Tình Yêu Hay Tình Dục - Sex Or Love

Chương 30


trước sau


Omochii: nói là drop cho đến 10-7. Nhưng não nhiều ý tưởng quá phải thải hết để chừng đi thi não phải tịnh :))).
..........
     Tóm tắt: mưa, đêm, người thay thế.
     Warning: Như mấy chap trước.
..........
     Yêu? Còn gì tuyệt hơn khi cả hai ta đều yêu nhau?. Đó là điều tuyệt nhất mà tôi có thể cảm nhận được khi ở bên cạnh em.
1

     Em bảo em yêu tôi, nhưng chưa bao giờ em nói "yêu" tôi cả.

     Em nói em thích mái tóc của tôi...nhưng chẳng bao giờ em chạm vào nó.

     Em cho rằng tôi là người tình mà em thương nhớ, đêm say nặng tình thỏ thẻ tên người xa lạ.

     Em là của riêng tôi, nhưng trong tim em lại chẳng có tôi...

      Tôi yêu em, em yêu người khác.

..........


      Cơn gió từ biển rộng thổi ùa vào khung cửa sổ, mùi mặn mà thoang thoảng từ biển khơi, em mãi say mê với những nét hoạ về người con trai ấy. Quên đi hiện thực về chiếc còng ở chân...

     Đôi mắt hướng về ánh chiều tà hoàng hôn trên biển, mắt em mơ hồ trống rỗng, chẳng còn chút tia sáng của những ngày hè.

     Gã tiến lại từ sau, ôm lấy em, vùi đầu vào cổ. Ôi...nàng thơ của gã, gã yêu em, yêu em nhiều lắm...

     Gã cho em những thứ tốt nhất, những thứ hoàn mỹ nhất luôn được dành riêng cho nàng thơ của gã. Ôi gã luôn thế...chấp nhận với cái mác của người kia để được gần em.

     Ôm gã, em dịu dàng hôn lên gò má đã hao gầy, đôi mắt thăm đen đậm vì thiếu ngủ quá nhiều. Em ôm gã vào lòng, vuốt ve tấm lưng gầy gò nhớt nhát của kẻ kia...

     Hưởng thụ cái ôm ấm áp từ em, lòng em ấm lắm, thật thoải mái khi được vùi mình trong tình yêu của nàng thơ...nhưng nó cũng chỉ là thứ giả tạo.
1

     Đôi mắt nhắm nghiền, tận hưởng những giây phút tuyệt vời đó. Nhưng rồi sự thật lại thản nhiên xé nát những hạnh phúc nhỏ nhoi của đời gã.

     "Anh ốm đi nhiều rồi...Izana."
11

     "..."

     Quả nhiên thay thế vẫn là đồ thay thế, em luôn vậy...em luôn ôm gã như thế, nhưng lại gọi tên của kẻ khác. Em tồi tệ đến thế sao?. Phải làm sao để có thể thay đỗi chấp niệm của em bây giờ? Tâm em, tình yêu của em. Mọi thứ của em đều dành cho...một người đã chết.

     Gã chẳng nói chẳng rằng, mãi đắm chìm trong thứ tình cảm giả tạo. Chẳng lẽ gã thiếu thốn đến độ chấp nhận làm người thế thân sao?. À...có ai bình thường khi yêu đâu?.

     Nhận lấy hơi ấm dành cho kẻ khác, hắn chấp nhận vì em làm kẻ thế thân. Hắn đã quỳ gối cảm ơn Chúa vì đã không mang em đi, Chúa đã ban em đến bên gã và gã phải xích em lại để em mãi thuộc về gã ta.

     Hôn em, yêu em nồng nàn, đêm lại đến mưa lại rơi. Tiếng mưa chẳng làm sao lấn át được tiếng rên rỉ của đôi tình nhân trong căn phòng này. Em yêu kiều, ngọt ngào là thế, nhưng em chẳng bao giờ thuộc về gã.

     "Haa aaa...em nhớ anh..tuyệt quá."

     Ôm lấy tấm lưng gầy đầy vết cào cấu, mèo nhỏ rên rỉ dưới thân của gã ta.

     Gọi đôi chân em là thắt lưng của gã, vì nó luôn vòng qua eo gã mỗi đêm.

     "Ưm Izana...nữa đi."


     "..."

     Lời yêu đó, thứ tình yêu đó chẳng bao giờ dành cho gã, đêm nào cũng vậy. Em nằm dưới thân gã nhưng lại rên rỉ gọi tên kẻ khác. Chẳng bao giờ, chẳng bao giờ em gọi tên gã một cách yêu chiều như vậy.

     Gã nhớ như in ngày kẻ đó chết.

     Em ôm lấy thân xác của kẻ đó gào khóc giữa trời mưa. Em ôm kẻ đó không rời, đôi mắt tiết lệ hoà với cơn mưa. Khung cảnh ngày hôm đó cứ ám trong tâm trí gã. Dù gã có dành tình yêu cho em nhiều đến cơ nào, sẵn sàng hiến dâng mạng sống của mình cho em, nhưng em lại chẳng hề để mắt

đến gã...trong mắt em, sâu thẵm trong đôi mắt em...gã là Izana của em mà thôi.

     "Cho em, haa cho em nữa đi...em muốn nữa."

     Vươn tay chạm vào gò má của kẻ thế thân, em nở nụ cười hạnh phúc làm sao. Nụ cười đẹp tựa nắng mại nhưng lại không dành cho gã.

     Chủ động hôn, đôi môi em chạm vào gã ta, nụ hôn nồng nàn đầy thương nhớ. Có lẽ em vẫn chưa quên được tình cũ, em hôn gã, nhưng nụ hôn đó chẳng dành cho gã...tất cả, tất cả mọi thứ...nó chẳng thuộc về kẻ thay thế.

      Quấn quýt bên nhau nhưng chẳng là của nhau. Tiếng rên một lúc dồn dập, ngực nhấp nhô liên hồi theo từng nhịp thúc mạnh bạo. Gã chẳng nhân nhượng nhẹ nhàng nữa, thay vì dịu dàng với em, sao gã không hành hạ dày vò em nhỉ?. Nếu như...nếu như gã khiến em phải chấp nhận sự thật này thì sao? Em...sẽ chấp nhận gã chứ?.

     Ghì lấy eo nhỏ xuống giường, gã thúc hông liên tục vào bên trong, tốc độ chậm rãi nhẹ nhàng lúc nãy không còn nữa, giờ lại là những ấm ức gã dành cho em.

     "Ahh!!! Đau..Izana chậm-chậm lại đi!!."

     "Em đau. Em không thể-hức!!."

     Nghiến răng đầy giận giữ, thế quái nào em vẫn luôn chấp niệm với kẻ đó. Gã yêu em, gã muốn em, gã muốn tâm em phải thuộc về gã. Ôi, gã hận đến mức không thể rạch bụng em ra và khắc tên gã lên trên trái tim nàng. Bẻ gãy tay chân em mỗi khi em gọi sai tên, gã bạo lực? Không...là vì gã yêu em mà thôi. Yêu rất nhiều.

     Đôi tay nhỏ nhắn bấu vào hai cánh tay của gã, khoái cảm dồn dập làm nàng chẳng tỉnh táo là bao, tiếng rên rỉ ngọt ngào của nàng thơ. Bên dưới không ngừng mút lấy gã.

      "Izana Izana...em sướng!!."

     "Chậm...chậm lại đi!!! Em xin-ah xin anh..."

     "Mẹ kiếp...Em Mở To Mắt Lên Xem Tôi Là Ai Đi!!!."

     Bóp chặt lấy gò má ướt đẫm lệ, mắt nàng đối diện với gã...nàng...nàng chẳng khác nào một con thỏ nhỏ yếu đuối, chỉ cần gã bóp nhẹ cũng đủ khiến nàng thời thóp.

     "Haa..."


     "MỞ MẮT RA ĐI, NHÌN CHO RÕ ĐI!!!."

     Đôi mắt nàng nhìn gã, cơn ái tình vẫn  bộc lửa to. Nàng cười, cười trong những giọt lệ, một tâm một niệm nàng vẫn là Izana. Sống chết vẫn gọi tên của Izana.

     "Izana...Izana...em yêu anh."

     "Khốn nạn...khốn nạn...KHỐN NẠN!!!."

     Bóp mạnh vào cổ họng em, hắn thề hận đến chết vẫn phải tự tay bóp chết em. Cổ họng bị bóp chặt, đôi mắt ngấn lệ, ôi...tự do, nàng thấy rồi...tự do đang đến với nàng...

     "A...Izana....thích anh.."

     Cánh tay yếu ớt ngã gục xuống giường, nàng...chết rồi à?. Chết rồi nhưng cớ gì nàng lại cười?.

     Đôi bàn tay hắn vẫn chưa dừng lại...hắn tiến lại tủ lấy một con dao, tiến đến bên nàng, tay chạm vào phần đã bụng mềm mại...một vết rạch dài, máu chảy loang đầy vào tấm drag giường trắng tinh. Ôi trái tim nàng thật ấm áp, khắc tên mình vào trái tim đẫm máu đó. Giờ thì nàng mãi thuộc về gã, tim nàng sẽ luôn hướng về một mình gã.
3

..........

     Nàng đẹp quá, nằm yên trong chiếc giường êm ái, cơ thể nàng lạnh lẽo làm sao, chiếc váy cưới trắng được nhuộm đầy máu. Mái tóc nàng, vẻ đẹp của nàng, mọi thứ vẫn nguyên vẹn...nhưng một thứ vẫn mãi chẳng bao giờ đỗi thay là tình yêu của nàng thuộc về kẻ đó.

     "Chà...em lạnh lẽo quá, chẳng giống em lúc xưa ấm áp lại ngọt ngào..."

     "Nhưng không sao đâu, tôi sẽ ủ ấm cho em nhé!?."
..........
     Omochii: có ai bềnh thường khi yêu đâu :))))))
     
4

    



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện