Omochii: kết quả sau 2 ngày thi.
Đầu xuôi đuôi kẹt, trúng tủ lệch ngăn.
9
..........
Tóm tắt: không có gì...ngoài đụ đâu.
2
Warning: không hợp vui lòng out.
..........
Một quý ông, đẹp trai, lắm tiền.
Không những thế còn có biết bao cô vây quanh chỉ vì mùi tiền trên người gã thơm phức.
Nhưng có mấy ai ngờ gã đang phải quỳ gối dưới cô ả kia rên rỉ van xin đâu?.
"Ah...Hana, anh xin em-."
"Thoã mãn kẻ thấp hèn này được không!?."
Mũi của chiếc giày cao gót đang nhấn nhấn vào cái đũng quần căng cứng kia. Cô ả ngồi trên giường ngắm nhìn gã trai khổ sở trong cơn hứng tình mà không được giải thoát.
Gã vẫn hôn, hôn lên chân, hôn lên bắp đùi và cố lấn sâu vào trong.
"Cởi giày giúp em đi~."
Môi vẫn hôn, tay tháo chiếc giày cao gót kia đặt sáng một bên. Những ngón chân được bao bọc bởi lớp vớ mỏng nhanh chóng chà sát lấy gậy thịt đang cầu được yêu thương, nó nóng, nóng đến độ có thể cảm nhận được nó.
Hơi thở dốc thử gã trai, gã vẫn tiếp tục van xin nhưng em dần thấy hết hứng. Chơi chán rồi thì làm sao? Bỏ?.
"Ai là chó cưng của em vậy!?."
"Haa...là anh. Là chó cưng của em." Ran.
1
Thật tuyệt khi kẻ được xem là tội phạm nguy hiểm lại phải quỳ gối dưới chân mình, cô ả nhếch mép cười tươi. Chó ngoan nên làm gì đây!?.
"Anh được phép hôn em."
Như con thú đói thèm khát đã lâu, Ran nghe được lệnh liền phất ga mà phóng lên ôm lấy em và hôn. Nụ hôn chiếm hữu thể hiện sự thèm khát cực độ của gã trai, ôm lấy gáy ép sát vào nhau, đầu lưỡi chạm vào nhau, cả hai cơ thể chà sát liên tục, thêm, thêm nữa.
Hôn ở môi không ngừng, con chó hư này lại tiếp tục giở trò. Nó cho tay xuống kéo khoá váy và luồn thằng vào trong làn da, tìm lấy những thứ gọi là ma túy sống trên người cô ả kia.
Hôn ở cổ, thêm chút nữa thôi nhưng tâm trạng của cô ả đã xuống dần, có vẻ như cô ả đã không còn hứng thú với Haitani Ran như ngày trước nữa. Có thể khiến cho Ran phải điên cuồng nghe theo thì chắc hẳn cô ả đây phải là một bậc thầy thao túng tâm lý.
1
"Anh yêu em không!?."
"Yêu, rất yêu."
"Ồ...nhưng em đã hết yêu anh rồi."
Câu nói ấy như một nhát dao đâm thẳng vào trong trái tim của ai kia, gã chợt dừng lại khi nghe thấy lời của cô ả đó. Đôi mắt sửng sờ khẽ ngước lên. Anh không tin.
Cô luôn bảo cô yêu anh nhất.
Cô luôn bảo cô thích anh khi ngoan.
Và nếu anh ngoan thì cô sẽ yêu anh nhiều hơn.
Nhưng cô nói hết yêu, chẳng lẽ là lại anh đã không ngoan à?.
"Em-em đùa sao!?."
"Em không đùa...em chán anh mất rồi..."
Đúng như con ả đó muốn, Ran dần sẽ rơi vào sợ hãi. Ngay lập tức những giọt nước mắt lã chã lăn trên gò má kia chảy thành dòng, thứ đó đẹp làm sao.
"Không, anh xin lỗi."
"Anh sẽ ngoan mà!!."
"Anh sẽ ngoan!!!."
"Ran sẽ là cậu bé ngoan!!."
"Đừng bỏ rơi Ran mà!!."
5
Miệng liên hồi không ngừng xin lỗi và cầu xin, anh vứt hết lòng tự tôn của mình để quỳ gối và van xin thứ tình yêu hèn mọn từ con ả đó.
"Ran à...em không thích anh nữa đâu..."
"Em...thích một con chó cơ."
Chó? Phải rồi, ai mà chẳng thích chó. Chúng trung thành, ngu ngốc và nghe lời chủ.
"G-."
"Gâu...gâu."
28
"..."
"Ran...sẽ ngoan mà. Làm ơn đừng bỏ rơi Ran."
Cuộc sống cô ả vốn tẻ nhạt, nhưng giờ đây có vẻ như Ran đã trở thành một thứ thú vui nào đó trong chính cuộc sống của cô ả rồi đây...
Tay kéo mạnh vào tóc của anh. Cô ả kéo gương mặt anh áp sát vào mặt của mình, mắt nhìn chầm chầm vào những giọt lệ long lanh vẫn không ngừng chảy.
"Anh thú vị hơn những gì em nghĩ đấy...chó cưng à~."
..........
"Ưm-Chủ nhân...đừng."
Liếm láp cây gậy ấm nóng kia như ăn một que kem ngon lành, cô ả ôm lấy thứ thịt dư nóng bỏng đó trong tay áp môi vào ma sát, nóng, nhiệt độ như thể đủ thấy rõ rằng Ran kia đang rất thích.
Ngón tay chà chà vào lỗ nhỏ trên đầu quy, cô ả thích thú quan sát biểu cảm của Ran, vừa hưng phấn vừa sướng...rất thú vị nha.
Gã trai không ngừng rên rỉ mỗi khi cô ả hà hơi nóng và người anh em kia, sợi dây thừng quấn quanh cơ thể thật vướn víu, nhưng dù vậy nó vẫn không làm cho cơn rạo rực từ cả hai thêm bùng cháy hơn nữa.
"Sẵn sàng rồi chứ!?."
"Nhanh-nhanh lên!."
Đẩy gã nằm xuống giường, hai tay trói phía sau liền bị đè chồng lên. Cô ả ngồi lên thân dưới cạ chiếc đầu quy thô cứng kia vào bên dưới của mình, ẩm ướt và ma sát. Không nhanh cũng không chậm.
"Nhanh-nhanh vào đi..."
"Cầu xin em đi nào~."
"Xin...người, hãy mau thỏa mãn kẻ thấp hèn này..."
Lời cầu xin từ tận đấy lòng, cô ả ngại gì mà không thưởng? Đẩy đầu quy vào khe nhỏ của chiếc quần lót, từ từ ngồi xuống. Chật! Một từ duy nhất để diễn tả lúc này, chật hẹp và khó chịu, cây gậy từ từ tiến vào như cách chiếc tàu lửa đi qua đường hầm tối om, nóng...
"Ah..."
Hơi thở dần trở nên khó khăn, sắp rồi. Một lát nữa thôi, nơi tận cùng ấm nóng sẽ đến, gã sẽ được nàng thoả mãn, thoả mãn cái nhu cầu dơ bẩn của mình.
"Ưm...vào rồi này~."
Bàn tay chạm nhẹ vào ổ bụng dưới, nơi đang căng cứng lên vì chứa cây gậy đáng tự hào của Haitani Ran, một cậu bé to bự và...thơm ngon.
1
Nhún từng nhịp, từng nhịp một. Hai tay đè lên cơ bụng săn chắc của gã trai, cô ả nhún từng nhịp như khiêu khích kẻ đáng thương, tốc độ chậm rãi như thế...Ran không thích, gã thích cô những khi hoà mình vào bể tình điên dại, muốn thoát khỏi sợi dây đang trói buộc con thú dữ, muốn gồng mình mà giã nát cái lỗ ẩm ướt mê người kia.
"Ưm, của anh...nó tuyệt quá."
Khiêu khích không ngừng, cô ả hết nhún eo lại tiếp tục lắc lư, hai tay vòng ra sau tháo chiếc mắc cài của áo ngực. Vòng 1 căng đầy nở ra sau một thời gian dài bị ép chặt vào chiếc áo ngực chật chội kia, đầu nhũ hoa cương cứng, một màu hồng nhạt ngọt ngào trên bầu da trắng trẻo.
Cổ họng liền trở nên khô khan, gã muốn chồm dậy và cắn thật mạnh vào bầu ngực đó, muốn nhiệt tình cắn mút dữ dội.