Omochii: trong khi người ta đang chill nghỉ hè thì tôi lại cắm đầu ôn thi cuối kì năm 1.
4
..........
Tóm tắt: bé hư thì nên phạt.
Warning: some, đơn riêng, không hợp vui lòng out.
..........
Con gái chọn tình yêu, phụ nữ chọn tiền và tình dục.
Buổi sáng hơi sương đầy mát mẻ, em nằm ườm trên chiếc giường lớn thở đều đều tận hưởng bầu không khí trong lành, việc âu yếm suốt cả đêm qua với người tình đã khiến cho em hết sức lực để tỉnh táo, tấm lưng trần trụi dưới lớp chăn bông êm ái, những họa tiết rải rác trên tấm da mỏng hồng hào.
Sanzu dường như đã hết kiên nhẫn, gã trèo lên giường choàng tay qua eo kéo em về phía mình hôn hít.
"Cưng à, dậy đi nào. Anh sắp phải đi công việc rồi đó." Sanzu nói với giọng âu yếm em, gã ngọt ngào liên tục hôn lên đôi môi mềm ngọt lịm, những cái hôn, cái hít mùi đầy trên chiếc cổ thanh tao.
"Um..." Em nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, em đã rất buồn ngủ rồi. Em đúng là chẳng thể nào ngủ yên được khi Sanzu cứ ôm em như thế.
"Đừng...cho em ngủ đi." Em cố đẩy Sanzu ra khỏi người mình, nhưng lại thất bại trong việc để anh ta ôm ấp. Người của Sanzu ấm quá, lại rất thoải mái nữa, ôm rất thích nên em đành choàng tay qua ôm lại anh ấy rồi tiếp tục giấc nồng trong lòng của anh ta.
"Con mèo nhỏ ngứa đòn này..." Sanzu cười hiền, gã dịu dàng hôn lên tóc em đầy yêu thương.
Sanzu có một nàng búp bê bên cạnh, Sanzu rất yêu thương nàng ấy và luôn cho nàng ấy những thứ tốt nhất.
Và Sanzu không thích chia sẽ cho bất cứ ai cả. Nhưng mà gã buộc phải chia sẽ với hai tên cấp dưới đáng ghét.
"Sanzu lại giở trò với bé cưng của chúng ta rồi." Ran nhìn vào màn hình điện thoại, gã đã than thở hơn cả tiếng đồng hồ chỉ vì phải rời khỏi nàng thỏ cưng để đi đến cái nơi khỉ ho cò gáy như thế này.
"Anh đừng than thở nữa, phụ em đi nào. Sanzu cũng sắp đến đây thôi mà?." Rindou ngồi phịch trên thùng gỗ thở dài, gã thấy cái công việc hiện tại cực vãi cả đái ra.
Vứt chiếc khăn tay dính máu xuống sàn, Rindou thở dài một hơi, gã mong cho Sanzu tới đây nhanh một tí để còn chia việc mà làm nữa.
Đúng là khó chịu thật mà.
OoO
Khi phố lên đèn thì em lên đồ, em vui vẻ chuẩn bị cho mình bộ đồ đẹp nhất để có thể đi hẹn hò với bạn bè. Em luôn giấu 3 người kia một cách hoàn hảo, để họ tin rằng em là một đứa con gái ngây thơ, trong sáng. Em biết họ sẽ rất tức giận nếu như em cứ bạn bạn bè bè đến quán bar bung xõa như thế này, nhưng mà nếu giấu đi thì làm sao mà họ biết được.
Không có thứ nào tuyệt vời bằng cách đi trêu đùa trái tim của bọn con trai mới lớn tại quán bar cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mái tóc dài bồng cùng một màu tím đen huyền bí, em bước vào quán bar cùng hội chị em thân thiết. Như một con người khác hẳn ở nhà và trong đôi mắt của những kẻ kia, em trong mắt bạn bè là một con người hư hỏng, chịu chơi và tinh nghịch.
"Jinmei, lâu quá không gặp cưng." Hội chị em của em cũng phải gọi là rất keo lì, không phải con cái nhà giàu thì cũng phải là người tài người giỏi.
Cô ấy đi lại ôm eo của em, bàn tay được gắn móng giả dài vuốt từ eo xuống mông bóp nhẹ. Môi cười khúc khích đầy ngọt ngào.
"Mấy anh yêu của cưng đi rồi hay sao mà cưng đến đây?." Cô ấy nói.
"Đi cả rồi." Em mỉm cười đầy ngọt ngào. Đôi môi căng mọng nổi bật với những chiếc khuyên sáng bóng. Nhìn em chẳng khác nào một đứa ăn chơi trác táng cả, khuyên tai, khuyên môi, khuyên mũi. Đủ thứ hội tụ trên em.
Nhưng có vẻ họ vẫn chưa hay cái bộ dạng ngây ngô như một chú thỏ trắng đang ẩn mình sau lớp mặt nạ kia...
"Tch..."
Không biết em có gây thù chuốc oán với ai không nhỉ? Cô gái kia từ trên tầng trên đã chú ý đến em, cô ấy đã chụp lại bức ảnh mà em ngọt ngào trò chuyện với chàng trai ngồi kế bên mình và gửi cho ai đó.
Em vẫn ngây ngô cười nói với chàng trai kia, em mặc kệ rằng anh ta đang đặt tay ở mông của mình và sờ soạn nó. Nụ cười xinh đẹp với bộ đồ nóng bỏng, mùi thơm ngọt dịu trên cơ thể bốc lửa của em.
Dưới ánh đèn lắp lánh, em cứ như một đóa hồng dại nở về đêm. Một vẻ đẹp lạ lẫm và khác biệt với những cô gái khác, em có phải là hóa thân từ loài bướm lam không nhỉ? Em chẳng bao giờ yêu đương gì, em chỉ chọn đối tượng mà hút dinh dưỡng từ chúng cho đến khi chúng chết dần chết mòn, và quái thay, chúng chẳng bao giờ biết rằng em lại là một con người tồi tệ như thế.
Ở nơi xa nào đó, dường như những con mồi của em đang cảm thấy vô cùng tức giận. Họ đã bị lừa một vố lớn khi tin rằng em là đứa con gái ngây thơ trong sáng nhường nào.
Có lẽ sắp tới em sẽ phải nhận được một hình phạt lớn từ họ nhỉ?.
Đã một tuần kể từ khi họ rời đi, em cũng cảm nhận được linh cảm của mình đang bảo rằng họ sẽ về trong tối nay. Thế nên em đã ngoan ngoãn dẹp hết cái bộ dạng hư hỏng của mình, quay trở về với hình dạng của một nàng thỏ ngây thơ trong sáng.
Đồng hồ đã điểm 1pm và em đã không tài nào tỉnh táo nổi nữa. Em bắt đầu nằm xuống giường ôm vùi mình vào chiếc chăn bông, lặng lẽ nghe âm thanh của chiếc đồng hồ tích tắc qua lại.
"..."
"Cục cưng đã ngủ rồi à?." Giọng của ai thế nhỉ?.
Ran yêu em quá đi mất, nhìn cái bộ dạng ngủ say của em mà gã thấy ngứa ngáy trong người. Ai mà ngờ được bọn họ đã bị em lừa một vố đau như thế nào, chú thỏ trắng ngây ngô kia mà lại là nữ hoàng của các hộp đêm, lại còn bấm khuyên, uống rượu, chơi ke và làm những điều tệ nạn khác.
"Chúng ta nên phạt em ấy thế nào đây nhỉ? Bọn mày có ý kiến gì hay không? Rindou? Sanzu?." Ran cười cười quay ra đằng sau.
Gã biết những kẻ này cũng chẳng phải là người tốt gì, thế nên cũng đã sớm đoán được hình phạt dành cho em.
Buộc sợi dây thun trên cánh tay trắng trẻo, Sanzu đeo bao tay vào chuẩn bị cho em một liều thuốc nhỏ coi như là món quà dành cho em sau những ngày bị lừa. Mũi kim lạnh lẽo đâm vào trong mạch máu, em nhíu mày vì đâu, đôi mắt lim dim đang cố mở để xem xem chuyện gì đang xảy ra.
"Ngoan...không đau." Rindou áp đầu vào trán em, anh ta khẽ cọ xem đó như là một lời an ủi vì đã khiến em đau.
Liều thuốc cũng mau chóng được đẩy vào trong mạch máu và bây giờ là lúc để chiêm ngưỡng em trong bộ dạng phát tình.
Một phút, hai phút...Mười phút đã trôi qua, bọn chúng đang thấy được cơ thể của em biến đỗi một cách từ từ, da non chảy mồ hôi, em bắt đầu trở mình, cục cựa nhiều hơn trước. Tay vô thức kẹp vào giữa hai chân và cọ sát.
Ran chiếm lấy đôi môi của em, gã mút lấy đôi môi nhỏ ngọt ngào, bàn tay tách hai vách đùi dần dần tiến vào sâu bên trong. Âm thanh ướt át khá bắt tai, em nhíu mày mơ hồ nhìn người đàn ông kia là ai.
"R-Ran...?" Em choàng tay lên ôm người đàn ông kia, mơ mơ màng màng đón nhận nụ hôn của anh ta.
"Hửm?." Ran nhướm mày lên đáp, gã luồn tay vào trong lớp vải mịn của váy ngủ xoa nắn nhẹ bầu ngực mềm mát mẻ.
"Em muốn..." Hai chân em cọ sát vào nhau, nó kẹp chặt bàn tay của Ran ở giữa. Em thấy bên trong mình đang dần trở nên ngứa ngáy và khó chịu, cả ngực của em nữa.
"Vậy thì em phải làm gì?." Ran lại hỏi, anh ta là một tên có cái tôi khá cao, cho nên anh ta rất thích cách người khác xuống nước van xin mình.
"Em...xin anh, bên trong em khó chịu lắm." Đôi mắt nhỏ chảy nước, em áp tay lên bàn tay của Ran ở bầu ngực của mình nắn nhẹ theo ngụ ý em đang muốn gì.
Ran biết rõ là em đang rất thiếu thốn, nhưng gã biết đây không phải là lúc để chiều chuộng em. Trước hết thì phải cho em biết thế nào là dám lừa dối bọn họ.
Tay em với tới hạ bộ của Ran nhưng liền bị anh ta giữ tay lại. Ran mỉm cười, gã không chịu để em chạm vào là ý gì?.
Môi vẫn hôn, tay vẫn xoa bóp ở ngực, nhưng gã lại chưa chịu cho em.
"Em khó chịu lắm...cho em đi." Em bấu lấy tay của Ran, nước mắt chảy dài trên gò má xinh đẹp kia. Em đáng yêu như thế thật khó khiến cho Ran ghét em được mà.
"Em có gì muốn nói với anh chứ?." Ran ngừng hôn, gã bắt đầu nghiêm túc với em rồi đây.
"Hửm?..." Em lắc đầu khó hiểu, tay nắm lấy cổ áo của anh ta cố leo lên người.
Em thấy cơ thể mình nóng đến phát điên rồi, em chẳng thể nào tỉnh táo nổi nữa, em cứ mơ tưởng đến việc sex mà thôi. Hạ thân áp lên hạ thân của Ran, em cố cọ sát cả hai điểm vào nhau, mặc khác em chủ động cho gã những cái hôn ngọt ngào.
Môi chạm môi, đầu lưỡi tìm đến nhau, một cái cảm giác tê tê dại dại ở bên trong. Nhưng...tại sao Ran lại không ôm em?.
"Đã nói là sẽ dùng chung mà? Sao lại ăn lén thế hả?." Sanzu bất ngờ xuất hiện từ phía sau, gã choàng tay qua eo kéo em ra khỏi người Ran, em nhìn vậy mà nhẹ hều, gã xách lên chỉ với một tay vô cùng dễ dàng.
"Haru...?" Em ngước lên nhìn gã đàn ông đang xách mình như một con mèo rồi quay sang nhìn Ran, đôi mắt ngây ngô chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bên dưới của em chảy nước đầy ra, em khó chịu cọ sát hay chân của mình, tay bấu vào quần của Sanzu.
"Đừng xách em ấy như vậy, dễ bị đau bụng lắm." Rindou di đến chụp lấy em bồng lên.
2
Cả ba người cùng xuất hiện à? Em cứ nghĩ họ sẽ đi lâu lắm chứ?.
"Mọi người về rồi?." Em ôm chầm lấy Rindou, cố gắng để bản thân không bị chiếm đi lý trí, em vẫn còn tỉnh táo được mà nhỉ?.
Rindou vẫn còn biết thương em, anh ta dịu dàng xoa đầu em. Nhưng mà tại sao từ lúc về ai náy cũng khá lạ, chẳng giống như trước nhỉ? Chẳng lẽ em làm gì sai à?.
Rindou thả em ngồi trên ghế, anh ta chống tay ở hai bên và bắt đầu hỏi "Em có giấu bọn anh chuyện gì không?."
"Nếu bây giờ em thú tội, bọn anh sẽ tha thứ cho em." Rindou lại hỏi em đã giấu mọi người những gì?.
Nhưng bây giờ não em lại trắng xóa, em có biết mình đã làm gì, hay giấu gì đâu chứ? Em chỉ biết lắc đầu tỏ ra không biết gì cả. Thật sự mà nói lúc này em chẳng có gì trong đầu ngoài việc thiếu thốn tình dục cả, em khó chịu và bắt đầu khóc. Thứ vũ khí mạnh nhất của phụ nữ là gì? Là những giọt nước mắt xinh đẹp đó.
Em đúng là đã chịu đến mức không còn tỉnh táo nổi rồi, cả cơ thể nóng ran, chân tay run rẩy. Em đã nói là không biết gì để giấu cả nhưng mà bọn họ cứ bắt nạt em.
Em biết...chỉ cần em khóc thì họ sẽ bỏ qua cho chuyện này.
"Được rồi, anh xin lỗi..." Rindou lo lắng ôm em vào lòng vỗ về "Ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện sau, giờ thì ngoan đừng khóc nữa." Rindou hôn lên mắt em, gã dùng sự ngọt ngào ôn nhu của mình để chăm chút cho em từng giây từng phút một.
Ran và Sanzu cũng biết đây không phải là lúc để tra khảo em nữa, một đứa con gái mè nheo, mít ướt lại còn đang hứng tình.
"Chúng ta sẽ nói chuyện với nhau vào ngày mai..." Ran lắc đầu than thở, gã quay sang Sanzu hỏi "Thứ này sẽ có tác dụng trong bao lâu?."
"Chả biết, cho đến khi em ấy cảm thấy đủ." Sanzu nói, gã cởi từng chiếc cúc áo của mình tiến lại gần và ôm em đi lại giường.
Ban đầu bọn họ chẳng muốn làm em khóc đâu, chẳng qua là họ cảm thấy cay cú vì bị lừa thôi. Bản thân dù rất yêu nhưng khi biết mình bị lừa thì lại rất khó chịu, em chẳng lẽ không tin tưởng bọn họ à? Sao em có thể làm những trò như vậy với bọn họ chứ?.
OoO
Cơ thể trần trụi với những dấu hôn rải rác, em say đắm trong cái hôn nồng nàn từ Rindou, anh ta hôn em rất