Tình Yêu Hay Tình Dục - Sex Or Love

Chương 123


trước sau


Omochii: chơi máy bay không? Vui phết đấy =)))

..........

Tóm tắt: chuyện mùa hè oi bức cùng Wakasa và chị hàng xóm sát vách.

Warning: không hợp vui lòng out.

..........

     Mùa hè dường như lại đến, không khí ấm áp mát mẻ của mùa xuân đã rời đi và nhường chỗ cho cái nắng chói chang của mùa hè. Thường thì vào độ mùa như thế này Wakasa sẽ không đi đâu khác ngoài việc cứ nhong nhong ngoài đường cùng đám anh em chí cốt, thường thì sẽ đánh nhau, hoặc là đi đâu đó gây chiến rồi tranh giành địa bàn. Thì độ tuổi chỉ mới 16, 17 cơ mà, Wakasa bấy giờ khá là ngông cuồng và hiếu chiến.

     Thế nhưng hắn hiện tại đang tương tư...một cô gái?.

     Không, không, không.

     Cô gái gì chứ, phải là chị gái mới đúng, vì cô ấy hơn Wakasa 3 tuổi lận. Một chị hàng xóm sát vách, xinh đẹp, giỏi giang, nấu ăn ngon mà còn...đáng yêu nữa.

     Wakasa nhớ lần đầu gặp nhau giữa hai người là khi hắn trở về nhà trong cái bộ dạng nhếch nhác đầy mồ hôi vì mới trải qua một trận chiến dài cùng anh em chí cốt. Còn cô ấy là cháu gái của một cụ bà gần bên.

     Cuộc gặp lần đầu khá ngượng, vì người Wakasa lại dơ hầy thế kia, cộng thêm cái nóng oi bức nữa. Cô ấy ghé sang với những món quà vặt nhỏ, nụ cười duyên dáng ngọt ngào, mang lại cho người ta chút gì đó đến từ cơn gió mát lạnh của biển cả.

     Không biết có phải yêu hay không mà...Wakasa dường như đã tương tư tới nàng hàng đêm.

     "Dạo này không thấy Wakasa nhỉ?." Shinichirou.

     "Nghe bảo nó đang theo đuổi một cô gái." Takeomi.

     "Cô gái gì, là một chị gái mới đúng." Benkei.

      Chà, cũng không bất ngờ mấy khi Wakasa có gu lạ như thế. Đời mà, đâu ai biết được tương lai đâu chứ.

     "Nè...chị đi đâu à?." Wakasa.

     "Chị có đi đâu đâu?."

     "Đi vào tim tôi rồi nè mà còn nói đi đâu..." Wakasa.

     Chà, coi bộ anh bạn này cũng văn vở khi tán gái chứ nhỉ? Gì mà đi vào tim mình đồ nữa chứ, đúng là ông cụ trẻ này.

     "Ừ, chị đang lạc đường trong tim em đấy."

     Giây phút chị nở nụ cười ấy làm cho trái tim nhỏ bé của Wakasa như bị ai đó bóp nghẹt lại, thêm cả gì mà lạc trong tim em. Má, Wakasa đúng là luôn buông lời tán tỉnh chị ấy, nhưng cậu vẫn hay bị những câu bông đùa của cô làm cho điên đảo cả lên. Đúng là chiếu mới trải, còn non.

     "Sao lúc nào chị cũng cười thế?." Wakasa.

     "Vì có em đấy."

      Chị ấy cười xinh lắm cơ, kể cả những lúc bận rộn chị ấy vẫn có thể khiến cho người ta sao xuyến vì nét đẹp thanh tao và trí thức của bản thân. Người gì đâu mà vừa đẹp lại vừa hỏi, lại còn đáng yêu nữa. Hỏi sao Wakasa không mê cho được chứ.


     Wakasa Bạch Báo thích nhất là bộ dạng nghiêm túc của chị khi làm việc, hay đó là những lúc chị vừa ngủ dậy. Bộ dạng khi làm việc của chị rất nghiêm túc, đôi kính cận và phong thái tự tin tập trung cao độ, chiếc áo sơ mi không kịp cài kín gì cả làm lộ chiếc xương quai xanh nhỏ thanh tao. Còn về những lúc sớm mai khi chị ấy vừa tỉnh giấc, việc đầu tiên chị luôn làm là luôn mở cửa sổ và trèo ra ban công ngắm khung cảnh lúc sớm mai.

     Phòng của Wakasa ở đối diện với em nên sáng nào em cũng hay thấy cậu ta ở đó cùng với cốc cà phê trong bộ dạng ngáy ngủ.

     Em tưởng Wakasa có thói quen dậy sớm, nhưng em đâu biết cậu ấy là đang muốn ngắm em mỗi ngày đâu.

     "Mặt chị có gì à? Sao em nhìn mãi thế?."

     "Có sự xinh đẹp của chị đấy." Wakasa.

     "Nịnh."

     Wakasa luôn khen em xinh đẹp dù em ở trong bộ dạng nào đi chăng nữa. Hôm nay cậu ấy mới dám ngỏ lời hẹn em đi chơi cùng mình một đêm, đi chơi thôi mà, cậu nhóc này coi bộ cũng ga lăng gớm. Luôn kéo em đi vào trong lề, hay đi phía sau em khi đi trên thang cuốn, hoặc là...quan sát rất giỏi trong việc em thích, ghét thứ gì đó.

     Wakasa không hút thuốc khi đi bên cạnh em, đường biết qua bạn bè thì Wakasa không phải là một cậu bé bình thường, cậu ấy là một tên côn đồ có tiếng, lại thường xuyên hút thuốc. Nhưng theo đánh giá em thấy Wakasa sẽ không để lộ tật xấu của mình khi đi bên cạnh em.

     "Hôm nay đi chơi vui nhỉ, em thấy sao?." 

     "Cũng được..." Wakasa. 

     "Mà...Waka đã có bạn gái chưa?."

     "Em hả? Đương nhiên là chưa rồi." Wakasa.

      "Còn người thương thì sao?."

     "...Chị hỏi làm gì mà hỏi nhiều thế!?." Wakasa.

     Cu cậu hình như đã giận rồi thì phải, mới hỏi có xíu mà cáu lên nhanh thế không biết.

     Đi một hồi cũng đến trước cửa nhà, em dừng lại tủm tỉm nhìn cậu nhóc này cười, sau đó nắm lấy tay cậu đan vào tay mình. Sự mềm mại từ da tay của em làm cậu có chút giật mình và hoài nghi, em dần kéo sát khoảng cách của hai bên, từ từ đến và chạm môi.

     Một cái chạm môi nhẹ, giữa tiết trời khuya mát mẻ của mùa hè, nhiệt độ khác biệt hoàn toàn với ban ngày. Cũng giống như cái chạm môi, Wakasa cảm thấy môi em thật sự rất mềm mại, ấm áp, lại còn có mùi ngọt nhẹ không biết liệu có phải là từ son dưỡng hay không nhỉ?.

     "Cảm ơn vì ngày hôm nay đã đi chơi cùng chị nhé."

      Thật ngọt ngào, đáng yêu lại lôi cuốn. Wakasa sau cái hôn ấy như chết đứng ra, cậu vẫn còn đang đắm chìm trong cái hôn vừa nãy mà không hề hay biết rằng cô đã vào trong nhà từ lâu. Chết tiệt mất rồi, Wakasa đã chính thức biết yêu, không chỉ đơn giản là yêu một cách bình thường mà là điên cuồng yêu mới phải. Thật tàn nhẫn khi chỉ hôn có một cái ngắn ngủi, cậu trai trẻ này...muốn nhiều hơn cơ.

     "Em hôn chị một cái được không?." Wakasa.

     "Không." 

     "Một cái thôi." Wakasa. 

     "Không."

      "Chạm môi cũng được." Wakasa.

     "Không là không."

      Chắc là cậu bạn này sẽ chết dần chết mòn nếu như không được hôn mất thôi. Đôi môi thiếu sức sống này cần được hôn, nhưng mà chị người yêu lại cứ chăm chú vào thứ khác chẳng chịu để ý tới mình thì phải làm gì đây?.

     "Em không đi chơi với bạn à? Sao lại nằm dài trong phòng chị thế kia?."

     "Em thích nằm trong phòng chị hơn." Wakasa.

      Đúng là nằm trong phòng người yêu thì thích thật, nhưng mà nằm trong lòng người yêu thì thích hơn nữa. Wakasa thích nhất là gối đầu lên đùi của chị ấy, tận hưởng cái view đồ sộ đỉnh của chóp đó lại tuyệt vời hơn, hay là nằm dài ra sàn mà ôm ấp chị cũng tuyệt chứ bộ.

     Dính mùi người yêu số một không ai giành nỗi số hai từ tay Wakasa cả.

     Cậu thích cái mùi nước xả vãi từ áo quần chị ấy, hay mùi thơm dịu của nước hoa mỗi lần ra đường cũng không tệ lắm. Nhưng mà...cái mùi thơm của cơ thể bốc lên khi vừa bước ra từ phòng tắm làm cho cậu vô số lần nghĩ đến việc 18+ với chị ấy.

     Con trai mà.

    Có ai bình thường khi ở bên cạnh người yêu đâu? Không ít lần cậu suy nghĩ không đúng đắn với chị, nhưng vì bản lĩnh của một thằng con trai đồng thời không muốn làm tổn thương chị cho nên cậu sẽ kiềm chế nó.

     Nhưng mà...lần này có vẻ cậu hơi sai lầm thật.

     Đi ăn cùng bạn bè nhưng lại lỡ say, nửa đêm hôm lại trèo cửa sổ leo qua nhà người thương.

     Knock, knock, knock...

     Gõ cửa liên tục như vậy cũng phiền chứ. Em chợt tỉnh mộng vì tiếng ồn, rời giường với lấy chiếc áo khoác rồi tiến lại gần cửa sổ.

     "Waka???."

     "..." Wakasa.

     Cu cậu gương mặt đỏ lựng lên vì say, cậu trai chẳng nói năng gì mà leo vào trong phòng sau đó thì ôm em thật chắc. Một cái ôm bất ngờ vào lúc nửa đêm, trăng hôm nay coi bộ cũng sáng quá nhỉ? Thời tiết cũng không quá lạnh như mọi khi, ít nhất thì trời vẫn có gió mà mát mẻ như mùa xuân vậy.

     Wakasa không trả lời hay nói gì với em cả, cậu ấy cứ ôm em như thế thật lâu thật lâu, cho tới khi em nghe thấy âm thanh bên ngoài cửa vọng lại, thì vội vã kéo cậu ấy vào trong chăn và cả hai liền trùm kín người.

     "Con chưa ngủ sao? Tiếng gì thế?."

     "A-a...không sao đâu ạ."

      "Coi ngủ sớm đi nhé, khuya rồi đó."

     "V-vâng..."

     Coi bộ...cứ như cảnh đang lén lút qua lại sau đó thì giấu tình nhân vào trong chăn ấy nhỉ.

     Em chợt giật mình khi Waka không chịu nằm yêu, cu cậu cứ vuốt ve khắp người, kèm theo đó là những cái hôn ngây dại trên da thịt. Đôi môi lạnh chạm vào eo con, bàn tay hư hỏng đang cố tình luồn vào trong áo. Cho dù đã là người yêu đi chăng nữa nhưng em vẫn thấy khá quan ngại về việc này, em chưa sẵn sàng cho nó.

     "W-Waka...đừng!."


     "Em bỏ tay ra mau!."

     "Đừng hôn nữa."

     Nói cũng bằng thừa, em vội vàng tung chiếc chăn bông xuống sàn gỗ, và thật bất ngờ trong bộ dạng say khước ấy...cậu ta đang nhìn em, nhìn em một cách chầm chầm. Ánh mắt mơ mơ hồ hồ ấy như đắm chìm vào em. Cậu dần trường người lên cao từng chút, từng chút một rồi chạm môi.

     Đôi môi hòa quyện vào nhau, vị đắng nhẹ của men bia còn đọng trong lưỡi, em khó khăn mà chấp nhận cái hôn đó từ cậu. Một sự khao khát, đắm chìm trong bể tình, chiếc đầu lưỡi nhỏ bé của em bị hôn đến sưng tê cả lên, em run run mút lấy môi dưới của cậu, còn cố tình cắn nhẹ để cầu mong cho cậu hãy dừng lại chuyện này.

     "Cho em nhé." Wakasa.

     "Em không nhịn nổi đâu." Wakasa.

     Bộ dạng vội vàng tháo thắt lưng của cậu làm cho em hơi hoảng, cậu ta vội vàng đến mức rối tung cả lên, vừa chửi thề vừa cố gỡ chiếc thắt lưng ra thật nhanh. Bên trong đã cương cứng lên mất nhưng vẫn chưa thể nào giải phóng được nó. Nhìn bộ dạng chật vật của cậu em có chút không nỡ, liền có giúp cậu nới lỏng thắt lưng quần và giải phóng cho thằng nhỏ cứng như đá kia.

     Nó to, cứng và nóng hổi. Wakasa thì cứ thuận gió mà đẩy thuyền, ôm hôn tới tấp, quấn quýt nhau không rời, cậu trai cứ vồ lấy em, ôm chặt không cho em thoát khỏi. Con Bạch Báo hóa dại rồi, nó đang thèm khát em, cực kì thèm khát.

     "Banh chân ra..." Wakasa.

     Nắm

lấy cổ chân banh rộng, cậu trai từ tốn cúi đầu xuống hôn lên chiếc bụng phẳng lì trơn nhẵn, rồi mút nhẹ chiếc thịt mềm mại của bụng dưới. Từng cái hôn nhẹ, cái nút nhẹ cũng để để lại dấu, chiếc quần nhỏ thật vướng víu nhường nào, thế thì đành phải lột sạch nó và vứt xuống sàn thì hơn.  

     "Ha..." Wakasa.

     "Đáng yêu quá đi mất." Wakasa.

     Cánh tay mảnh khảnh che đi những chỗ nhạy cảm của mình, em không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Wakasa, đúng là loài báo là loài động vật thích đi ăn đêm, nhất là thịt tươi. Em cứ như con nai tơ ngon ngọt đang chào mời con báo đó ăn tươi nuốt sống mình.

      "Ưm...a."

     Hôn nhau thắm thiết, những cái hôn tê dại, men say khiến em không tài nào mà suy nghĩ đúng đắn được, em cứ như thế mà chìm dần vào cái hố sâu của dục vọng. Khi nhiệt độ cơ thể cả hai càng cao, nó sẽ càng khiến cho trái tim nhỏ bé của em thèm được âu yếm nhiều hơn, được âu yếm bởi hắn.

     Rời chiếc môi nhỏ yếu đuối, tìm đến đồi ngực căng mọng trắng hồng. Gã nuốt nước bọt liếm nhẹ đỉnh hồng be bé đang ấp e trong cái vẻ ngại ngùng kia, ham say nút nó như thể muốn nuốt sạch vào bụng, đầu lưỡi nhám ranh mảnh cọ sát nhũ hoa yếu đuối, đằng khác thật đáng thương thay khi chiếc nhũ hoa còn lại bị bắt nạt đến sưng táy lên.

     "A-n-nhột..."

     Có nên gọi Wakasa là thằng nhóc chưa lớn hay không? Cậu ta đúng thật là nghịch ngợm khi chỉ nhắm vào hai bên đồi núi ấy mà âu yếm mãi không buông, hết bên này lại sang bên khác, cho đến khi cả hai đều đã ướt nhẹp vì nước bọt từ ai kia.

     "Ưm...chụt." Wakasa.

     "Chị...ướt nhẹp rồi kìa." Wakasa.

     "Chị cũng thích mà đúng không?." Wakasa.

     Cậu dần lùi thấp về sau, kéo hai bên chân gác nó lên vai của mình, một chiếc mèo ướt át đang cố giấu mình đây sao? Hồng hào, đáng yêu và ngọt nước.

     Ngày xửa ngày xưa, mèo ướt át và lưỡi ranh mảnh là đôi bạn thân của nhau, đi đâu cũng có nhau và luôn an ủi nhau mỗi khi buồn. Chiếc mèo nhỏ lại hay khóc, nhưng lưỡi kia thì lại hay bắt nạt mèo nhỏ hơn...duma clgt =))).
1

     Chạm lưỡi vào mèo nhỏ, từ tốn len lỏi vào bên trong. Các thớ thịt run rẩy siết chặt lấy cậu không rời, ngón tay đâm sâu và cọ sát mạnh vào các ngóc ngách nhỏ, cơn tê dại bồi hồi trong lòng ngực trẻ nhỏ bé, em run run thở từng hơi khó khăn, hai tay bấu chặt tấm ra giường vốn phẳng phiu giờ đây dường như nó đã nhàu nát. Cơ thể nhạy cảm hơn nhiều theo nhịp điệu của ai kia, hai bắp đùi muốn cọ sát vào nhau nhưng lại bị chặn bởi lực tay mạnh mẽ từ Wakasa.

     "Đ-Đừng...chị sắp!!!."

     Cảm giác đó dồn dập kéo đến, em cong người rít một hơi thật sau, các đầu ngón chân gập vào trong da thịt, mọi thăng hoa của cơ thể tuông trào cùng một lượt. Cảm giác nó không quá tệ, nhưng dư âm của những dao động đó vẫn còn khiến cho em khó lòng mà quên ngay.

     "Cho em nhé, chị cũng thích chuyện này mà." Wakasa.

     Không biết Wakasa có thật sự say hay không, em có cảm giác như cậu ấy giả vờ say để leo lên giường mà nỉ nôi đòi quan hệ tình dục cùng em. Giây phút này em không còn nghĩ bản thân sẽ thích cái việc mất đi lần đầu cùng với thằng nhóc nhỏ hơn bản thân 3 tuổi, thứ em sợ là sau đêm nay...em sẽ mất đi cảm giác an toàn.

      Wakasa thấy em hơi gồng người, thì có dịu dàng ôm em vào lòng, ôn nhu âu yếm vuốt ve cho em. Nhưng tại sao nhỉ, em vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện này. Em sợ hãi nó, việc trao đi lần đầu cho một người đàn ông mà mình chỉ vừa mới quen, nói trắng ra là em chỉ định đùa giỡn với tình cảm Wakasa, em chỉ muốn mối quan hệ này là một thứ gia vị gì đó trong cái cuộc đời nhàm chán này.

     Liệu em có thật sự gặp đúng người hay không?.

     Liệu sau này em và Wakasa chia tay thì sao? Liệu em sẽ nói gì với chồng tương lai?...

     Em có cảm xúc gì với Wakasa nhỉ?.

     Yêu?.

     Chơi đùa?.

     Vui vẻ?.

     "Đừng!!! Dừng lại đi!."

     "Chị biết em giả vờ say thôi Waka!."

     Em vội vàng né tránh những cái ôm của Waka, né tránh cậu trai ấy và quay sang một bên kéo chăn bông lên để vùi mình vào trong đó.

     "E-em...chị giận à?." Wakasa.

     "Em xin lỗi." Wakasa.

     Waka thấy em như thế cậu trai cũng không dám vượt quá giới hạn. Cậu lặng lẽ leo lên giường nằm bên cạnh em, chỉ cần đơn giản là cả hai yêu nhau là được, nếu em không muốn cậu sẽ không vượt quá giới hạn hay áp dụng tình dục lên trên cơ thể của em đâu.

     Vì...Wakasa yêu em mà nhỉ?.

    Chuyện đêm đó cứ trôi qua, và cả hai vẫn kéo dài mối quan hệ như trước. Chỉ là dạo này em luôn tạo ra khoảng cách với Wakasa, dù là người yêu nhưng cả hai luôn có một bức tường vô hình nào đó chen chân vào, em không còn muốn hôn, ôm với cậu nữa. Em né tránh những lần muốn thân mật âu yếm với cậu...

     Thế rồi vào một chiều hè mát mẻ, cậu thấy phía nhà em rộn ràng nhộn nhịp hẳn, hỏi ra thì mới biết rằng em sắp trở về...

      Cũng đúng mà, mùa hè hết rồi, em phải trở về để chuẩn bị cho công việc của mình nữa chứ. Nghe thấy thế Wakasa cũng biết tại sao dạo này em cứ tránh mặt cậu mãi, chẳng lẽ em không muốn nói lời tạm biệt với cậu à. Không phải cả hai là người yêu hay sao? Cớ gì chỉ sau đêm đó cả hai lại xa cách nhau đến như thế chứ.

     "Chị không muốn nói gì với em à?." Wakasa.

     "Chúng ta dừng lại đi, ngay từ đầu chị chẳng có tình cảm gì với em cả."

     "Chị rất biết ơn vì 3 tháng qua em dành tình cảm cho chị nhiều đến thế, nhưng chúng ta không giống nhau, chị chỉ xem thứ tình cảm này là gia vị trong cuộc sống mà thôi."


     "Ngay từ đầu chị hôn em cũng chỉ muốn dụ dỗ em, khiến em tin vào thứ tình yêu ảo mộng đó."

      "Quên chị đi, em sẽ gặp được một cô gái tốt..."

     "..." Wakasa.

     Đường đường là một Bạch Báo, kẻ gây ra nổi khiếp sợ với những tên côn đồ khác, cớ gì cậu lại phải đau khổ vì một cô gái chứ?.

     Chị tệ quá, chị tệ đến mức khiến em đem lòng yêu thương chị, để rồi nhận lại những đau khổ. Lẽ nào nó là cái bản chất vốn có của chị hay sao? Một con người tồi tệ chỉ biết đến niềm vui của bản thân, lẽ nào đêm đó những cái ôm, cái hôn, những lần âu yếm nhau cũng chỉ để mua vui sao?.

     Khóe mắt cậu đỏ hoe, lệ cay sắp tuông trào, cậu quay lưng rời đi mà không để lại thêm lời nào nữa. Thật đau đớn, trái tim khi yêu thật ngu ngốc và ngây dại, cậu cứ tưởng sự dịu dàng, ngọt ngào đó là dành cho cậu, là vì yêu mới trao.

     Thật tồi tệ...

     Mùa hè năm đó có những yêu thương, cũng là mùa hè năm đó yêu thương hóa đau đớn.

     Nếu như có duyên gặp lại thì sao nhỉ? Wakasa cũng khá bất ngờ với điều này, cậu nghĩ bản thân sẽ hận em, sẽ câm thù người con gái đã mang tình cảm của mình ra trêu đùa như thế, nhưng không. Một lần nữa trái tim tan vỡ đó đã được chữa lành bởi tình yêu.

     Vẫn là mùa hè, vẫn là lần gặp gỡ như thế.

     Một lần nữa trao đi tình yêu, một lần nữa cầu xin tình yêu đó sẽ được bù đắp. 

     "Em lại đọc quyển nhật ký của chị cho con nó nghe à?."

     "Thiệt là..."

     "Đọc cho con nó nghe để biết rằng trước đây chị tệ cỡ nào." Wakasa.

     Phải rồi, tình yêu năm đó đã được bù đắp một cách trọn vẹn.

     "Waka à, chị biết chị tệ, nhưng mà chúng ta lớn rồi đừng có kể cho con nít nghe chuyện đó chứ em?." 

     "Ừ nhỉ...vậy gọi chồng đi rồi em sẽ không kể chuyện đó nữa." Wakasa.

     "G-gì chứ?."

     "Gọi là chồng, hoặc đậu nhỏ sẽ có thêm một đứa em?." Wakasa

      "..."

     "..." Wakasa.

     Cu cậu chẳng nói gì mà thở dài, đóng cuốn nhật ký lại đặt trên bàn rồi tiến lại gần vác em lên vai.

     "???"

     À...hiểu rồi.

     Em biết chắc chuyện gì sẽ xảy ra với mình rồi đấy.

     Đậu nhỏ hướng mắt nhìn theo ông bố Bạch Báo của mình đang vác mẹ trên vai thì cũng chẳng xa lạ gì với cảnh này nữa. Cu cậu quá quen với chuyện bố thích thân mật với mẹ rồi. Dù sao nhà có thêm đứa em cũng vui, cậu sẽ sai bảo nó và dạy nó trở thành tay sai của mình.

OoO

     Tiếng hì hục vang trong căn phòng nhỏ ấm áp, em run run đẩy mông ra sau, tứ chi gần như đã bị khóa chặt bởi gã đàn ông tàn bạo phía sau. Từng nhịp thúc mạnh liệt, ra ra vào vào làm cho em chết mê lên mất, con mèo nhỏ ướt át bị ức hiếp đến nhũn cả người ra. Wakasa vung tay đánh mạnh vào mông, cậu đánh cho đến khi nó sưng đỏ lên, rồi cười khúc khích vừa khen em rất ngoan. 

     Người tồi tệ cuối cùng là ai?.

     "A-Ah...hức"

     "C-Chậm thôi..."

     "Waka..."

     "Nâng mông lên, rên rỉ xem nào?." Wakasa.

     Hạt mầm non bên trong được tưới tinh túy vào, chiếc bụng nhỏ bỗng căng chướng lên bất thường. Mọi giác quan trên cơ thể bị tê liệt hẳn hoi, tầm nhìn mờ mờ, em cố bấu vào cánh tay để giúp mình tỉnh táo hơn một chút.

     Chiếc gậy thịt to cứng bơm sạch "sữa" vào trong nhưng chẳng chịu ra ngoài, gã mặc nhiên lật em nằm ngang qua một bên rồi tiếp tục hiệp mới.

     "Ha...chị siết quá, chị thích em hơn hay thằng nhỏ của em hơn?." Wakasa.

     Hỏi sớm quá rồi, gã bóp má kéo em lên thì nhận em có vẻ như em đã thiếp đi vì quá mệt, đúng là chưa kịp làm nhiều trò vui hơn vậy mà...

     "Chị sẽ lãnh đủ vì dám bỏ quên em đấy." Wakasa.

     Chị lãnh đủ rồi, tha đi. Xin người đấy.

     Một mùa hè yêu thương, một mùa hè đau đớn...cho đến những kỉ niệm đẹp bên nhau.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện