“Này này, cô đã nghe nói chưa? Tôi vừa mới nhìn thấy Giản Đồng.
Cô ta đi đến đâu cũng hỏi người khác có việc gì để làm không, chuyện gì cô ta cũng có thể làm đấy”
“Người phụ nữ này à, yêu tiên đến mức phát điên rồi, nhưng mà cô ta như vậy, vốn dĩ đã không thích hợp ở bộ quan hệ xã hội rồi, cũng không hiểu sao cấp trên lại để cho một hạt phân chuột như cô ta vào đây cơ chứ, đây chẳng phải là để kéo thấp tố chất bình quân của bộ chúng ta xuống sao”
“Cô ta đã một tháng không nhận được việc làm rôi nhỉ? Tôi thấy cô ta đang phát điên rôi, hôm nay cứ hỏi đi hỏi lại người ở bộ phận của chúng ta.
Trong phòng vệ sinh, vài người của bộ quan hệ xã hội đang đứng trước bồn rửa mặt để trang điểm, tiện nói với nhau vài chuyện linh tỉnh.
“Được rôi, đừng nhắc đến cô ta nữa, mất hứng, đi đi đi, cậu chủ Hạ lâu lắm chưa đến đây chơi rồi, đám công tử đó, hôm nay đặt phòng VIP ở tâng 6, chúng ta đi lên chỗ của cậu chủ Hạ thôi”
Mấy người phụ nữ trang điểm lòe loẹt đó, cùng nhau đi lên tầng 6.
Giản Đồng lôi hết tất cả những người có thể cầu cứu ra để hỏi, nhưng không có kết quả gì, chán nản quay lại phòng nghỉ ngơi của bộ quan hệ xã hội.
Cô ngẩng đầu nhìn lên cái đồng hồ trong phòng nghỉ ngơi, thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Tô Mộng gửi tin nhắn đến cho cô, nói với cô, Trầm Tu Cẩn còn 20 phút nữa sẽ đến Đông Hoàng.
Cô ấy biết, Trâm Tu Cẩn đó, từ trước đến nay luôn đúng giờ, nói một là một, hai là hai, nỗi thất vọng trong lòng càng lúc càng lớn.
“Này, Giản Đồng, đi theo tôi”
Cửa phòng nghỉ ngơi được đẩy ra, vừa ngẩng đầu lên, là khuôn