Lúc bấy giờ đã là gần 12 giờ đêm nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của Trịnh Hàn đâu cả.Mỹ Tuệ lại vẫn chưa thể ngủ , vì lo lắng cho anh.
Cô nằm xuống rồi lại đứng lên đến bên cạnh cửa sổ để ngóng chờ anh trở về.....Bây giờ cô cảm thấy mệt mỏi vì có thai nên đã ngủ thiếp đi.
Lúc sau có 1 tiếng xe chạy vào trong sân nhà.....Không phải xe ai khác mà là xe của anh.Khi anh ở công ti vì điện thoại hết pin , nên lúc quản gia gọi điện anh đã không nhấc máy.
Vì quá chú tâm vào công việc nên cũng quên mất thời gian làm việc....Khi hoàn thành xong Hàn mới phát hiện ra là điện thoại hết pin cộng với bây giờ đã là nữa đêm.Anh nhanh chóng chạy về lo lắng cho cô, sợ cô lại không quen nhà mà ngủ chả được.
Anh về đến nhà thì quản gia đã đứng chào anh.
- Thiếu gia cậu đã về.
Anh chỉ gật đầu với bà với trạng thái mệt mỏi.nhưng chẳng quên hỏi bà về cô.
- Cô ấy sao rồi?
- Tiểu thư hồi tối này đã chờ cậu về ăn cơm, tôi đã khuyên cô ấy ăn trước nhưng cô ấy đã không ăn chỉ kêu tôi pha một li sữa .
Anh chăm chú nghe bà quản gia nói, sau đó bà quản gia nói tiếp:
- Mặc dù đã gọi điện cho cậu, nhưng hình như tiêu thư cô ấy cũng vừa mới ngủ mà thôi.
Anh trầm tư lo lắng cho cô nên đã nhanh chóng lên lầu xem cô:
- Được rồi tôi lên phòng trước.
Anh đưa cặp cho bà quản gia sau đó nhanh chóng lên phòng, cánh cửa mở từ từ. Rồi bước đến gần cạnh giường.
Nhìn vẽ mặt ngủ say của cô dễ thương làm sao, anh cúi đầu hôn nhẹ cô ở bờ môi.Tính đứng lên tắm rửa nhưng lại chợt nhìn thấy bên cạnh bàn li sữa phân còn, khiến anh cảm thấy ân hận làm sao, vì đã về muộn.
Anh bước vào phòng tắm, Tắm rửa xong anh bước ra nằm bên cạnh giường của cô.....Đầu tóc vẫn còn ươn ướt một chút.Anh bước nằm bên cạnh cô, ôm chầm lấy cô từ phía sau rồi vùi đầu vào gáy của cô, thèm ngửi mùi hương dịu nhẹ trên người của cô.
Anh nằm xuống cùng cô chìm sâu trong giấc ngủ.Buổi sáng anh đã thức dậy rất sớm kêu người khi nào cô thức sẽ pha 1 li sữa ấm cho cô.Nói xong thì anh cũng quay lại giường nằm xuống cạnh cô, ngắm nhìn đưa tay sờ lên khuôn mặt của Mỹ Tuệ.Cô thì vẫn là đang say giấc ngủ nằm trong lòng anh, cảm giác ấm áp làm sao.
Anh ngắm nhìn được một lúc thì cô chợt thức giấc.Dụi dụi mắt,sau đấy liền mở to mắt nhìn người phía trước mặt.
Anh mĩm cười với cô, Rồi lên tiếng.
- Chào buổi