Omochii: toi tuyet vong, toi rot triet hoc Max-lenin.
6
..........
Tóm tắt: tình ta buồn như ngày chị O rớt môn Triết.
Warning: sếch but sầu, không hợp vui lòng out.
..........
Em thích ngồi ngắm mây, thẫn thờ đưa đôi mắt nhìn vào những đám mây trôi chầm chậm về phương xa nơi trời cao. Em thích nằm dài trên lớp cỏ xanh mướt mát mẻ những ngày cuối hạ, đôi khi ngủ một giấc say nồng bỏ mặc cả khái niệm thời gian thì có lẽ nó tốt hơn nhiều nếu như em đối diện với sự thật đó.
Em có một tình yêu nhỏ.
Em yêu người đó và người đó cũng yêu em rất nhiều.
Em và người ấy đắm chìm vào những giấc mộng ấm êm về một tương lai quá xa vời. Đôi khi đó không phải là một giấc mơ giàu sang, em chỉ mong ước rằng ta vẫn có nhau dù đó có là giấc mơ đi chăng nữa.
Một ngày thu mát, em mệt mỏi bước ra khỏi cổng trường đại học kiến trúc và hướng về cửa hàng xe quen thuộc, nơi mà em hay trú ngụ sau mỗi giờ chạy deadline ngập cả đầu.
"Shin ơi?."
"Ơi?." Shinichirou.
Anh ấy trả lời em, dáng vẻ đẹp trai khiến em si tình mãi vẫn ở đó, anh cởi đôi bao tay dính đầy dầu nhớt, vùi điếu thuốc đang hút dỡ vào gạc tàn sau đó dang tay để chào đón cái ôm từ em. Cô gái nhỏ trong mái tóc vàng tẩy đi tẩy lại lao vào ôm chầm lấy anh, vùi mình vào lồng ngực rắn chắc, cảm nhận nhịp đập từ trái tim.
"Nay em tan lớp sớm nhỉ? Anh còn định đi đón em nữa đấy." Shinichirou.
"Ừm hưm..."
Em chẳng chịu buông tay, cứ đứng ôm như vậy mấy phút liền cơ. Đúng là những phút như thế này thời gian trôi qua thật sự rất lâu, em thấy bản thân dường như được xoa dịu đi mười phần nào khi được âu yếm trong tình yêu như thế này.
"Em hôn anh nhé?."
Em choàng tay qua cổ, đu lên cố áp sát mặt của cả hai gần nhau hơn. Ánh mắt em dán vào cái nhan sắc thanh tú của chàng trai này. Shinichirou nhìn em, anh ấy khẽ cười rồi ôm lấy chiếc eo của em dán hai thân thể sát vào nhau hơn chút, khóe môi cong lên, anh từ từ áp sát xuống gần môi em. Hơi thở nóng từ anh em có thể cảm nhận rõ, từng chút kéo gần từng cm lại là dán đôi môi của cả hai làm một.
Em tít mắt cười tận hưởng vị ngọt lịm của chiếc hôn này, nghịch ngợm hé môi mút nhẹ môi dưới của anh ta, còn dùng răng níu lấy nó. Đúng thật những lúc như thế này em và Shin chẳng để ý gì xung quanh cả, em và Shin đâu có biết rằng có 3 cái đầu nhỏ đang lén lút nhìn hai đứa rồi cười khúc khích đâu chứ?.
"H-Hôn rồi kìa!." Emma.
"Emma đừng kéo tóc anh nữa." Mikey.
"Này, im lặng đi." Izana.
Ba quả đầu nhỏ nép vào chỗ khuất của bức tường, lén lút nhìn đôi trai gái đang chim chuột kia.
Nghe tiếng động, em khẽ hé mắt liếc nhìn thì mới thấy ra bản thân đang bị nhìn lén. Còn bất ngờ hơn khi Shinichirou lại luồn tay vào trong áo từ phía sau vén lên cao nữa chứ.
"S-Shin! Bỏ tay ra!."
"Hửm?." Shinichirou.
"B-Bị nhìn kìa."
Em xoay mặt sang hướng khác để che đi sự ngại ngùng lúng túng của bản thân, đám nhỏ bị phát hiện thì cười ầm lên rồi thi nhau tháo chạy ra khỏi đó. Shinichirou không dỗ em mà còn ở đó ghẹo rằng em nhát, anh ta vẫn giữ lấy eo em rồi cười khúc khích, cái tay hư vẫn không từ bỏ ý định luồn vào trong áo cơ mà.
Lại một chiều thu mát mẻ, em mệt mỏi bước ra từ phòng thi. Đôi mắt lờ đờ thiếu ngủ hiện rõ, thứ em cần nhất hiện tại là một giấc ngủ mà thôi, em chẳng cần gì khác cả.
Bước mãi mới tới nơi, em đi thẳng vào trong mặc kệ những vị khách đang trò chuyện mà nhào tới ôm chầm lấy Shinichirou. Em thấy Shinichirou đang ngồi đó trò chuyện cùng khách thì phải, hay là bạn bè gì đó em cũng chẳng để ý mấy là bao. Cứ đi vào trong, vứt chiếc balo nặng trĩu xuống sàn, leo lên ghế rồi gối đầu lên đùi của anh ta.
"A...em tùy tiện quá đó cưng à." Shinichirou ngoài mặt nói vậy nhưng lại dịu dàng cởi áo khoác đắp lên người cho em, anh ta biết mà, biết rằng tối qua em đã thức thâu đêm cho kì thi buổi sáng hôm nay mà.
"Kệ đi, em mệt rồi."
Đám bạn của anh ấy cứ thi nhau trêu ghẹo, nói rằng lời đồn bạn gái Shinichirou rất bám người, nhưng ai ngờ lại bám đến mức này. Shinichirou cười đáp lại, anh xoa tóc âu yếm đưa em vào giấc ngủ sâu.
Em cứ thế mà say giấc nồng, có vẻ cả ngày hôm nay em đã quá mệt mỏi rồi.
Tỉnh dậy khi trời đã tối muộn, em thấy mình đang nằm trên giường chứ không phải là ghế sofa như lúc chiều. Có vẻ như Shinichirou đã nhân lúc em ngủ say mà ôm em vào phòng thì phải.
Trời dần về đêm khá lạnh, em vươn người một cái rồi lột mấy miếng dán giảm đau trên người vứt vào trong thùng rác. Thì việc học của em cùng mấy cái deadline cứ dí lấy em mãi không buông, thế nên những miếng dán giảm đau này chính là vị cứu tinh cho em khi đó.
"Em tỉnh rồi à?." Shinichirou.
"Ừm...em mới dậy."
Shin đi lại gần em, anh ấy cúi đầu hôn lên má em, hôn lên trán rồi nhẹ nhàng xoa đầu bảo em mau đi tắm vì trời đã tối đi từ lâu. Em thích cách anh ta ôn nhu như thế này, thích cách anh ta âu yếm em trong tình yêu.
Dù là những cái xoa đầu đơn giản nhưng nó cũng khá tuyệt mà?.
"Shin...tắm chung với em nhé?."
"H-hả?." Shinichirou.
"Tắm chung đi."
Mặt của Shin rất dễ đỏ, anh ta nghe thế thì hơi ngượng ngừng một chút. Nhưng chuyện này cũng quá bình thường cơ mà? Cả hai có phải là lần đầu của nhau đâu? Ôm, hôn, làm tình và rất nhiều nữa là đằng khác còn gì đâu mà ngại với chả ngùng cơ chứ nhỉ?.
Em thấy Shin chưa chịu trả lời thì liền vén áo ngoài vứt xuống sàn, sau đó vòng tay ra sau định tháo mắc cài của áo ngực thì Shin liền giữ lấy tay em và nói sẽ tự mình làm việc này. Cứ như một thằng nhóc trai tân chính hiệu vậy.
"Mở giúp em nhé."
Em quay lưng ra sau, vén mái tóc tẩy của mình lên phía trước để lộ tấm lưng gầy nhỏ mảnh mai. Shinichirou khẽ nuốt nước bọt, anh ấy cúi đầu áp môi lên hôn lấy vai gầy sau đó thì vòng tay ra phía trước bồng em lên bước vào phòng tắm.
Em dựa mình vào chiếc máy giặt, mỉm cười ranh mảnh nhìn anh ta. Shin cởi chiếc áo ướt đẫm mồ hôi cả ngày dài để lộ chiếc cơ bụng săn chắc. Anh ta tiến lại gần em vòng tay ra sau vuốt lên, ngón tay thông thạo tháo chiếc mắc cài, làm cho bầu ngực căng tròn bị ép chặt kia bây giờ đã được giải phóng đi sức ép phần nào.
"Nhanh nào...bộ anh muốn chung ta bị nhiễm lạnh sao?."
Em đẩy ngón trỏ chạm vào yếu hầu của Shinichirou sau đó khẽ vuốt nhẹ kéo môi anh ấy lại gần. Khúc khích cười rồi trao nhau nụ hôn sâu, em quấn chặt hai bên đùi của mình lên hông của anh ta, tay vòng qua gáy ôm chầm lấy chàng trai nồng nàn hôn. Há môi đớp lấy lưỡi nhỏ, nút nhẹ, cắn yêu kéo dài, Shinichirou là một tên nghiện thuốc lá và cái thói quen xấu đó đã lây sang em, mùi vị của thuốc lá truyền thống hòa vào vị the nhẹ của thuốc lá điện tử. Nó tuy độc hại nhưng có gì đó rất cuốn hút nhau.
Hôn đến phát nghiện, em chết tê khi chiếc lưỡi nhỏ nhắn của mình không thể nào thoát được từ tay Shin, anh ta hôn khá giỏi làm cho em