Một tiếng sau Tiêu Cảnh Hoàn trở lại bệnh viện với ba suất cơm trên tay, anh đi vào phòng bệnh đặt lên bàn nói
"Mọi người chắc cũng chưa ai ăn tối, anh có mua ba suất em đem cho hai người họ đi"
Tô Thư Niệm gật đầu cầm cơm đến chỗ Tô Niệm Thành nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm Tiêu Cảnh Hoàn, thấy cô đi tới cậu túm lấy cánh tay cô nói nhỏ
"Chị, anh ta là ai mà lại thân mật với chị như vậy?"
Tô Thư Niệm biết rằng cậu lo lắng cho mình nên mới bày ra vẻ đề phòng như vậy, cô đập tay lên vai cậu lắc đầu
"Không phải lo lắng, mau ăn đi. Không phải em kêu đói từ sớm sao?" Dứt lời cũng đưa cho Ôn Kiều ngồi trên ghế một hộp cơm
"Bà cũng ăn đi".
Ăn xong vì bố đã có Niệm Thành và Ôn Kiều ở đó chăm sóc Tô Thư Niệm cùng Tiêu Cảnh Hoàn đi xuống khuôn viên của bệnh viện ngồi nói chuyện. Hai người đã im lặng được một lúc nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau, từ lúc cả hai đều hiểu rõ tình cảm của mình dành cho đối phương anh và cô đều không ngại ngùng thể hiện những cử chỉ thân mật.
"Hôm nay, em đã gặp vợ chưa cưới của anh". Tô Thư Niệm lên tiếng phá tan sự yên tĩnh giữa hai người.
"Anh sẽ không cưới cô ấy, anh sẽ không để hôn nhân của mình chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại. Bố mẹ anh và cả bố mẹ cô ấy đều sắp đặt cuộc đời của con mình theo ý muốn của họ, cô ấy chấp nhận sống một cuộc sống theo ý của người khác còn anh thì không. Anh muốn tự quyết định cuộc đời mình"
Tiêu Cảnh Hoàn nghiêm túc nói, bàn tay nắm lấy tay cô càng siết chặt hơn như muốn cho cô biết mình sẽ làm được những gì đang nói.
Tô Thư Niệm nhìn người đàn ông ngồi cạnh ánh mắt liền trở nên dịu dàng hơn, bàn tay anh rộng lớn ấm áp bao lấy bàn tay nhỏ nhắn lạnh giá của cô. Cô gật đầu nhẹ giọng nói "Em tin anh".
------------
Mục Thanh đưa Lâm Lam đến buổi triễn lãm tranh của họa sĩ Elvit - một họa sĩ nổi tiếng trong giới hội họa. Ông chỉ đến thành phố này duy nhất một ngày để tham gia buổi triển lãm của mình, Mục Thanh dắt cô đến chỗ ông lịch sự cúi đầu
"Chào ông Elvit, tôi có một người bạn rất thích tác phẩm của ông"
Elvit nhìn cô gái nhỏ đang nấp sau lưng Mục Thanh liền cảm thấy thú vị, ông bật cười lên tiếng "Cô gái nhỏ, sợ tôi sao?"
Lâm Lam lúc này