Chương 94: Đồng tâm
"Cẩn, cảm ơn anh...." Một hồi hoan ái qua đi, Hạ Thiệu Nhiên vẫn khó nén nổi cảm xúc kích động trong lòng, ôm lấy cổ Nghiêm Cẩn không ngừng nói lời cảm tạ.
"Đồ ngốc, anh phải cảm ơn em mới đúng. Cảm ơn em đã tha thứ cho anh, một lần nữa trở về bên anh, cho anh thêm cơ hội để yêu em...." Nghiêm Cẩn lấy áo khoác để sau tấm lưng trần trụi của Hạ Thiệu Nhiên, lúc này hai người vẫn duy trì tư thế hoan ái như cũ, tuy rằng Nghiêm Cẩn đã bắn tinh, nhưng côn thịt cứng một nửa vẫn còn cắm ở trong hậu huyệt của Hạ Thiệu Nhiên. Trước đi khi Nghiêm Cẩn làm tình xong liền lập tức đi tắm rửa, nhưng hiện tại hắn luôn luyến tiếc rời khỏi thân thể ấm áp của Hạ Thiệu Nhiên, mỗi lần làm xong đều phải ôm cậu âu yếm hồi lâu mới rời đi.
"Cẩn....." Hạ Thiệu Nhiên mềm mại lên tiếng, quay đầu hôn nhẹ lên gương mặt Nghiêm Cẩn.
Nghiêm Cẩn cũng xoay đầu, chạm vào môi Hạ Thiệu Nhiên liền dán lên ôn nhu hôn môi, hai người giờ phút này không hề có dục vọng thân thể, chỉ có cảm giác hai trái tim kề sát bên nhau đầy ấm áp.
Hai người ôm nhau âu yếm một hồi, Nghiêm Cẩn sợ Hạ Thiệu Nhiên trần truồng mãi sẽ bị cảm lạnh, liền ôm cậu đi đến phòng tắm.
Lúc trước khi hai người làm tình xong, Hạ Thiệu Nhiên đều mệt tới mức đầu dính vào cái gối là ngủ ngay, nhưng hôm nay lại quá mức vui sướng. Hạ Thiệu Nhiên đã thích Nghiêm Cẩn nhiều năm như vậy, tuy rằng giữa hai người đã trải qua một đoạn hiểu lầm gập ghềnh, nhưng cuối cùng vẫn là ở bên cạnh nhau, hiện tại lại có một căn nhà riêng cho chính mình, làm sao Hạ Thiệu Nhiên có thể không cao hứng kích động. Sau khi được Nghiêm Cẩn hầu hạ tắm rửa sạch sẽ thân thể xong, Hạ Thiệu Nhiên liền gấp không chờ nổi muốn cẩn thận tham quan một chút căn nhà mới của hai người.
Dù sao khi tắm rửa xong trước hết cũng phải mặc vào quần áo chỉnh tề, nhưng quần áo đều để hết ở khách sạn. Đang lúc Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy cực kỳ khó xử, Nghiêm Cẩn bế Hạ Thiệu Nhiên vào phòng ngủ, đặt cậu đứng trên sàn nhà trống trước tủ quần áo lớn, Nghiêm Cẩn cười cười chỉ vào tủ quần áo, Hạ Thiệu Nhiên vừa mở ra đã nhìn thấy. Oa! Đồ lót, tây trang, áo khoác, trang phục thường ngày.... Tất cả quần áo đều chuẩn bị đầu đủ, trên cơ bản còn đều là kiểu dáng và màu sắc mà Hạ Thiệu Nhiên ưa thích. Hạ Thiệu Nhiên cảm động tới mức suýt chút nữa đã khóc lên, nếu không phải sức lực có hạn, chỉ sợ cậu lại bổ nhào vào trên người Nghiêm Cẩn chủ động "hiến thân"
Hạ Thiệu Nhiên mặc xong quần áo chính tề thì hưng phấn đi xung quanh nhà tham quan, Nghiêm Cẩn vốn đang có chút lo lắng cho thể lực của Hạ Thiệu Nhiên muốn cậu sớm đi nghỉ ngơi, nhưng cũng không đành lòng phá hỏng hứng thú của cậu, liền để cho Hạ Thiệu Nhiên từ từ đi tham quan, còn mình đến thư phòng xử lý công chuyện.
"Cẩn...." Sau khi Hạ Thiệu Nhiên tham quan xong, bưng một dĩa hoa quả đã được gọt xong đi vào thư phòng.
Nếu nói làm sao Nghiêm Thị lại phát triển mạnh như thế, ngoài công tác chuyên môn, ở khía cạnh cuộc sống đời thường Nghiêm Cẩn là một người có rất nhiều chuyện làm đặc biệt chu đáo. Ví dụ như trước tiên đã chuẩn bị đầy đủ quần áo cho Hạ Thiệu Nhiên, còn có khi Hạ Thiệu Nhiên đến tham quan phòng bếp, nhìn thấy một loại các loại đồ dùng nấu bếp, nồi niêu xoong chảo gì gì đó đều có cả. Hạ Thiệu Nhiên trong lòng còn có chút kỳ quái, cả hai người đều chẳng biết nấu ăn, Nghiêm Cẩn chuẩn bị nhiều đồ như vậy làm gì. Có điều làm cho Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy kỳ quái nhất chính là cái tủ lạnh to đùng đang cắm điện, tò mò mở ra thì thấy, bên trong sắp xếp một đống các loại hoa quả rau dưa tươi mới rực rỡ muôn màu.... Hạ Thiệu Nhiên lấy ra mấy thứ trái cây gọt rửa sạch sẽ rồi mang qua chỗ Nghiêm Cẩn.
"Nước lạnh như vậy, tay em không sao chứ? Lần sau muốn ăn cái gì để anh lấy cho em" Nghiêm Cẩn nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên đi vào, lập tức từ trên ghế đứng lên đi qua nhận lấy dĩa trái cây trong tay cậu.
Nghiêm Cẩn đặt dĩa trái cây xuống trên bàn bên cạnh, cầm lấy tay Hạ Thiệu Nhiên nhẹ nhàng xoa nắn, cái tay trái tàn phế kia của Hạ Thiệu Nhiên vĩnh viễn là sự hối hận không thể bù đắp trong lòng Nghiêm Cẩn.
"Không sao đâu mà" Hạ Thiệu Nhiên cười cười lắc đầu, đối với những thương đau trong quá khứ, Hạ