Thiệu Nhiên đang tự an ủi ra, đem hai tay của cậu ấn tại hai bên sườn, cả người không có cách nào nhúc nhích được, giống như là để trừng phạt cậu, côn thịt của hắn càng thêm hung ác đâm tiến vào hậu huyệt. Trước kia khi hai người làm tình, Nghiêm Cẩn cũng không mấy quan tâm đến Hạ Thiệu Nhiên làm gì, dù sao Nghiêm Cẩn cũng chỉ là cần thao lộng mặt sau, còn phía trước Hạ Thiệu Nhiên tùy tiện lộng thế nào cũng được. Nhưng hiện tại thì không được, Nghiêm Cẩn nhìn Hạ Thiệu Nhiên phải tự thủ dâm để bắn ra, trong lòng liền cảm giác đặc biệt không thoải mái, cảm thấy Hạ Thiệu Nhiên chỉ có thể bị chính mình thao đến bắn, cậu ta không được quyền tự an ủi chính mình.
“Khó chịu quá…. buông ra…. Cẩn…. Cẩn…. Cầu xin cậu đó…. buông tôi ra đi…” Hạ Thiệu Nhiên đây là lần đầu tiên bị Nghiêm Cẩn vày vò lăn qua lộn lại đến mức độ này, nếu Hạ Thiệu Nhiên giờ phút này đầu óc thanh tỉnh, khẳng định sẽ vì sự thay đổi của Nghiêm Cẩn mà cảm thấy cao hứng, nhưng hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đầu óc đang bị dục vọng tra tấn đến mơ mơ hồ hồ, nào còn có thể nghĩ nhiều được như vậy, chỉ cảm thấy chính mình đang khó chịu muốn chết, côn thịt trướng phát đau, liền muốn dùng tay lộng cho mau bắn ra, nhưng hai tay lại bị Nghiêm Cẩn gắt gao đè lại, Hạ Thiệu Nhiên đầu tiên là vặn vẹo thân thể muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Nghiêm Cẩn, nhưng làm thế nào cũng không thể tránh thoát được, dương vật lại nghẹn đau đến khó chịu, liền bắt đầu không có tiền đồ mà khóc lóc cầu xin Nghiêm Cẩn buông mình ra.
“Thiệu Nhiên ngoan, một lát sẽ thoải mái.” Nghiêm Cẩn nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên bộ dáng nước mắt lưng tròng, thân thể thon gầy vặn vẹo khó chịu, trong lòng đột nhiên mềm nhũn, ôn tồn nhẹ giọng vỗ về một câu. Hai người ở chung nhiều năm như vậy, đây cũng là lần đầu tiên Nghiêm Cẩn mở miệng vỗ về Hạ Thiệu Nhiên. Tuy rằng Hạ Thiệu Nhiên từ nhỏ đã đi theo phía sau quấn lấy Nghiêm Cẩn, nhưng Nghiêm Cẩn có thể bình bình đạm đạm cùng Hạ Thiệu Nhiên trò chuyện vài câu