Sự hiểu chuyện lại ập đến
"Đây là phần của chồng con bà để anh ấy ăn đi ạ một lát con ăn sau cũng được!"
"Tôi không đói đừng để ngất xĩu lại báo gia đình tôi" Anh lạnh giọng nói
Cô ngậm ngùi trong lòng.
Từng câu từng chữ như dao cứa vào tim
Nhưng gạt đi lời nói ấy bằng một nụ cười
" Con ăn gì mà độc miệng bà có cho con ăn gì thối tha đâu mà nói vậy.
Thôi con ăn đi nó không đói thì một lát bà mua cái khác" Bà vừa nói vừa hờn Lục Thiên Quân
Cô lắc đầu "Anh ấy nói đúng ạ thôi bà để anh ấy ăn đi con ra ngoài mua đồ ăn khác ạ"
Nói xong cô đứng dậy đi ra ngoài
Bà chỉ biết đứng nhìn cô đi.
Còn Lục Thiên Quân chẳng để tâm lấy một lần
Ngồi cạnh xuống Lục Thiên Quân
"Bà thấy con bé sắp khóc rồi đấy!"
"Kệ cô ta con chẳng quan tâm mới nói mấy câu mà đã như vậy đúng là con nít"
"Ai rước con bé về mà bây giờ con nói vậy bà biết là Lạc Hân sai nhưng cũng đã biết lỗi con không cần đối xữ với con bé như vậy!" Bà dùng tất cả các vốn từ của mình nói cho Lục Thiên Quân hiểu
Nhưng anh lại giả vờ nằm xuống rồi ngủ thiếp đi
Sau khi chạy ra ngoài nghe được những lời này cô không nghĩ gì nhiều
Bây giờ phải làm sao cho Lục Thiên Quân hết giận mới là kế hoạch hiện tại của cô, khóc lóc chẳng nghĩa lí gì
Cô nhanh chóng gọi xe về nhà.
Tắm rửa ăn sáng và đi vào bệnh viện
Lần này sắc mặt cô cũng khá lên rồi.
Còn mua cho Lục Thiên Quân trái cây nữa
Bà thấy cô bước vào thì hiểu được cô muốn làm gì
"Được rồi bà phải đi thăm người bạn châc phải vài ngày mới về con ở đây chăm sóc nó nhé.
Nếu nó không nghe lời điện mách bà nghe chưa"
Cô vui vẻ gật đầu rồi để trái cây lại bàn
Sau khi bà đi thì cô ngồi xuống gọt trái cây
"Cô ra ngoài đi tôi muốn yên tĩnh" Anh lạnh giọng bảo
"Em không đi" Cô tỉnh bơ trả lời
Lúc trước Tô Thanh có dạy cô vài chiêu khi chồng mình giận làm thế nào bây giờ thì áp dụng được rồi
Anh ngây người ngạc nhiên sau đó cũng nằm im không kháng cự lại
"Sao cô lì vậy mới hôm qua còn thóc lóc thảm thiết cơ mà!"
"Ai rồi cũng thay đổi thôi" Cô vừa gọt trái cây vừa nói
Câu trả lời của cô khiến anh bất lực mà im miệng
Mặc cô làm gì anh cũng nằm im không nói
"Em biết anh không giận em lâu đâu em sẽ có cách khiến anh hết giận" Cô quay sang áp sát mặt mình vào mặt của Lục Thiên Quân
Anh mở to đôi mắt ra nhìn cô
Khóe môi cô nở nụ cười đắc ý
.....
Vài ngày sau
Hôm nay Lục Thiên Quân