Từ lúc lên xe cho đến khi về biệt thự Tô Thư Niệm luôn thấp thỏm không yên, thỉnh thoảng cô lại lén nhìn Tiêu Cảnh Hoàn ngồi bên.
Anh không nói lấy một lời nào với cô, biểu cảm trên khuôn mặt luôn là lạnh nhạt khiến Tô Thư Niệm cảm giác đứng ngồi không yên.
Lên phòng anh liền lấy quần áo đi thẳng vào nhà tắm mà không mảy may để ý đến Tô Thư Niệm đứng bên.
Tô Thư Niệm ngồi xuống giường thở dài, đây là đang làm mình làm mẩy với cô sao?
Nửa tiếng sau Tiêu Cảnh Hoàn từ nhà tắm đi ra liếc nhìn Tô Thư Niệm yên tĩnh ngồi trên giường chơi điện thoại liền nhíu mày.
Cô không biết là anh đang giận sao? Rõ ràng người làm sai là cô trước mà bây giờ lại còn dửng dưng như mình vô tội vậy, càng nghĩ càng thấy phiền anh cầm điện thoại ở trên bàn đi ra khỏi phòng.
"Rầm".
Tiếng đóng cửa inh tai nhức óc vang lên, Tô Thư Niệm ngẩng đầu lên nhìn vào cánh cửa lẩm bẩm "Trẻ con".
Tô Thư Niệm cắm sạc điện thoại rồi đứng dậy lấy quần áo đi tắm.
Tắm xong cô vừa lau tóc vừa đi tìm máy sấy, nhìn máy sấy cô liền nghĩ ra một ý. Tô Thư Niệm để mái tóc ướt nhẹp đi ra khỏi phòng ngủ trên tay cầm theo máy sấy, đến thư phòng liền mở cửa đi vào đặt máy sấy lên bàn.
"Sấy tóc cho em".
Tiêu Cảnh Hoàn nhìn cô rồi lại cúi xuống tiếp tục nhìn máy tính, anh hoàn toàn lờ đi sự tồn tại của cô.
Tô Thư Niệm cảm thấy mình không sai, vậy thì tại sao cô phải đứng đây lấy lòng anh chứ?
"Tiêu Cảnh Hoàn, anh rốt cuộc bị làm sao vậy?"
Cô cuối cùng cũng bùng nổ rồi, Tô Thư Niệm tức giận gập laptop trên bàn làm việc của anh lại.
Tiêu Cảnh Hoàn cũng nhịn hết nổi rồi, anh ném cái bút trên tay đi đứng lên đối diện với cô
"Tô Thư Niệm, em đừng có mà quá đáng".
Đồ phụ nữ không có lương tâm, cô vậy mà lại còn hỏi anh bị làm sao? Anh thật muốn bóp chết cô tại đây mà!
Tô Thư Niệm nhìn anh chằm chằm không chớp mắt, cô giận đến cả mặt cũng đỏ lên luôn rồi. Cuối cùng Tô Thư Niệm cầm máy sấy trên bàn lên xoay người bỏ đi.
Tiêu Cảnh Hoàn ngẩn người nhìn cô đi mất, đây... đây rốt cuộc là ai giận ai vậy?
Đến giờ ăn tối hai người ngồi cạnh nhau yên lặng ăn cơm, vú Đồng nhìn hai người không nói câu gì liền thở dài lắc đầu.
Tiêu Cảnh Hoàn ăn xong trước liền đứng dậy đi lên gác, vú Đồng ngồi xuống đối diện Tô Thư Niệm hỏi
"Hai đứa đây là làm sao vậy? Cãi nhau à?"
"Không ạ". Tô Thư Niệm húp canh trả lời.
Đúng là đồ đàn ông nhỏ mọn, giận gì mà dai vậy? Anh không biết đường mà xin lỗi cô trước sao?
Tô Thư Niệm ở dưới bếp phụ vú Đồng thu dọn bát đũa rồi lên phòng. Nằm xuống giường mở một bộ phim Hàn Quốc nhàm chán xem.
Khi cô xem phim đến hai mắt như không mở được ra nữa mà Tiêu Cảnh Hoàn vẫn chưa ở thư phòng về.
Anh đây là muốn ngủ riêng sao?
Tiêu Cảnh Hoàn ngồi trong thư phòng xem bóng đá nhìn đồng hồ, đã 11 giờ đêm rồi anh không trở lại cô cũng không chịu đi tìm anh?
Đồ vô