Chương 92: Hợp hai làm một
"Cẩn.... đừng nhìn mà....A..." Hạ Thiệu Nhiên thấy Nghiêm Cẩn đang nhìn chằm chằm vào giữa hai chân mình, trong nháy mắt gương mặt đỏ bừng lên giống như muốn nhỏ ra máu, duỗi tay muốn che lại côn thịt đang dựng cao lên, lại không nghĩ rằng chỗ đó vô cùng nhạy cảm, Hạ Thiệu Nhiên chỉ mới chạm nhẹ vào một cái, chính mình lại không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ mềm như bông.
"Thiệu Nhiên...." Nghiêm Cẩn có chút khàn giọng kêu lên, thân thể tiếp tục đi về phía trước một trước, buộc Hạ Thiệu Nhiên đặt mông ngồi xuống mép giường, côn thịt căng trướng thẳng tắp dựng đứng ở giữa hai chân, Nghiêm Cẩn ngồi xổm xuống nửa quỳ ở trước mặt Hạ Thiệu Nhiên, đầu kề vào côn thịt cương cứng, đầu tiên đặt môi nhẹ nhàng hôn xuống, sau đso vươn đầu lưỡi liếm liếm quy đầu tiết dâm dịch trong suốt, cuối cùng há miệng trực tiếp ngậm toàn bộ côn thịt vào trong miệng.
"Cẩn.... Cẩn.... đừng mà đừng mà....A..a...." Hạ Thiệu Nhiên kinh hoảng thất thố chống đẩy đầu Nghiêm Cẩn ra, lần trước làm tình Nghiêm Cẩn cũng giúp Hạ Thiệu Nhiên khẩu giao, nhưng lúc ấy Hạ Thiệu Nhiên đang bị hạ dược, trong đầu mơ mơ màng màng không nhớ rõ lắm, cho rằng đây là lần đầu tiên Nghiêm Cẩn khẩu giao cho mình khiến Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy hoảng loạn vô cùng, rồi lại không kháng cự được cảm giác thoải mái khi côn thịt được Nghiêm Cẩn ngậm vào miệng phun ra nuốt vào, liên tiếp không ngừng rên rỉ.
Nghiêm Cẩn vừa nghe được thanh âm rên rỉ mềm mại kia của Hạ Thiệu Nhiên liền biết được cậu đang bị hắn làm cho cực kỳ sướng, lúc này đây ý thức Hạ Thiệu Nhiên hoàn toàn thanh tỉnh khiến cho Nghiêm Cẩn càng cảm thấy có thành tựu, liền càng thêm ra sức mà khẩu giao cho Hạ Thiệu Nhiên, trên côn thịt cương cứng dinh đầy nước miếng của Nghiêm Cẩn, trên dưới phun ra nuốt vào không ngừng phát ra tiếng nước nhóp nhép.
"Cẩn....Cẩn.... không được rồi...." Theo khoái cảm không ngừng gia tăng, trong miệng Hạ Thiệu Nhiên thì kêu không được, nhưng thân thể lại ngửa ra sau đẩy eo đem côn thịt của mình đỉnh lộng vào trong miệng Nghiêm Cẩn, ngay cả hai chân cũng bắt đầu dạng rộng sang hai bên.
Bàn tay Nghiêm Cẩn thuận thế sờ lên đùi Hạ Thiệu Nhiên, dọc theo da thịt bóng loáng sờ đến giữa hai đùi, Nghiêm Cần không ngừng sờ soạng cọ xát chỗ đùi mẫn cảm non mịn nhất của Hạ Thiệu Nhiên, sau đó lại dùng bàn tay cẩn thận bao bọc lấy trứng dái phía dưới côn thịt nhẹ nhàng vuốt ve.
"Cẩn.... mau bỏ ra đi.... nhổ ra.... muốn bắn...." Hạ Thiệu Nhiên bị mút đến sắp bắn tinh ra, liều mạng lắc đầu, đầy mặt đều là nước mắt sung sướng.
Nghiêm Cẩn lại càng hăng say phun vào nuốt ra, dứt khoát ngậm lấy côn thịt mút liếm thật mạnh.
Hạ Thiệu Nhiên thật sự là không nhịn được nổi, đành phải đem tinh dịch nóng hổi bắn hết vào trong miệng Nghiêm Cẩn.
Nghiêm Cẩn ực một tiếng nuốt xuống toàn bộ tinh dịch vào trong miệng, lại tiếp tục ngậm lấy côn thịt mút vào mấy cái, giúp Hạ Thiệu Nhiên hút ra tinh dịch chưa bắn còn sót lại sau lần bắn đầu, đầu lưỡi vươn ra tỉ mỉ liếm qua một lần từ gốc đến đỉnh côn thịt.
Hạ Thiệu Nhiên sau khi được Nghiêm Cẩn hầu hạ xong, trên côn thịt đã hoàn toàn sạch sẽ không còn dính lại chút tinh dịch nào, khôi phục lại hình dạng phấn hồng xinh đẹp như trước.
"Cẩn.... Cẩn...." Thanh âm Hạ Thiệu Nhiên run rẩy, nước mắt cảm động không ngừng trào ra khỏi khóe mắt, hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đối với chuyện Nghiêm Cẩn thích cậu không còn tồn tại bất kỳ hoài nghi nào nữa, nếu Nghiêm Cẩn không thích Hạ Thiệu Nhiên, hắn tuyệt đối sẽ không vì cậu mà làm đến bước này.
"Thiệu Nhiên, ngoan, đừng khóc." Nghiêm Cẩn đứng lên, nhìn Hạ Thiệu Nhiên ôn nhu cười cười.
Hạ Thiệu Nhiên đột nhiên vươn tay có chút vội vã kéo dây lưng của áo choàng tắm dài, phía trước Nghiêm Cẩn cũng chỉ thắt lại cái nút, chỉ vài động tác Hạ Thiệu Nhiên đã kéo được nó ra, côn thịt thô dài cương cứng nhảy ra, Hạ Thiệu Nhiên liền há miệng ngậm nó vào trong miệng mình.
"Ha.... Thiệu Nhiên, anh muốn em...." Nghiêm Cẩn cảm giác đầu lưỡi ướt mềm của Hạ Thiệu Nhiên đang đảo vòng quanh đỉnh côn thịt của mình, đầu lưỡi ngẫu nhiên lướt qua lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu, cảm giác sảng khoái giống như có một dòng điện tê dại đang lan truyền khắp toàn thân, Nghiêm Cẩn thở dốc ngắt quãng nói