Omochii: tơi mai có bồ ai 2.
..........
Tóm tắt: bạn là vợ mới cưới của Ran. Và...bạn đang bị Rindou cưỡng hiếp.
Warning: NTR, 3P.
..........
Điều gì còn bất ngờ hơn khi...em trai của chồng luôn nhìn mình với ánh mắt lạ?.
6
Bạn và Ran kết hôn được 4 tháng, cả hai rất hạnh phúc bên nhau trong quá trình từ thích, yêu và bên cạnh nhau như bây giờ. Cuộc sống sau kết hôn rất hạnh phúc, Ran có một người em trai nhỏ hơn anh 1 tuổi, và cậu ta lại lớn hơn bạn 5 tuổi lận.
Kết hôn thì hai người chuyển đến sống chung với nhau, việc mà Rindou ở chung với cả hai có hơi bất tiện. Bạn đã vài lần hỏi Ran sao không chuyển riêng ra ngoài, nhưng Ran lại bảo "Anh sợ Rindou sẽ buồn."
Buồn? Ừ nhỉ, hai anh em đã bên nhau từ nhỏ cho tới lớn cơ mà?.
"Mặt chị có gì sao mà em nhìn mãi thế Rindou?."
"..."
"Có dính một vệt mực."
"Mực?."
Vươn tay định chùi đi vết mực mà Rindou nói nhưng liền bị tay cậu nhanh hơn, tay của Rindou rất to, nó có thể trùm kín cả gương mặt của bạn, những ngón tay thô lại dài trông khá đáng sợ.
Khá hẳn với Ran, Rindou trông có vẻ to con hơn hẳn nhiều. Nhìn Ran tuy cao nhưng lại phải gọi là hơi gầy. Còn Rindou thì nhìn nhỏ con nhưng khá là đô.
"A..."
"Yên nào."
Chuyện cậu em trai chồng sờ má mình như thế chắc không sao đâu ha...chẳng quá là em ấy chỉ giúp mình lau đi vết mực thôi mà? Không phải sao?.
..........
"Anh phải đi Osaka sao?".
"Ừm, công việc ở Osaka có chút vấn đề nên anh cần đến đó phải xử lí."
"Anh đi bao lâu?."
"Hừm...chắc tầm nửa tháng."
"Lâu vậy à..."
Nhìn thấy vẻ mặt buồn tủi của cô vợ nhỏ, Ran cũng đau lòng khi phải rời xa người vợ yêu quí của mình.
3
Dịu dàng hôn lên gò má nhỏ, anh thủ thỉ tỏ bày lời yêu.
..........
"A...thả lòng nào, em đừng bấu chặt anh như thế."
"Đau..."
"Ngoan...thả lỏng ra, anh sẽ nhẹ nhàng mà."
Trước cái hôm Ran đến Osaka, thì bạn và anh ấy đã dành thời gian cho nhau cả buổi tối.
Tiếng rên rỉ ngọt ngào của dư vị tình yêu, những giọt mồ hôi lấm tấm trên tấm lưng rộng của anh ta, hơi thở dồn dập của cả hai làm cho không khí trở nên ngộp ngạt hơn nhiều. Nhưng điều đó càng khiến bạn yêu Ran nhiều hơn. Bạn yêu anh ấy, yêu cái cách anh ấy nhẹ nhàng kiềm chế khi ở bên bạn.
"Ra-Ran...chậm thôi!!."
"Ah..."
Mặc cho lời van xin nỉ non từ người vợ, anh vẫn ghì lấy eo bạn mà ra vào, phía dưới bị thúc mạnh mẽ đến sưng đỏ lên. Cảm giác vừa đau rát lại vừa sướng.
Thứ đó không ngừng đẩy một lúc càng vào sâu, có vẻ như Ran đây là muốn bên trong bạn được lắp đầy mọi thứ từ anh, muốn chiếc bụng nhỏ bằng phẳng này phải căng ứ lên bởi những đứa con nhỏ của cả hai.
"..."
Phòng cách âm nhỉ? Nhưng cũng ngại khi...phải trở thành bộ phim để người khác xem. Kẻ bên ngoài âm ủ nhìn về phía đôi tình nhân quấn lấy nhau không rời...
"Tch..."
..........
"Thiệt tình, chả muốn rời xa em tí nào..."
"Thôi nào, anh phải ra sân bay đấy Ran."
"Bỏ em ra ngay đi."
"Không muốn...hay là em theo anh tới Osaka luôn đi!!."
"Không được, em còn công việc của mình nữa!."
"Rindou đang chờ anh dưới nhà đấy!!."
Vỗ vỗ tấm lưng của cậu trai lớn, bạn cố dụ dỗ anh ta bằng lời ngọt thì anh mới chịu rời đi. Có một anh chồng hay bám vợ cũng vui nhỉ?.
Không phải sao?.
..........
Một tuần đầu trôi qua...bạn dần để ý thấy ánh mắt của Rindou mỗi khi nhìn mình nó lạ lắm, lúc nào cũng có cảm giác bị nhìn lén. Hay là do bạn mệt quá nên nghĩ vu vơ?
Chuyện gần đây càng lúc càng lạ khi Rindou thường vô tình hay cố ý chạm vào người của bạn. Ví dụ như lúc nãy...Rindou có vẻ uống khá say và ngã vào người bạn. Cậu ôm eo bạn cứng ngắc không rời, mặt còn dụi dụi vào cổ.
"Rindou?."
"..."
"Em cần gì à? Sao lại vào phòng chị mà không gõ cửa?."
"..."
Cậu ta im lặng không nói, tay khoá trái cửa từ từ tiến lại chỗ bàn trang điểm của em. Linh cảm chẳng lành đang đến...
"Rindou? Em là đang muốn gì đây!?."
"Muốn chị."
"Ha-hả?."
"Em muốn chị..."
"Đừng-!!!!."
Tay vòng ngang eo kéo em đè xuống giường. Rindou khá to con nên em không tài nào thoát khỏi, tay bị ghì chặt xuống giường không nhúc nhích nổi.
Thu chân đạp mạnh vào bụng, khá may khi bạn đã đẩy Rindou ra xa.
Đôi chân liền lao tới cửa, hắn cũng lao theo tới túm lấy tay em.
"Không!!!."
"Bỏ ra!!!."
"Có ai không!!! Cứu!!!."
Ai đó hãy cứu em với, làm ơn.
Thật đáng sợ...làm ơn...
"Đừng Rindou...bỏ chị ra!!!."
"Haa...Ran may mắn thật đấy..."
Chạm tay vào gò má, anh vuốt ve nó từ từ rồi xuống cổ.
Tay trêu đùa chạm lên bầu ngực căng trong nắn nhẹ. Sau lớp vải lụa mỏng đây là gì? Là chiếc bánh mochi trắng mềm mọng nước. Yết hầu di chuyển lên xuống. Hắn thích thú cúi đầu xuống hõm vai hôn lên cổ.
"Đừng...bỏ ra mau!!."
Âm thanh kinh tởm đó thật muốn khiến bạn lao ra ban công và gieo mình xuống đất. Ai mà lại đi cưỡng bức chị dâu của mình ngay trên chính chiếc giường của anh chị mình đâu?.
Thứ gì đó...chạm vào da em, nó nóng lại cứng. Vâng...cũng đủ biết rồi nhỉ? Nổi sợ hãi một lúc dâng cao, em run rẩy van xin kẻ phía trên hãy từ bị dừng lại. Nhưng đáp lại lời cầu xin của em đó...lại là sự trói buộc.
..........
"Hức..hức a...đừng...dừng lại đi."
Tay bị còng lại vời thành giường, chiếc còng cọ sát vào da làm cho cổ tay ửng đỏ. Hai chân bị ghì chặt lên phía trên. Gã trai liên tục liếm láp lấy chiếc mèo ướt át phía dưới.
Đầu lưỡi chạm vào từng mép hoa hồng hào, sau đó từ từ đi vào sâu bên trong ma sát với từng thớ thịt nóng bỏng.
"Ah...đừng...đừng mà."
"Ưm.."
Có thứ gì đó...nó sắp đến. Cơ thể chẳng chịu nghe lời bạn gì cả, cong lưng ưởn người, dòng dịch dâm chảy không ngừng...kẻ kia hứng nhận tất cả. Chà...một vị ngọt nhẹ ở đầu lưỡi.
"Haa..."
"Ran đúng là vớ phải một bảo bối nhỉ?."
"Đừng, hãy dừng lại đi..."
Tháo thắt lưng, chiếc boxer đẫm tinh dịch rỉ chút ít từ đầu