Những lúc Vân Sơ ngẩng người trông rất đáng yêu.
Giản Du rất có hứng thú mà đánh giá nàng, nàng vốn dĩ rất nhỏ nhắn, làn da trắng nõn, tóc ngắn mới cắt không dài quá cằm, hơi xoăn, một đôi mắt hoa đào xinh đẹp mở to, môi mỏng khẽ mở, chậm chạp thốt ra một âm tiết: "Hả?"
Giản Du lúc này mới nói: "Dù gì thì tôi cũng thiếu em một lần rửa chén."
Vân Sơ chớp chớp mắt, há miệng lại là một âm tiết dường như có chút chệch nhịp: "À......"
Thanh âm rất thấp, không nghe ra cảm xúc gì.
Chờ đến lúc nàng định thần lại muốn nói gì đó thì Giản Du đã đóng cửa lại.
Vân Sơ ngồi yên tại chỗ một lát, nhắn tin cho Chu Chi Đào, liên tiếp mười mấy tin: "Chị ấy có ý gì chứ!"
Chu Chi Đào bay từ Hawaii đến San Francisco, lúc này đang lênh đênh trên Thái Bình Dương nên đương nhiên không có thời gian trả lời câu hỏi của nàng.
Vân Sơ phiền muộn rửa chén, sau đó cẩn thận che camera trong phòng lại, chuẩn bị đi tắm rửa, nhớ tới Giản Du cũng chưa từng quay chương trình, cho nên nàng nhắn tin nhắc nhở cô nhớ phải che camera lại.
Giản Du thật ra trả lời rất nhanh: Biết rồi.
Ngắn gọn súc tích, không trộn lẫn bất kỳ cảm xúc cá nhân nào.
Vân Sơ ném điện thoại lên giường, lại có tin nhắn mới được gửi đến, vẫn là Giản Du nhắn: Cảm ơn:)
Ánh mắt Vân Sơ hơi sáng, vui vẻ mà lăn một vòng ở trên giường, mở account Weibo phụ, soạn status Weibo: Có vài người giống như có ma lực vậy, một câu nói nhẹ nhàng bâng quơ có thể giết chết bạn, hoặc có thể khiến bạn chết đi sống lại.
Account phụ của nàng rất ít fans, kết quả mới vừa đăng lên liền xuất một bình luận.
Là account của Trần Tĩnh: Bớt ra vẻ, Nhà Thanh đã diệt vong*, sinh tử không phải là chuyện chỉ gói ghém trong một câu nói, ngay cả thẩm phán cũng không được!
*大清亡了: châm biếm, chế giễu một số người có tư duy lạc hậu, vẫn đắm chìm trong tư duy cũ, không biết tiếp thu cái mới.
Vân Sơ:......
Lại đổi status mới, lại có bình luận.
Giang Giang: Rảnh rỗi ở đây ra vẻ, không rảnh trả lời WeChat của tôi?
Vân Sơ:......
Cái người tên Giang Giang này là người lãnh đạo trực tiếp của nàng, người phụ trách mảng diễn viên của Sơn Trúc giải trí, tuổi trẻ tài cao, Giang Ngữ, Giang đại tổng tài.
Tuy rằng là cùng công ty, nhưng bộ phận điện ảnh nhiều người như vậy, Vân Sơ lại flop, hai người vốn dĩ cũng không có giao thoa gì.
Quen biết nhau là ở les bar, Giang Ngữ đến gần bắt chuyện với nàng, tiếng chạm ly thủy tinh ở trên quầy bar phát ra, váy hai dây màu đen của Giang Ngữ cọ qua cánh tay của nàng, vải dệt mềm mịn.
Giang Ngữ cuối người thì thầm với nàng: "Người đẹp, làm quen một chút nhé."
Cô ấy không biết Vân Sơ, nhưng Vân Sơ lại biết cô ấy.
Vân Sơ hơi ngả người ra sau một chút, sau khi kéo ra khoảng cách, chào hỏi: "Chào Giang tổng."
Giang Ngữ: "......?"
Vân Sơ nói: "Sơn Trúc giải trí."
Giang Ngữ phản ứng rất nhanh, lập tức liền phản ứng lại, đây là ăn cỏ gần hang, lại không thể hạ mặt xuống nước với nàng, vì thế cắn răng uy hiếp Vân Sơ: "......!Tiết lộ chuyện này tôi đóng băng hoạt động của cô đấy."
Vân Sơ nghiêm túc gật đầu: "Giang tổng yên tâm."
Giang Ngữ thấy nàng thức thời, hất cằm với nàng, nói với bartender: "Hoá đơn hôm nay của cô ấy tính vào thẻ của tôi."
Vân Sơ nhoẻn miệng cười: "Cảm ơn Giang tổng, vậy tôi liền không khách sáo nha!"
Vốn là bèo nước gặp nhau, nhưng sau đó Giang Ngữ vẫn là tìm được số điện thoại của nàng từ tài liệu của công ty, rồi thêm bạn với nàng, bên ngoài hai người giả như không quen biết, nhưng lại lén lút thường xuyên qua lại đến độ thân quen.
Sau khi nghe được Vân Sơ muốn đi tham gia chương trình yêu đương, Giang Ngữ biểu đạt sự phản đối mãnh liệt, cũng gọi Vân Sơ tới văn phòng cô ấy một chuyến.
Vân Sơ không đi, cũng không trả lời tin nhắn, mới có tình huống như vừa rồi.
Vân Sơ nghĩ thầm, dù gì trời thì cao mà hoàng đế thì xa*, hiện tại nàng cũng đã ở ở hiện trường ghi hình, còn sợ cái gì Giang Ngữ có đồng ý hay không, vì thế kiên cường trả lời: Tôi không đi, làm sao?
*天高皇帝远: có thể làm bất cứ điều gì mình muốn mà không sợ bị can thiệp hay bị cản trở
Giang Ngữ: Vân Sơ em cũng giỏi lắm rồi đó, nghệ sĩ mới nổi đi tham gia chương trình yêu đương???
Vân Sơ: Mới nổi cái đầu cô, nằm mơ sao!
Giang Ngữ:......!Em đang nghi ngờ trình độ buff cô của công ty chúng ta ư?
Vân Sơ: Cần tôi phải nghi ngờ sao?
Giang Ngữ: Ha hả!
Vân Sơ: Lãnh đạo, cô phải thông cảm cho tôi
Giang Ngữ:?
Vân Sơ: Cô nhìn cô mỗi ngày ở trong bar lượn lờ tán tỉnh mấy em gái, bạn gái muốn đổi thì đổi, còn tôi thì sao? Tôi có bạn gái bao giờ chưa? Độc thân hơn hai mươi năm, thật vất vả có cơ hội yêu đương công khai, tôi có thể bỏ qua sao?
Một bên khác, Giang Ngữ đặt cổ tay lên khung cửa sổ, ngón tay kẹp điếu thuốc, khẽ búng một cái, tàn lửa văng tung toé trong đêm tối, rồi biến mất trong bóng đêm.
Cô ấy mặc rất đơn bạc, gió lùa vào, cuốn lên một góc vạt áo.
Cô ấy hỏi Vân Sơ: "Nói đi, để mắt tới ai?"
/
Cùng lúc đó, ở dưới lầu của Vân Sơ.
Giản Du mở laptop ra, trên mặt bàn trống rỗng chỉ có một kiện hồ sơ không có tiêu đề, là kịch bản điện ảnh mới mà cô vừa sáng tác.
Cô gửi tiểu sử nhân vật cho đạo diễn casting: "Có thể bắt đầu casting."
Đạo diễn casting Tống Phẩm là bạn nối khố của cô, kinh ngạc: "Có nhà đầu tư rồi à?"
Giản Du: Ừ
Tống Phẩm: Đạo diễn, trên mạng đang truyền tin nói cô tham gia chương trình yêu đương là có nguyên nhân khác, không phải là thật đó chứ?
Sau khi Giản Du trả lời hắn xong, để điện thoại lên bàn, đeo mắt kính lên, đọc lại câu chuyện này từ đầu, đọc hết một lượt rồi mới tiếp tục viết, khi dừng lại đã quá nửa đêm, WeChat có không ít tin nhắn chưa đọc.
Cái dưới cùng là của Vân Sơ.
Spam một loạt dấu chấm than, và cuối cùng kết thúc bằng một biểu cảm dễ thương, trên thực tế, số lượng từ hữu hiệu chỉ có hai cái: Ngủ ngon!!! 【 tắt mặt trăng giúp em.jpg】*
Giản Du khép máy tính lại, trả lời nàng: Ngủ ngon
/
Giản Du bị đánh thức.
Ngay cả khi bật đèn bàn, cô cũng không thể ngủ sâu giấc, cô gần như đã thức dậy ngay khi có bất kỳ tiếng động nào phát ra, cách âm trong phòng không tốt, và cô có thể nghe thấy ở bên ngoài có vài người mới tới, Vân Sơ đang nói chuyện cùng các nàng.
"Xin chào xin chào, tôi tên là Vân Sơ."
"Ah! Tôi nhận ra cô! Chúc Hoàn Nhĩ có phải không? Nghe nói cô nấu ăn rất ngon!"
"Giọng của hai người nghe rất hay đó! Là diễn viên lồng tiếng sao? Thảo nào!"
"Nghe danh đã lâu, Bùi tổng!"
"Cô Giản — Thức! Dậy! Đi!"
......
Mười lăm phút sau.
Toàn thể khách mời của Love Tips có cuộc gặp gỡ đầu tiên, họ đang ngồi cùng nhau trên một chiếc bàn ăn dài, đạo diễn thúc giục quá gấp, Giản Du chỉ kịp thoa son môi, làm bản thân trông có khí sắc hơn.
Cô ngồi ở cuối bàn, quấn một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ sậm và đang chơi thỏi son môi, cô lơ đãng liếc nhìn mọi người và nhìn thấy những người trong tư liệu — nhiếp ảnh gia Chúc Hoàn Nhĩ, diễn viên lồng tiếng Văn Tây, ca sĩ internet Mạnh Chiêu Chiêu, tổng tài Bùi Vãn.
Cuối cùng dừng ở trên người Vân Sơ đang ngồi đối diện với cô.
Vân Sơ hẳn là còn vội vàng hơn cả cô, áo ngủ chưa thay, tóc chưa chải, này còn chưa tính, cố tình bên phải có một nhúm tóc bị dựng ngược, lại phối hợp với áo ngủ ấu trĩ, cả người thoạt nhìn có chút ngây ngốc đáng yêu.
Cô bình tĩnh đặt thỏi son lên bàn, đẩy đẩy qua bên