Theo những gì Tùng Lâm điều tra và thu thập được, Mạc Toàn nhanh chóng có thể đẩy chú của anh – Mạc Hoàng Long ra trước mặt họ tộc.
Người chú này của anh vốn dã tâm không hề nhỏ, từ trước đến nay luôn là kẻ biết cương biết nhu, trước mặt thì đạo mạo đứng đắn, sau lưng lại giở trò hèn ném đá dấu tay.
Vốn từ lâu gia đình anh đã luôn cảnh giác với ông ta.
Nhưng lại chẳng thể khiến ông ta rút chân rết ra khỏi tập đoàn, bởi vì ông ta với bố Mạc Toàn là anh em cũng cha khác mẹ.
Ông nội của Mạc Toàn vì sợ con trai thứ, người được sinh ra bởi tình yêu mà theo ông nói là vô cùng chân chính phải chịu thiệt thòi, nên ông nội luôn bảo bọc người con này.
Chỉ tiếc, từ khi ông nội qua đời, bố anh tiếp quản công ty, người chú này lại chẳng yên phận, cứ muốn tước đoạt mọi thứ của bố Mạc Toàn.
Lần này tại sao Mạc Toàn lại quyết định làm căng như vậy? Cũng bởi vì con trai ông ta giống y ông ta, là một kẻ không an phận chút nào.
Hắn lại dám động tay động chân lên tài sản của công ty, đem kế hoạch nội bộ bán ra bên ngoài.
Một kẻ ngu đần nhưng thích thể hiện thì chỉ có thể dước họa vào thân.
Vừa hay, gia đình họ cũng là vật chướng mắt đối với mẹ của anh, vị chủ tịch phu nhân ấy làm sao có thể chịu được để kẻ khác lên đầu gia đình của bà mà làm tổ như vậy được, điều kiện để bà chấp nhận Tùng Lâm thay bà giám sát Mạc Toàn lại chính là điều bà mong muốn nhất.
Một mũi tên trúng hai con Nhạn.
Bà nghĩ bà không bị thiệt gì ở đây.
Sau khi đầy đủ chứng cứ, hai mẹ con Mạc Toàn không lại mà túm gốc nhất cả rễ của đám sâu mọt trong tập đoàn lên, có thể nói là một cuộc thanh tẩy vậy.
Bố Mặc Toàn vẫn mắt nhắm mắt mở, ông không muốn ra mặt chuyện này, vì ông còn nhớ di nguyện của bố là chăm sóc em trai, thế nhưng khi mọi chuyện quá đáng quá thì ông hy vọng bố mình trên cao có thể hiểu được.
Các bị lão đại trong dòng họ cũng chẳng rảnh mà nhúng tay, tập đoàn họ Mạc có phần của họ, bị kẻ trong nhà rút lõi họ biết chuyện lại hận chẳng bồi thêm cho mấy nhát kẻ làm ảnh hưởng quyền lợi của họ ấy chứ, ban đầu cũng có kẻ vào phe a dua, nhưng khi mọi chuyện phơi bày cho mười lá gan họ cũng chẳng dám.
Kết quả của sự việc lần này, số tiền họ chiếm đoạt của công ty phải hoàn trả lại hết, họ gần như trắng tay, bởi bao năm quen dựa dẫm nên chẳng chuẩn bị cho chính mình một cái phao cứu sinh.
Đến bước đường này, cả nhà họ quay lại cầu xin cũng vô ích.
Bố anh thương tình vẫn cho họ một căn nhà chú chân, còn tiền họ tự mình đi làm mà kiếm lấy thu nhập, bố anh không thể bao bọc được.
Đừng nói gia đình Mạc Toàn vô tình, chỉ là gieo nhân nào gặt quả đấy mà thôi.
Ngày vợ chồng em trai dọn đi, Mạc Xuân Phong đứng cạnh cửa sổ nhìn dáng vẻ chật vật của họ, ông hút một điếu thuốc, nhả làn khói mờ mờ bay ra.
"Bố, chẳng phải bố nói chú ấy là kết quả của mối chân tình của bố hay sao, tại sao bố coi trọng chân tình như vậy mà còn chia rẽ con? Con biết, người khiến Tố Uyên phải bỏ con là bố, người giúp bố thực hiện mọi kế hoạch là Hoàng Long, hai người lừa cô ấy là con có tình yêu mới, lừa cô ấy con thay lòng, còn chèn ép gia đình cô ấy đến chẳng thể ngóc đầu lên được.
Con khi đó hèn nhát, nên con trách hai người một phần thì tự trách bản thân mười phần.
Bao năm qua con dù giận, dù ghét nhưng con chưa từng khiến chú ấy tổn hại gì, kết cục hôm