Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Sớm đã bắt đầu lên kế hoạch


trước sau

“Còn cậu chủ?”

Quản gia Vương rất biết chừng mực, đổi tượng mà ông ta trung thành, là cậu chủ của cái nhà này.

Giản Đồng lấy điện thoại từ trong túi ra, vừa gọi điện vừa cười nhạt nhạt với quản gia Vương ở đối diện nói nhỏ: “Để tôi hỏi”

.

Điện thoại kết nối, cô nói với người ở đầu dây bên kia mấy câu, cũng chỉ là muốn về nhà họ Giản một chuyển, còn chủ động gợi ý: “Nếu anh không yên tâm, thì để Tô Mộng về cùng tôi là được rồi”

.

Cả cuộc nói chuyện, quản gia Vương đều cung kính ở bên cạnh, lại chú ý động tĩnh của Giản Đồng từng chút một.

Ngắt điện thoại, Giản Đồng dứt khoát xòe bàn tay ra, để lộ chiếc điện thoại trong lòng bàn tay ra, nhật ký cuộc gọi mới nhất hiến thị trên mặt điện thoại ở hàng đầu tiên, đúng là tên Trầm Tu Cẩn, “Quản gia Vương, cậu chủ đồng ý rồi, có điêu muốn để Tô Mộng đi cùng tôi.

Giờ tôi gọi điện cho Tô Mộng”

.

Cô ấy "ai da”

một tiếng, “Bộ đồ này của tôi lúc sáng làm bẩn rồi, không để ý, tôi phải lên lâu thay bộ khác”

.

Nói rồi quay người đi lên lầu.

Vừa đi, khóe mắt vừa liếc về phía quản gia Vương.

Người quản gia mới đến này, cô cũng không thể điều khiển được, không biết có thể lừa gạt ông ta để đi hay không, về cuộc điện thoại vừa rồi, đương nhiên không phải gọi cho Trầm Tu Cẩn.

Tùy tiện cài đặt một số điện thoại tên Trầm Tu Cẩn, cùng một cách làm với rất nhiều những cuộc điện thoại lừa gạt khác.

Ai cũng đang chơi cờ, ai cũng muốn lấy cô làm con cờ.

Nhưng có bao giờ hỏi qua con cờ, là có tình nguyện làm con cờ trong tay những người chơi cờ hay không? Đi vào phòng ngủ, đặc biệt chọn một bộ đồ đơn giản, lấy điện thoại, gọi cho Tô Mộng: “Chị Mộng, nếu có cơ hội giúp em rửa sạch những oan khúc năm đó, chị sẽ giúp em chứ?”



Tô Mộng vừa nhận điện thoại, thì bên tai đã nghe thấy câu hỏi thẳng tanh của Giản Đồng.

Cô ấy lập tức chấn động, sau đó, gương mặt nhăn nhó cũng dãn ra, thân sắc cũng ôn hòa đi nhiều: “Chị sẽ giúp”

.

Không cần quá nhiều lời, ba từ “Chị sẽ giúp”

, đột ngột đi vào tai Giản Đồng, thời khắc này, trái tim vốn đã nguội lạnh, bỗng chốc trở lại ấm áp.

Nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, Giản Đồng trở nên do dự...

Chị Mộng không hỏi gì cả...

Nhưng sự do dự này cũng chỉ trong mấy giây, ánh mắt cô trở nên vô cùng kiên quyết không do dự! Thay xong quần áo, cô đi xuống lầu, đặc biệt quan sát sắc mặt quản gia Vương, thấy ông ấy không hề hoài nghi, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Cái thủ thuật che mắt hoạn nạn có nhau này, sợ nhất là gọi điện thoại cho đương sự, thế là giúp đỡ rồi.

Còn cô đã cược đúng rồi.

Sợ rằng quản gia Vương có nằm mơ cũng không thể nghĩ ra được, người bình thường ít nói như cô lại đi dùng cách này để lừa gạt ông! Một bên vui mừng vì đã không làm ra bất cứ imgwebtruyen













- -----------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện