Omochii: pú vội pú vã
..........
Tóm tắt: Đạo tàn bụ.
Warning: không hợp vui lòng out.
..........
Nhớ về em dù thân xác đã già, anh vẫn luôn giữ em trong kí ức này, dù thế nào đi chăng nữa.
Em đã kết hôn được 2 năm và mối hôn nhân này thật sự rất tuyệt, còn hạnh phúc nữa. Em chẳng cần phải đi làm chỉ cần ở nhà vui vẻ mà thôi, tiền của chồng em đi làm nó luôn về tay em cả cho nên em chẳng phải lo gì cả.
Kết hôn 2 năm nhưng em vẫn chưa thật sự sẵn sàng để làm mẹ, bởi vì em còn quá nhỏ.
Chồng hơn em cả một con giáp cơ mà. Hồi mới quen em cũng thật sự bất ngờ vì cả hai đến với nhau quá nhanh. Chẳng qua em và anh ta gặp nhau trong một lần tình cờ, và rồi hẹn hò sau 1 tháng tìm hiểu và đi đến kết hôn chỉ sau 5 tháng yêu đương. Em chấp nhận lời cầu hôn của Taiju ngay sau khi sinh nhật tuổi 18 của mình trôi qua một ngày.
Nói cho dễ hiểu thì anh ta đã ăn sạch sẽ không chừa lại miếng nào sau khi em đủ tuổi.
Ngay sau cái hôm bị ăn sạch sẽ đó, anh ta liền cầu hôn em luôn, hốt em về dinh ngay lập tức. Em cứ tưởng bản thân bị dụ cơ đấy, lấy chồng năm 18 tuổi và hiện tại em chỉ mới 20 mà thôi, vẫn chỉ đang là một đứa sinh viên năm 2 chưa biết gì về chuyện đời cả.
Sáng sớm em đã vội để đi học rồi nhưng chẳng hiểu Taiju cứ níu lấy em lại rồi hôn hít, gã khóa em trong chính đôi tay lớn của mình, liên tục quấy rối bằng những cái hôn cái sờ soạn khắp nơi.
Vuốt ve đùi non, hôn cổ, Taiju mặc cho em mắng ầm cả lên nhưng gã nào chịu để em yên đâu.
"Anh à, xin anh đấy. Em sắp trễ rồi!." Em cố kéo cánh tay của Taiju ra khỏi em của mình, nhưng anh ta cứ cố tình ghì chặt hơn và cứ hôn.
Phát cáu vì em cứ mãi chống cự, Taiju liền bế hẳn em lên đặt em ở trên bàn, gã xoay em lại cưỡng hôn.
Bất lực vì lời nói của mình chẳng có trọng lượng, em chịu thua, choàng tay lên cổ và đồng ý nụ hôn của gã. Hai đôi môi dính liền nhau, đầu lưỡi lanh lợi luồn tách môi quấn quýt không rời.
Khẽ tách môi cho em thở sau đó thì lại tiếp tục hôn, hôn cho đến khi thõa cơn thèm khát của mình, gã mới chịu buông tha cho em.
"Yêu em." Taiju nói.
Son bị lem, tóc rối mù, lớp makeup tốn công em dậy sớm để chuẩn bị cho buổi thuyết trình ngày hôm nay, vậy mà đã bị Taiju phá hỏng hết. Công sức em coi như đổ sông đổ biển mất tiêu, em mếu máo, đôi mắt lưng tròng, mũi và hốc mắt ửng đỏ lên. Taiju thấy thế vội vàng xin lỗi em, gã liên tục nói xin lỗi luôn miệng nói mình sai, em chùi mạnh lau đi những giọt nước mắt sau đó thì im lặng bỏ đi.
Có vẻ như sáng nay Taiju đã vô tình đạp trúng quả mìn rồi, em chẳng hề nhìn gã mà rời đi như thế chắc là đang giận lắm đây. Biết là mình sai nhưng mà cái cảm giác khi chọc cho em phát khóc đó nó làm cho Taiju thấy lân lân trong người, gã thích chuyện đó, dù là trêu cho em khóc hay là ghẹo cho em khóc òa ở trên giường cũng khiến cho gã cực kì hưng phấn dữ dội.
Tự lái xe đến trường, em vội vã đỗ xe tại bãi đậu sau đó thì nhanh chân chạy thụt mạng về lớp, em vừa chạy vừa buộc lại tóc, tô lại son, khá may cũng chỉ trễ có 5 phút, em may mắn chui được vào lớp bằng cửa sau mà không bị giảng viên phát hiện.
"Ồ? Nhóm trưởng đến rồi đấy à?." Cậu trai cùng bàn lên tiếng, cậu ta là bạn học cùng khoa của em, lại còn là trưởng câu lạc bộ thể thao, đẹp trai, khí chất ngời ngời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Sáng khóc à? Sao mà khóc thế kia?." Cậu ta hỏi, tay đưa cho em gói khăn giấy nhỏ.
Không giấu gì ai khác cả, cậu ta đơn phương em lại còn công khai theo đuổi em, ấy vậy mà vốn là người trong cuộc em chẳng bao giờ biết được điều này, người ngoài ai ai nhìn vào cũng biết cậu ta thích em nhưng mà em nào biết.
Tay gác qua thành ghế, cậu ta như thể công khai cho mọi người biết rằng em là của cậu ấy. Tuổi trẻ nồng nhiệt, ai mà chả thế bao giờ.
Buổi thuyết trình có vẻ diễn ra khá suôn sẻ, nhóm của em chẳng gặp phải bất lợi gì trong việc thuyết trình và cả phản biện. Nhưng mà có một điều rằng em chẳng ngờ được...đó là sự xuất hiện của Taiju.
Anh ấy đến đây với vai trò là diễn giả của một talkshow về vấn đề định hướng và khởi nghiệp. Em thấy khá lạ vì Taiju là ông chủ của các nhà hàng lớn nhỏ khắp Nhật Bản, anh ta trước giờ không thích xuất đầu lộ diện nhưng sao hôm nay lại lạ thế nhỉ?.
Tình cờ thay em cũng đến để xem buổi talkshow hôm đó, em ngồi ở phía trên cao, đi cùng với nhóm bạn của mình, bản thân lại ngồi kế cậu bạn đang thầm thương trộm mến mình kia nữa.
Taiju biết em sẽ đến, anh ta dường như đã nhìn chầm chầm về chỗ em từ đầu buổi cho đến cuối buổi.
"Cậu biết anh ta không? Tớ thấy anh ta từ nãy tới giờ cứ nhìn chầm chầm về phía mình." Cậu bạn kia ghé sang thì thào bên tai tỏ ra vô cùng thân mật.
"Tớ...không quen anh ta." Em nào có điên mà nói ra mình đã kết hôn hay quen biết với Taiju đâu, vì em sợ bản thân sẽ dính phải những lời đồn đại xì xào là đu theo đại gia để kiếm tiền.
"Lát nữa đi xem phim không? Chỉ tớ và cậu?." Cậu ấy tấn công rồi.
"Mọi người không đi cùng sao?."
"Họ bận rồi, tớ cũng đã hỏi nhưng chẳng ai đi cả."
Cả hai cứ thì thầm với nhau trong thân thiết quá nhỉ? Nó làm cho Taiju nóng máu rồi đấy.
Taiju không lên tiếng, anh ta sẽ thầm giữ nó trong lòng, để cho tới khi về đến nhà thì em sẽ biết hậu quả của mình là gì.
Buổi diễn thuyết cũng đã kết thúc, sinh viên đông đúc chen lấn rời khỏi hội trường. Em ngó xem thì chẳng thấy Taiju đâu cả, phía sau em là cậu bạn kia chứ không phải là Taiju.
Chợt một tin nhắn được gửi đến, Taiju nói em hãy đi đến cầu thanh số 3 tại tòa nhà D cách đó không xa.
Anh ta còn nói nếu không đến thì tối nay sẽ cho em biết thế nào là hậu quả vì không nghe lời.
Lời đe dọa đáng sợ thật, em nhớ lại cái hôm em cố tình giấu anh ta để đi xem phim cùng bạn bè, buổi tối đêm hôm đó Taiju đã hành hạ em đến mức ngày hôm sau em chẳng thể đi nổi với đôi chân nhỏ bé của mình.
"Tớ quên mất mình có cuộc hẹn với giảng viên môn Kinh tế, chắc là không thể đi cùng cậu rồi. Xin lỗi nhé." Em rùng mình, vội nói dối là có hẹn với giảng viên để lấy cái cớ mà rời đi.
Cậu ta thấy em chạy về hướng tòa nhà D thì có chút...nghi ngờ?. Phòng của giảng viên bộ môn Kinh tế không phải ở tòa A sao?. Cậu ta nhìn em rời đi một hồi lâu rồi cũng biến bóng mất đâu đó.
Taiju nói anh ta đang ở cầu thang của tầng 7, em đi thang máy lên tầng 6 rồi mở cửa cầu thang thoát hiểm số 3 đi bộ lên tầng 7.
"Nhanh gớm?." Taiju đang hút thuốc.
Anh ta nhìn em đang thở hì hục kia mà lòng khẽ dao động.
"Anh gọi em lên đây có chuyện gì thế?." Em hỏi, từ từ đi lại gần anh ta.
Taiju không trả lời, anh ta dập tắt điếu thuốc còn đang cháy kia rồi bỏ nó vào thùng rác bên cạnh, không nói một lời liền nắm lấy tay em dồn vào chân tường rồi lại bất ngờ cưỡng hôn.
Dù vẫn còn giận nhưng mà kệ đi, em không muốn bản thân bị hành hạ như hôm trước đâu. Em biết lùi thì gã biết tiến, gã dồn em vào bức tường nhiệt tình hôn hít.
Đôi tay mảnh mai choàng lên ôm lấy cổ gã, em nhón chân, gã ôm eo. Hai cơ thể cọ sát vào nhau chỉ cách có mỗi lớp vải bên ngoài.
"Anh gọi em ra đây chỉ để hôn à?." Em hỏi, ánh mắt đê mê ngắm nhìn dung nhan của gã đàn ông ở phía trên, bỗng Taiju bồng em lên, ánh mắt của cả hai như đắm chìm vào nhau. Taiju ở nhà và Taiju ở bên ngoài khác nhau thật đấy, vẫn là gương mặt luôn nhăn nhó khó gần, nhưng khi ở nhà anh ta chẳng bao giờ vuốt keo trên tóc cả.
Đeo đôi kính trông tri thức hơn hẳn, em nhẹ nhàng tháo đôi kính của anh ta ra sang một bên cho khỏi bị đụng vào da thịt, mùi của nước hoa, mùi của anh ta khiến cho em có chút rạo rực trong người.
Đúng giận thì giận nhưng em lại chẳng bao giờ giận thằng nhỏ của Taiju cả.
"Hana?." Bỗng có tiếng gọi vang lên từ bên dưới lầu, Taiju và cả em giật mình, anh ta liền thả em xuống, còn em tự mình chạy thoát thân.
Đúng là em chỉ biết lo cho mình mà thôi, chẳng khác nào một đứa trẻ ích kỉ cả.
Tiếng bước chân vang lên càng lúc càng gần. Cậu bạn kia chẳng thấy ai ngoài Taiju đang ở đó hút thuốc. Ánh mắt vô tình chạm nhau, cậu ta giật mình hỏi "C-Chú có thấy có bạn gái nào chạy qua đây không?."
"Chú?." Taiju nhíu mày.
"Là bạn nữ này." Cậu nhóc đó đưa bức ảnh chụp lén khi em ngủ gục trên bàn cho Taiju xem.
"...Không thấy." Anh ta nói, đút tay vào túi quần lấy bao thuốc lá lên, cậu nhóc kia cũng chẳng tò mò hỏi gì thêm mà rời đi.
Thân thiết quá rồi nhỉ? Ngồi chung bàn, ghé tai hỏi nhau, rồi lại có ảnh chụp lén. Taiju thấy không thích rồi đấy.
Tối hôm đó gã về nhà khá muộn, còn mua cho em một túi quà nho nhỏ. Bước vào nhà đã thấy mùi thơm từ căn bếp, gã thấy bụng mình có chút cồn cào rồi. Đi nhanh xuống tìm đến em, mái tóc dài búi gọn lên cao, dáng vẻ mảnh mai chẳng chịu nổi gió của em làm cho gã nổi cơn thú tính mà. Đặt túi quà trên bàn ăn, gã từ từ đi lại vòng tay qua eo ôm em, gác mũi lên vai, gã hít hít cái mùi hương mà đêm nào nó cũng xuất hiện trong tâm trí của gã, em thơm quá lại còn ngọt ngào nữa. Chẳng khác nào món Gelato cherry yêu thích của gã.
"Anh mới về à?." Em hỏi.
"Ừm..." Gã ừm một câu đầy lười biếng.
"Anh có quà cho em." Taiju lấy túi quà đưa cho, hai tay ôm eo kéo em về phía mình, gã ghé tai "Anh rất mong chờ tối nay đấy.".
Lời dụ dỗ đầy quyến rũ, em khẽ rùng mình khi thanh âm của gã lọt vào tai.
Sau khi Taiju lên lầu, em nhìn vào túi giấy mà anh ta đã đưa, bên trong đụng một chiếc hộp bằng giấy với họa tiết bên ngoài khá tinh xảo. Em lấy nó ra xem xem bên trong có gì thì giật mình đỏ bừng tía tai, đó là một bộ váy ngủ khá là hở hang, họa tiết ren là chủ đạo, quần nhỏ lại được buộc bằng dây thì biết rằng tối nay sẽ có chuyện gì xảy ra rồi.
Em ngó tới nồi súp còn đang bốc hơi kia. Chẳng hiểu thế quái nào mình lại đi làm súp hàu hầm nữa chứ!.
Tối nay có vẻ tốn hơi nhiều sức rồi đây...
Taiju nhìn vào nồi súp to chà bá ở trên bàn, gã nhìn nó rồi nhìn